
Tác giả: Thiên Cầm
Ngày cập nhật: 04:46 22/12/2015
Lượt xem: 1341956
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1956 lượt.
mình đi đường, chân trái trừ bỏ còn có một chút mất cảm giác ra, cái khác hết thảy đều tốt đẹp, còn có thể rất ung dung gọi điện thoại cãi nhau.
Sau khi rống xong, hung hăng ném điện thoại di động lên sofa, tức giận rất nhiều, lại nhìn đến Lâm Tử Hàn ngây ngốc đứng ở cạnh cửa.
Đỗ Vân Phi sửng sốt một chút, nhất thời không biết nên vui hay nên buồn, tập tễnh bước đi tới, đánh giá cô nói: “Em chừng nào thì đến? Tìm anh có việc sao?” Bình thường không có việc gì cô sẽ không đến chỗ hắn, hắn biết cô vẫn đều ở trốn tránh mình.
“Em vừa đến, cùng đi đến với dì Vương” Lâm Tử Hàn theo dõi hắn, cúi đầu hỏi: “Hiện tại Lãnh Phong thế nào? Các anh bắt được anh ta sao?”
“Không có” Đỗ Vân Phi lắc đầu: “Muốn bắt hắn cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy”
Lòng Lâm Tử Hàn thoáng nhẹ xuống một chút, nhưng vẫn đang sít chặt, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn thật cẩn thận hỏi: “Anh ta hiện tại ở đâu?”
“Anh… Không biết” Đỗ Vân Phi nhìn liếc cô đang ngưng trọng một cái, lắc đầu. Nhìn ra được, cô vẫn rất yêu Lãnh Phong, cho dù hắn biết cũng không thể nói cho cô!
Nhớ
Đạo lý này Lâm Tử Hàn biết, cho nên cô không hỏi nhiều, nhẹ nhàng gật đầu, xoay người chuẩn bị rời đi. Đỗ Vân Phi nhìn bóng dáng rời đi của cô, đột nhiên gọi cô lại: “Tử Hàn!”
Lâm Tử Hàn quay đầu lại, nghi hoặc nhìn hắn. Đỗ Vân Phi thở sâu, nhìn chăm chú vào cô hỏi: “Nếu anh giết Lãnh Phong, em sẽ hận anh sao?”
Nhịp tim đập của Lâm Tử Hàn đột nhiên nhảy loạn xạ, hai tròng mắt run sợ, gật đầu lạnh lùng nói: “Sẽ, em sẽ hận anh cả đời”
“Nhưng cho dù anh không giết hắn, vẫn sẽ có người khác giết hắn” Đỗ Vân Phi không thể không nói rõ ràng chuyện này, cho dù hắn không động thủ, đồng nghiệp khác cũng sẽ động thủ .
“Rõ” Mọi người trăm miệng một lời đáp.
Chỉ có Đỗ Vân Phi kinh ngạc hỏi: “Sếp, tin tức có thể tin được không?”
Thủ trưởng liếc hắn một cái, nói: “Không nhất định tin cậy, chúng ta chỉ nghe được người phụ trách bến tàu lộ ra mười một giờ sáng sẽ có một tàu tư nhân cập cảng đi Nhật Bản”
“Nhất định là hắn!” Đỗ Vân Phi hưng phấn nói: “Trước đó vài ngày bên Nhật Bản bắt được một nhóm buôn lậu thuốc súng, nghe nói có liên quan đến Lãnh Phong, hắn nhất định là chuẩn bị đi Nhật Bản xử lý trước”
“Chỉ mong chúng ta sẽ không đi một chuyến tay không” Thủ trưởng than nhẹ một tiếng, mở tư liệu trước mắt ra, bắt đầu nghiên cứu, mà Đỗ Vân Phi đã nhảy nhót ngồi không yên, trong lòng vạn phần chờ mong ngày mai có thể nhanh đến.
