Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Có Duyên Nhất Định Sẽ Có Phận

Có Duyên Nhất Định Sẽ Có Phận

Tác giả: Tào Đình

Ngày cập nhật: 04:41 22/12/2015

Lượt xem: 134703

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/703 lượt.

ột cao thủ. Còn anh ấy lúc này đây, là tâm điểm của tất cả mọi người trong quán bar.
Tôi tự hào vì mình đã yêu thích mọt người đàn ông chân chính nhưng cũng lại tự cảm thấy xấu hổi vì đã yêu thích một người hùng kiệt xuất. Nếu như anh ấy không ưu tú như vậy, hoặc giả tôi còn có thể bất chấp tất cả, dũng cảm dấn tới...
Leo cuối cùng cũng đã kết thúc màn biểu diễn cá nhân xuất sắc với bộ dạng nhễ nhại mồ hôi, lập tức có các cô gái đẹp sán đến mời anh uống rượu. Anh liếc nhìn về phía tôi một cái rồi đi theo các cô gái ấy. 



Chính trong giây phút ấy, tôi mặc nhiên đau khổ tuyên bố với bản thân mình: tôi đã thích anh ấy mất rồi. Có lẽ, tôi đã thích anh ấy từ rất lâu, rất lâu rồi, nhưng nỗi đau đớn trong trái tim tôi lúc này mới khiến tôi thừa nhận và nhìn thẳng vào sự thực đau thương đó.
Leo, người đàn ông với mái tóc xoăn màu vàng, đôi mắt màu xanh nước biển, hàng lông mi vừa dài vừa cong, khuôn mặt sắc nét, nước da trắng ngần, nụ cười làm mê hoặc đám đông, bạn gái vừa cao quý vừa giàu có, lại là một kỵ sĩ cao quý với tài nghệ khiêu vũ tuyệt vời... còn tôi, một cô gái bình thường, lại thích anh ấy.
Làm thế nào đây.
Tôi biết, đây chắc chắn là một câu chuyện mới bắt dầu đã chẳng có kết thúc, hoặc là âm thầm yêu đơn phương, hoặc là lao vào lửa như con thiêu thân để trở thành bi kịch. Tôi không biết phải làm thế nào nữa. Tôi nhớ Alawn, tham mưu của tôi, nhưng cậu ấy lại ở xa tôi như vậy. Chẳng biết phải làm thế nào, tôi chỉ biết uống hết ly rượu này đến ly rượu khác.
Tình yêu đơn phương giống như một mầm xanh sinh trưởng trong chỗ đất tối tăm, dù không ai biết đến nhưng lại vô cùng xum xuê tươi tốt.
Tôi cuối cùng cũng thì thầm vào tai Leo
" Anh ... là kỵ sĩ chân chính trong lòng em."
Ngay sau đó, tôi chẳng còn biết gì nữa.
Sáng hôm sau, vừa cựa mình thức giấc, tôi chỉ cảm thấy đau đầu một cách khủng khiếp.
Mở mắt ra nhìn, chỉ thấy một căn phòng lạ lẫm, mấy điều hòa không khí đang bật, ga trải giường màu trắng tinh, tôi đang nằm vùi giữa đống chăn.
Tôi cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối hom qua, đêm, quán bar, Leo, khiêu vũ, say rượu, sau đó, vì đã quá muộn nên không thể về trường học được, Leo đã đưa tôi đến khách sạn... khách sạn!
Tôi sờ soạng lên người mình, hết rồi, tôi... lúc nãy chỉ mặc mỗi chiếc quần lót! Lúc bấy giờ tôi mới hoàn toàn tỉnh táo trở lại, trong phòng không có ai cả, Leo không biết đã đi đâu từ lâu rồi, còn tôi, tại sao lại không mặc quần áo. Tôi đã bị thất thân rồi ư? Nhưng tôi không thể nhớ được điều gì cả. Tô bỗng cảm thấy lo sợ, cảm thấy có lỗi với bố mẹ, cảm thấy tủi nhục, cảm thấy bản thân mình thật dâm đãng, thật tầm thường.
Lúc đó có người gõ cửa, tôi cảnh giác lấy chăn che người mình lại, hét to lên: " Ai đấy?"
Người đó mở cánh cửa từ phía bên ngoài. Một cô khoảng trên dưới năm mươi tuổi bước vào, nói với tôi bằng một gương mặt không chút biểu cảm: " Cô tỉnh dậy rồi à? Đây là quần áo của co, đã được giặt sạch rồi"
Tôi đón lấy quần áo của mình, nghi ngờ hỏi: " Ai bảo cô mang quần áo của cháu đi giặt khô vậy?"
" Anh trai người nước ngoài của cô! Hôm qua, anh ấy đưa cô vào khách sạn, thuê phòng xong liền bảo tôi giúp cô thay quần áo và đi luôn. Quần áo của cô bẩn hết cả, cũng là do anh ấy dặn tôi mang đi giặt."
" Ồ", tôi thở phào một hơi dài, coi như đã được một phen hoảng hồn. Chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Nhưng lại cảm thấy thất vọng, thấy rằng mình chẳng có chút hấp dẫn nào đối với Leo cả.
Tôi hỏi cô phục vụ xem mấy giờ rồi, tôi giật mình khi nhận được câu trả lời: "bốn giờ"
" Cái gì? Bốn giờ chiều?" Hôm nay tôi còn phải lên lớp nữa chứ.
Tôi vội vàng mặc quần áo rồi lao ngay về trường.
Thế giới bên ngoài trong lành, tươi mới đến nỗi tôi càng cảm thấy bất ổn, tôi dường như đang trốn chạy khỏi khách sạn, tự cảm thấy mình là một phụ nữ toàn thân ô uế. Tôi cũng không dám ngẩng đầu lên, sợ nhìn thấy sự coi thường và khinh bỉ từ ánh mắt của những người đi đường- mọt nữ sinh trốn học, thuê phòng ngủ với đàn ông!
Trong taxi, điện thoại di động vừa bật lên liện nhận được hơn năm mươi tin nhắn, hơn ba mươi lời nhắn. Trong đó có hai tin nhắn của Duyệt Duyệt, số còn lại đều là của Alawn!
Còn chưa kịp định thần, màn hình lại hiện lên cuộc gọi từ số của Alawn. Tôi đã làm một việc xấu xa, nên đã nghe điện thoại trong một tâm trạng thấp thỏm.
" Phù thủy Gà Mên, cậu chết dí ở đâu thế hả?" giọng nói của Alawn sắp làm tôi thủng cả màng nhĩ.
Tôi nhớ lại lời dặn dò của mình với Duyệt Duyệt, vậy là nên giả bộ yếu ớt nói, tớ đang ở trong bệnh viện.
" Bệnh viện cái dầu cậu! Duyệt Duyệt đã nói cho tớ biết hết rồi, cậu không bị bệnh! Cậu đang ở đâu nói mau lên!" Alawn lại còn mắng tôi! Lớn từng này rồi, đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy nổi giận với tôi như vậy khiến tôi cnagf thêm lo lắng. Trong lòng thầm nguyền rủa kẻ phản bội Duyệt Duyệt một trận. 






Sau đó, tôi đành phải nói tôi đang


The Soda Pop