Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi

Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi

Tác giả: Cửu Bả Đao

Ngày cập nhật: 04:25 22/12/2015

Lượt xem: 134888

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/888 lượt.

ho phát sợ là được rồi.






Chuyến tham quan cuối khóa rầm rộ bắt đầu, và kết thúc nhạt nhẽo.
Trở về trường, Thẩm Giai Nghi giả bộ như không nghe không biết gì chuyện ca hát tỏ tình, đối với tôi không chút gì thay đổi, vẫn cùng tôi đọc sách, tán gẫu, buôn điện thoại như trước. Tôi khẽ thở phào, ít nhất cũng không bị người ta ghét. Tôi quả nhiên đặc biệt……bị ép đến chân tường tưởng xong đến nơi mà vẫn còn sống.
Tuy nhiên tâm tình của tôi, đã không thể trở lại nữa rồi.
Tôi lôi Hứa Bác Thuần tới tiệm bán hoa, nghiên cứu đống hoa hoa cỏ cỏ mà bản thân vốn không mấy hứng thú.
“Làm cái quái gì mà tới tiệm hoa? Đừng bảo là mày định mua hoa tăng Thẩm Giai Nghi nhé?” Hứa Bác Thuần khó chịu nói.
“Ợ, xấu quá.” Hứa Bác Thuần vẻ như muốn ói.
“Trông cũng được.” Tôi trầm tư suy nghĩ, nhìn kỹ hoa buồm đỏ.
Dương Qúa có Tiểu Long Nữ, tôi có Thẩm Giai Nghi. Dương Qúa có hoa long nữ, tôi có hoa buồm đỏ. Còn Dương Qúa có đại điêu, tôi có Hứa Bác Thuần. Mẹ nó, đó không phải số trời sắp đặt sao!
“Đi thôi nào, điêu huynh.” Tôi vỗ vai Hứa Bác Thuần, cầm đóa hoa buồm đỏ và trả tiền.
Từ đó trở đi, trước cửa nhà Thẩm Giai Nghi ở Đại Trúc, thỉnh thoảng vu vơ xuất hiện dấu tích tôi đi qua.
Một đóa hoa đặt xuống nơi cửa nhà, đóa hoa buồm đỏ xấu xấu.
**********
Kỳ thi thử lần thứ ba kết thúc, mỗi học sinh lớp 12 đều cầm một tờ giới thiệu thi tuyển Đại học qua xét duyệt hồ sơ. Tan học, tôi cầm tờ giới thiệu chạy tới cửa lớp Hòa.
“Thẩm Giai Nghi, cậu có tham gia vòng xét duyệt hồ sơ không?” Tôi lật tờ giới thiệu, tay chống cằm.
“Cũng không biết nữa, mình vẫn đang nghiên cứu xem thế nào. Thế còn cậu?” Thẩm Giai Nghi cũng cầm tớ quy định.
“Mình cũng còn đang xem xét, nhưng mà chưa nghĩ ra được cái gì. Ngành thiết kế công nghiệp của Đại học Thành Công tuyển ít quá.” Tôi gãi đầu gãi tai.
“Nhưng mình thì đang quan tâm đến khoa quản lí của Đại học Giao thông, mình vẫn đang nghĩ là sẽ xin xét duyệt hồ sơ ở đó, bởi vì ở đó chỉ thi có ba môn Ngữ văn, Anh văn và Toán. Nhưng mình vẫn đang không biết học khoa đó ra làm gì.” Thẩm Giai Nghi chỉ vào một trang tờ giới thiệu.
“Khoa Quản lí à…” Tôi ghi nhớ trong lòng.
Lại còn phải nói sao? Ngày trước tôi có thể vì Lý Tiểu Hoa mà thi vào ban Tự nhiên, cái ban mà tôi chẳng thích một tẹo nào, bây giờ, tôi đương nhiên có thể vì Thẩm Giai Nghi, đi học cái khoa Quản lí khỉ gió gì đó.