Thật vất vả đợi đến tan tầm, Đỗ Vân Phi vội vàng lái xe về nhà, người đầu tiên muốn tìm người cư nhiên là Lâm Tử Hàn, cư nhiên hy vọng Lâm Tử Hàn có thể chia sẻ tâm tình tốt với mình.
Khi hắn nhìn đến vẻ mặt suy sụp ngồi xổm trong viện, si ngốc đá màu của Tiểu Thư Tuyết, nụ cười tươi đột nhiên cương cứng ở trên mặt.
Hắn sao lại nghĩ đến chia sẻ kế hoạch cuối cùng truy bắt Lãnh Phong chia sẻ với cô chứ? Cô yêu Lãnh Phong như vậy!
Nghe được tiếng bước chân Lâm Tử Hàn chậm rãi ngẩng đầu, khi nhìn đến là Đỗ Vân Phi, ôn nhu nở nụ cười, ôn nhu nói: “Vân Phi, hôm nay nghỉ sớm như vậy sao?”
“Ừ” Đỗ Vân Phi bất đắc dĩ buông tiếng thở dài, gắt gao nhìn chăm chú vào cô.
Lâm Tử Hàn bị hắn nhìn có chút không được tự nhiên, cười một tiếng nói: “Anh làm sao vậy? Làm sao vừa vào thì nhìn chằm chằm em?” Khi nói chuyện, hai tay vịn lên ghế chậm rãi đứng lên. Có lẽ là ngồi lâu lắm, có lẽ là nguyên nhân mang thai, một khắc đứng dậy kia, một cơn choáng váng đột nhiên đánh úp lại. Thân thể cô nhẹ nhàng lay động một chút, thiếu chút nữa hôn mặt đất, may mắn Đỗ Vân Phi tay chân nhanh nhẹn, một tay ôm cô kéo vào trong lòng.
Đỗ Vân Phi ôm cô, đau lòng trách cứ nói: “Nhìn em đi, luôn không ăn uống nhiều thêm một chút, thân mình đã yếu thành như vậy”
“Cám ơn anh, em không sao” Lâm Tử Hàn có chút vô thố lui ra từ trong lòng hắn, quan sát quần áo trên người nói.
“Em phải thật sự không có việc gì mới tốt” Đỗ Vân Phi tức giận trừng mắt với cô, so với trước kia, cô không chỉ có gầy, còn tiều tụy, làm sao có thể không có việc gì chứ?
Lâm Tử Hàn không được tự nhiên cười nói: “Em vừa rồi ngồi quá lâu, đúng rồi, nhìn anh tâm tình tốt như vậy, có chuyện tốt gì đáng giá để anh vui vẻ thế?” Từ khi hắn bị thương tới nay, vốn không có thấy hắn vui vẻ, hôm nay làm sao lại đột nhiên vui vẻ như vậy?
Đỗ Vân Phi nhìn cô, lắc đầu khẽ cười một tiếng: “Không có gì” Hắn không thể nói cho cô chuyện của Lãnh Phong, tuyệt đối không thể! Nếu cô mật báo với Lãnh Phong, vậy thì chuyện hắn chờ đợi hơn nửa năm sẽ bị lỡ, hắn cũng không thể phạm sai lầm ở thời điểm cuối cùng.
Sau một lúc trầm mặc, Lâm Tử Hàn ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Vân Phi, có phải Lãnh Phong đi ra tự thú, hành vi phạm tội sẽ nhẹ một chút hay không?”
Đỗ Vân Phi sửng sốt một chút, không rõ cô vì sao đột nhiên hỏi như vậy, gật gật đầu nói: “Đây là khẳng định” Nhìn Lâm Tử Hàn lại lần nữa rơi vào trầm tư, hắn cười lạnh một tiếng dưới đáy lòng, dựa theo tội trạng Lãnh Phong phạm phải, cho dù là tự thú, cũ