
Tác giả: Cửu Bả Đao
Ngày cập nhật: 04:25 22/12/2015
Lượt xem: 134889
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/889 lượt.
nh tại: www.w2.ltcvs.ilc.edu.tw/all/802/images/n3k-1.jpg) Chúng tôi trao đổi đề thi, chia sẻ phần ghi chép của các môn học chung, đưa ra những lời thách đấu về kết quả kỳ thi cuối tháng.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh, chị gái Thẩm Giai Nghi đã đỗ đại học ở Đài Bắc. Kể từ đó tôi ở lại trường học bài, càng lưu tâm hình bóng của Thẩm Giai Nghi.
Lại một mùa hè đến, chúng tôi cùng nhau tới Trại hè Phật học Tín Nguyện Hành, lần này tôi không đảm nhiệm tiểu đội nào cả ,mà làm chân lăng xăng rửa bát và phân phát cơm rau. Lý Phong Danh, tên bạn sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với tôi cũng cùng tôi phụ trách rửa bát. Rửa mãi rửa mãi, thế nào mà nó lại yêu một bạn nữ tên là Thục Huệ cùng rửa bát với chúng tôi, và trở thành thằng bạn đầu tiên trong nhóm có bạn gái.
Sau đó, một mùa hè nữa tiếp tục trôi qua.
Thoáng cái chúng tôi đã cùng nhau thách đấu trong kỳ thi thử, bắt đầu những năm tháng lớp 12 học hành chăm chỉ.
Trong những ngày tháng huy hoàng học hành chăm chỉ do tình yêu đem lại, thành tích học tập của tôi luôn luôn duy trì trong nhóm 30 người đứng đầu toàn trường. Nhưng do tài năng học hành trời phú của tôi cũng có hạn, tôi dần dần nhận ra mình mãi mãi không thể lọt vào nhóm 10 học sinh đứng đầu toàn trường (trừ khi nhóm hai mươi học sinh đứng đầu chuyển trường), điều đó cũng có nghĩa là tôi và Thẩm Giai Nghi không thể nào cùng đỗ Y khoa Từ Tế. Không sao, tôi đã chuyển mục tiêu sang Khoa Thiết kế Công nghệ của trường Đại học Thành Công rồi.
Một năm kế hoạch chỉnh đốn tình địch lại trôi qua, tôi khẳng định đối thủ quan trọng còn lại duy nhất có mình A Hòa.
“Nói thật nhé, mày liệu có thắng nổi A Hòa không?” Hứa Bác Thuần ngồi trước máy điện tử , tung ra mấy cú đấm bốc.
“Tại sao thua chứ?” Tôi liên tục ấn bàn phím, tung đòn sao chổi.
“Theo như tao biết, chị gái A Hòa sẽ giúp đỡ nó, chẳng hạn như sinh nhật tặng quà gì, hay nói chuyện gì với con gái này, v.v…, nghe đã thấy rất đáng tin rồi.” Hứa Bác Thuần lại ra sức ấn bàn phím.
Hai nhân vật trên màn hình phản quang đang dốc sức một trận sống mái.
“Đúng vậy, so với chị gái rất hiểu biết về con gái của A Hòa thì tên quân sư Hứa Bác Thuần của tôi chả là cái đinh rỉ gì.” Tôi nhíu chặt lông mày, nhìn thấy nhân vật của tôi bỗng chốc bị đánh văng đi. Thế nhưng trong đầu tôi lại nảy ra suy tính.
Không sai, một mình tác chiến kể ra rất hào sảng, thế nhưng cái giá của thất bại thì vô cùng lớn, tôi chịu không nổi. So với cái sỹ diện hão kia, chẳng bằng bày binh bố trận giăng thiên la địa võng để cầu thắng lợi.
Sau khi đạp xe về nhà, tôi lấy thêm dũng khí, viết một phong thư gửi cho chị gái của Thẩm Giai Nghi, dán tem rồi gửi đến trường của chị gái Thẩm Giai Nghi, nội dung không có gì khác ngoài việc thẳng thắn nói chuyện mình thích Thẩm Giai Nghi, dám mong nhận được sự nâng đỡ của chị gái nhà họ Thẩm.
“Tình địch có chị gái giúp đỡ thì có gì hơn chứ, mình còn có đích thân chị gái Thẩm Giai Nghi giúp sức!” Tôi hít thở sâu, đem bỏ phong thư vào hòm thư.
Cầu mong lòng thành khẩn của tôi phát huy tác dụng, ít nhất là chị gái Thẩm Giai Nghi không đi mách lẻo tôi, nói tôi lén lén lút lút cầu xin chị ấy làm quân sư.
Như thế vẫn chưa đủ.
Tôi gọi điện thoại cho một người bạn học cùng cấp 2 với tôi và Thẩm Giai Nghi, tên là Diệp Ân Tuyên đang học trường nghề liên thông lên cao đẳng ở Gia Nghĩa, sống chết nhờ vả Diệp Ân Tuyên thề rằng sẽ làm tai mắt giúp tôi, tiết lộ những tâm tư thầm kín mà Thẩm Giai Nghi không bao giờ kể với tôi.
“Có thể là có thể mà, nhưng mà…như vậy có vẻ không phải với Thẩm Giai Nghi rồi.” Diệp Ân Tuyên khổ não.
“Có gì mà không phải? Có chỗ nào không phải chứ? Nói chung là chuyện Thẩm Giai Nghi có thích mình hay không cũng đâu liên quan gì đến cậu, cũng không phải là mình nhờ cậu nói giúp mình với Thẩm Giai Nghi đâu. Cậu cảm thấy rằng Thẩm Giai Nghi là loại người thích nghe lời nịnh nọt về người khác sao? Cô ấy có phải loại nữ sinh sẽ thích mình nếu chuyện đó xảy ra sao?
“Vậy thì mình phải làm gì?” Diệp Ân Tuyên dường như đã mất kiên nhẫn.
“Cậu chỉ cần mang đến cho mình chút ít tin tức về Thẩm Giai Nghi, còn lại thì tự mình lo là được rồi!” Tôi cười ha ha, nhưng lòng bàn tay cầm ống nghe điện thoại đẫm mồ hôi lạnh.
Một tuần sau, chị gái của Thẩm Giai Nghi gửi thu lại, nội dung thư làm tôi muốn nhảy nhót không thôi.
“Chị không thể nào mà bảo được em gái là nên thích ai, nhưng chị rất thích sự thành thực của em. Hoan nghênh em thường xuyên viết thư cho chị nhé. Cố lên!” Chị gái Thẩm Giai Nghi viết như vậy, làm tôi cầm bức thư trên tay mà như được tiếp thêm bao sức lực.
Như vậy tôi đã có hai quân sư thân cận với Thẩm Giai Nghi, và cũng từ nguồn tin tình báo này mà dần dần hiểu ra, tôi có một vị trí đặc biệt trong lòng Thẩm Giai Nghi, không giống như những tên bạn bình thường khác, lại không bị gắn hai chữ “yêu thích”.
Nhưng đặc biệt, không có định nghĩa rõ ràng cho hai chữ đặc biệt.
Tôi lại nghĩ thêm chút nữa, thêm chút nữa.
“Để Thẩm Giai Nghi biết tôi có chút yêu thích đặc biệt với c