Cứ như vậy mà quyết định nhé.
Tôi nghiên cứu thêm một chút. Đại học giao thông khoa quản lý tổng cộng có hai ban, ban xã hội và ban tự nhiên. Mỗi trường cấp ba đều có hai suất. Như vậy có thể nói, trường của tôi có hai học sinh có thể tham gia vòng xét duyệt hồ sơ của Khoa quản lý.
Nơi bậc thềm trước giờ học thêm.
“Thực ra nếu mày không thích học ban tự nhiên, ứng tuyển vào cái khoa Quản lí lơ tơ mơ kia, không khéo lại đánh mất cơ hội cuối cùng của ban tự nhiên đó.” Hứa Bác Thuần nói, càng làm tôi suy nghĩ tợn.
“Nghe có vẻ cũng có lý.” Tôi bọc đống nước mũi trong tờ giấy vệ sinh, lén lén lút lút ho vào túi quần Hứa Bác Thuần.
Năm đó, học sinh trường Tinh Thành muốn tham gia vòng xét hồ sơ Đại học, đều dựa vào thành tích học tập để làm căn cứ sơ tuyển trong trường. Thành tích học tập của tôi không đến nỗi nào, thành tích của Thẩm Giai Nghi lại càng đỉnh nữa, nếu muốn tham gia vòng xét hồ sơ khoa Quản lí không khó. Tôi không tham gia xét hồ sơ theo ban Tự nhiên, bởi vì nếu trong tình hình thuận lợi nhất, chúng tôi có thể cùng nhau học Khoa Quản lí, thì tôi lại có khả năng không được xếp học cùng lớp với Thẩm Giai Nghi, tôi không muốn điều đó xảy ra.
“Vì vậy, tao muốn thi vào Khoa Quản lí theo ban Xã hội.” Tôi hít thở sâu, bắt đầu cuốn mình vào lựa chọn Khoa Quản lí, quả nhiên là, được!
Về nhà, tôi nói với bố mẹ quyết định của mình, bố mẹ tôi đều cảm thấy kỳ lạ,vì trước nay tôi chưa từng nói gì về ý định này cả, thế nhưng vì danh tiếng của trường giao thông cũng rất tốt, nên cũng không ngăn cản tôi.
Thầy Lại cũng mười phần hoảng hốt, nhưng vì không có thời gian để mắt nói chuyện với tôi nên cũng đành ký tên lên tờ đơn.
Đã có mục tiêu rõ ràng, tôi bắt đầu cố gắng chăm chỉ vượt bậc.
Ngày nghỉ, trời vừa sáng tôi đã lồm cồm bò dậy khỏi giường, tới cổng trung tâm văn hóa đăng ký, vừa cầm sách tiếng Anh vừa chờ người quản lý mở cổng, tiện thể cầm giúp túi xách để cho Thẩm Giai Nghi đi chiếm chỗ. Buổi trưa tôi đi từ con đường nhỏ bên cạnh trung tâm văn hóa, cầm quyển sách ngữ văn đọc liền một mạch tới núi Bát Quái, sau đó chọn một bóng cây to và cao ngồi nghỉ, thong dong làm bài thi tiếng Anh, hít cho căng lồng ngực tinh hoa của đất trời rồi mới chầm chậm xuống núi, trở về trung tâm văn hóa ôn Toán.
Trung tâm văn hóa mát mẻ, làm con người ta thật muốn gục ra bàn lịm đi một lúc.
“Thẩm Giai Nghi ơi Thẩm Giai Nghi, đến khi học đại học, mình nhất định sẽ theo đuổi được cậu, cậu đợi mà xem nhé!” Tôi ngáp dài, nhìn Thẩm Giai Nghi đang ngồi phía bàn đối diện.
……Thẩm Giai Nghi chăm chỉ dốc sứ