
Tác giả: Tào Đình
Ngày cập nhật: 04:41 22/12/2015
Lượt xem: 134713
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/713 lượt.
của anh ấy cùng với sự rụt rè của tôi kết hợp lại thành sự hứng khởi. Khi Leo buông tôi ra khuôn mặt tôi đã đỏ bừng lên lâu rồi, đã hoàn toàn không ý thức được mình đang ở đâu. Phải rất lâu sau tôi mới dần dần định thần lại ngây ngây sờ lên môi của mình, không dám tin rằng thần tượng trong lòng mình vừa hôn mình.
" Anh anh anh...sao anh lại hôn em." Tôi ngây ngô hỏi.
Leo bật cười ha hả giống như tôi hỏi một câu hỏi ngốc nghếch vậy. Anh ấy trìu mến vuốt tóc tôi ghé sát vào tai tôi nói: " em biết không từ lần đầu tiên nhìn thấy em anh đã muốn hôn em rồi. Chỉ có điều em còn quá nhỏ anh sợ làm tô thương đến em nhưng anh không thể đợi em lớn thêm nữa. Lạc Lạc yêu quý ạ"
Trước những lời tình tứ thẳng thắn như vậy mặt tôi càng đỏ bừng.
Tiếng reo hò và vỗ tay của mọi người đã kéo tôi về với thực tại. Tôi vội né tránh ra khỏi vòng tay của Leo với bản năng liếc nhìn về phía Alawn ngồi. Leo biết tôi xấu hổ cũng mỉm cười buông tôi ra.
Tôi đưa mắt tìm một vòng không thấy bóng dáng của Alawn trong phòng.
Cậu ấy đi rồi chăng tôi cuối cùng đã nhẫn tâm báo thù cậu ấy lại có được nụ hôn của thần tượng lẽ ra tôi phải mãn nguyện chứ.
Nhưng sao trái tim tôi lại giống như đã bị ánh mắt tuyệt vọng của Alawn làm thủng một lỗ, lỗ thủng đó vẫn đang rỉ máu đang không ngừng lớn dần lên...
Một phần tư cuộc đời
Hôm đó là lần đầu tiên tôi thấy Leo uốngsay, rõ ràng là anh ấy đã rất vui. Anh ấy và đám bạn đều uống say đến quên cảtrời đất, đổ gục xuống bàn không còn biết gì nữa.
Tôi cũng hoa mắt chóng mặt, có phầnkhông xác định nổi phương hướng, lúc đứng lên đi vệ sinh, cuối cùng cũng chẳngcòn ai đi theo để bảo vệ.
Từ nhà vệ sinh bước ra, tôi bị một ngườiđàn ông cao lớn kéo nhanh ra khỏi quán karaoke. Một tay anh ta bịt chặt miệngtôi để tôi không thể nào kêu cứu lên được.
Là Alawn. Đôi mắt cậu ấy đỏ ngầu, lôitôi ra ngoài. Bàn tay cậu ấy dùng lực rất mạnh, khiến tôi cảm thấy đau. Nhưngtôi chú ý đến đôi mắt của cậu ấy. Đôi mắt đau thương đến nỗi giống như một conchó cùng đường đang hoảng sợ.
"Cậu làm gì vậy? Lại điên rồ gì nữađây!" Sau khi bị lôi ra ngoài, vừa nhận được sự tự do, tôi đã xông thằng vào cậuấy hét toáng lên.
"Quan hệ giữa cậu và Leo là gì."
"Không biết"
"Quan hệ không rõ ràng, sao cậu lại đểanh ấy hôn cậu!" Cậu ấy bỗng dưng như một con sư tử tức tối lồng lộn, gầm lênkhiến tôi đau nhức cả màng nhĩ.
"Tớ không biết liêm sỉ mà!" Tôi cố ýdùng câu nói mà cậu ấy dùng để mắng tôi để chọc tức cậu ấy, liền nhìn thấy cụcyết hầu trên cổ cậu ấy khẽ động đậy.
Sau đó Alawn hoàn toàn không khống chếđược nữa. Cậu ấy kéo mạnh người tôi. Tôi đang đứng không vững liền trượt ngãvào cậu ấy. Tôi nói cậu làm gì vậy, lời còn chưa nói xong, miệng đã bị cậu ấy bịtchặt. Từ đó về sau, tình cảm bạn bè trong sáng giữa tôi và Alawn đã hoàn toànbiến mất theo cơn gió của đêm Noel.
Cậu ấy hôn tôi như đang giận dỗi và đangmuốn trừng phạt, ngấu nghiến xoay chuyển trên môi tôi. Tôi muốn nghĩ rằng cậu ấysẽ đánh tôi một trận hoặc sẽ lớn tiếng mắng chửi tôi một hồi, giống như hồi nhỏcậu ấy vẫn thường thoải mái trút giận lên tôi vậy. Hoàn toàn không thể ngờ rằng,cậu ấy lại hôn tôi! Lẽ nào, đây là cách thức trừng phạt của cậu ấy mới đổi từsau khi trưởng thành ư? Tôi trợn tròn mắt lên, cũng quên cả việc phải phản ứng,lại để mặc cậu ấy thả sức làm càn.
Kết thúc nụ hôn, cậu ấy rời xa đôi môi củatôi.
"Tại sao cậu cũng hôn tớ?" Vừa được tựdo, tôi liền thẫn thờ hỏi cậu ấy. Alawn nângcằm tôi lên, cọ mũi cậu ấy vào mũitôi, khe khẽ thì thầm: "Ban nãy chỉ là giúp cậu gột rửa sạch sẽ, tớ không chophép trên người cậu có mùi của bất kỳ người đàn ông nào khác! Bây giờ mới gọilà hôn. Đồ ngốc, rốt cuộc thì cậu CÓ hiểu không hả?" Sau đó, khi đầu óc tôi cònmơ mơ màng màng không hiểu, đôi môi tôi lại đón nhận một nụ hôn khác.
Trong miệng cậu ấy, có mùi thơm nhè nhẹcủa bia. Trong vòng tay cậu ấy, có mùi hương riêng có của Alawn mà tôi đã từngrất quen thuộc. Lưỡi của cậu ấy mềm mại, ươn ướt, từ nông đến sâu, khẽ len lỏirồi tách hàm răng của tôi ra một cách khéo léo rồi thoải mái mút mát trong miệngtôi. Tôi áp sát vào người cậu ấy một cách bất lực, toàn thân mềm nhũn như một đốngbọt biển. Điều khiến tôi cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ nhất đó là từ trong cổ họngtôi lại không nén nổi tình cảm, thốt lên những tiếng rên rỉ. Sau đó, ngay cả bảnthân mình cũng cảm thấy giật mình bởi những tiếng rên rỉ phóng đãng, cổ họng cậuấy cũng phát ra tiếng cười khe khẽ, tất nhiên cũng mang theo cả sức hấp dẫn màmột người đàn ông trưởng thành mới có. Cậu ấy tiếp tục làm sâu sắc hơn nụ hônnày.
Tôi tự cho rằng mình là người hiểu Alawnnhất trên thế giới này, nhưng lại chưa biết rằng, kĩ thuật hôn của Alawn lạithành thục và đáng yêu đến như vậy.
Hai giờ sáng ngày Hai mươi lăm tháng MườiHai, tôi và Alawn ôm nhau trên con phố lạnh giá mà cuồng nhiệt. Gió Bắc thổitung mái tóc của tôi, vướng vào mặt Alaw