XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đẳng Cấp Quý Cô

Đẳng Cấp Quý Cô

Tác giả: Hoa Thanh Thần

Ngày cập nhật: 03:16 22/12/2015

Lượt xem: 134828

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/828 lượt.

c lâu không thấy Tom nhắn lại, Hiểu Khiết bắt đầu lo lắng, tự lẩm bẩm: “Chết cha, khéo mình chọc giận người ta rồi.” Cô bèn gửi bộ mặt lo lắng vào cửa sổ chat.






Lát sau, cửa sổ chat rung rung, cô nhìn thấy câu trả lời: “Ok. Cô đã qua bài kiểm tra rồi. Khi nào cô đến?”
Hiểu Khiết hết sức ngạc nhiên: “Í? Qua rồi? Tôi có thể sang London rồi?”
“Đúng vậy. Cô muốn học ở trường nào? Có cần tôi tư vấn không?”
“Quyết định đi Anh của tôi khá đột ngột, nên tôi vẫn đang nghĩ…”
“Ngoài yêu cầu giảm giá, cô có yêu cầu gì khác với căn phòng cho thuê không?”
Thiên Thiên vội vàng: “Tôi đã sửa xong và gửi email cho anh rồi ạ!”
Tử Tề cầm bản lý lịch của Trương Tư Mẫn, lại chau mày, cái cô Trương Tư mẫn mà anh muốn tìm rốt cuộc ở đâu?
Tại phòng kinh doanh, Hiểu Khiết mang tâm trạng vui vẻ, bê một khay toàn đồ uống. Cô cầm một ly cà phê đến bên trưởng phòng, lấy tờ đơn xin thôi việc ra mà không khỏi cảm thấy hồi hộp.
Đúng lúc này, trưởng phòng bỗng lên tiếng: “Ồ, tôi cũng đang có việc muốn nói với cô đây. Thư ký gọi điện đến, bảo cô đến phòng làm việc của chủ tịch.”
Hiểu Khiết đầu óc mông lung, “Phòng làm việc của chủ tịch?”
Trưởng phòng đáp: “Đúng thế, mau đi đi.”
Hiểu Khiết vô cùng bối rối, đành cất tờ đơn lại, rời đi.
Cô lo lắng đi lên tầng trên. Thư ký chủ tịch nhìn thấy cô, mỉm cười thân thiện và dẫn cô vào văn phòng chủ tịch.
Hiểu Khiết nhìn thấy một người đàn ông đứng tuổi đang ngồi trên ghế, cô tưởng mình nhìn nhầm, ông trông quen quá, hình như cô đã gặp ở đâu rồi… Lát sau cô trợn tròn mắt, chính là vị khách đến mua comple đây mà.
Cao Quốc Thành vẫytay bảo thư ký ra ngoài, ngồi trên ghế sofa, nhìn Hiểu Khiết mỉm cười: “Chúng ta lại gặp nhau, cháu ngồi xuống đi.”
Hiểu Khiết ngồi xuống vị trí đối diện Cao Quốc Thành, cô thấy thật khó tin: “Thì ra bác chính là chủ tịch công ty… Xin lỗi bác, cháu không nhận ra ạ.”
Cao Quốc Thành bật cười: “Ha ha, không sao. Số người trong công ty nhận ra ta không nhiều, ta thường ở miền Nam, chỉ khi nào có hội nghị quan trọng mới đến thôi. Mà những hội nghị lớn như thế những nhân viên như cháu đâu có được tham dự, cho nên không nhận ra ta cũng là điều dễ hiểu.”
“Vâng…”
“Có biết vì sao ta tìm cháu không?”
Hiểu Khiết lắc đầu, không hiểu chuyện là thế nào.
“Ở ngành này, chuyên môn chỉ là cơ bản, phải phục vụ làm sao để làm khách hàng có cảm tình và nhận được sự tôn trọng mới là nhân viên sáng giá nhất. Ngày hôm đó, biểu hiện của cháu tại gian hàng comple đã cho ta thấy những điều đó, cho nên ta muốn nói chuyện nhiều hơn với cháu.” Cao Quốc Thành nhìn tập tài liệu trong tay, “Trong hồ sơ của phòng nhân sự là cháu đã làm việc ba năm ở phòng kinh doanh rồi, đúng không?”
Hiểu Khiết gật đầu, “Vâng ạ.”
“Tốt. Vậy cháu hãy cho ta biết trong ba năm làm việc tại Hải Duyệt, cháu nhận được những gì? Nói bất kỳ điều gì cũng được.” Cao Quốc Thành chuyển sang tư thế ngồi thoải mái, chờ đợi câu trả lời của Hiểu Khiết.
Cô hơi bối rối rút tờ đơn xin thôi việc ra: “Kỳ thực, trong suốt ba năm làm việc ở Hải Duyệt, cháu chỉ ở phòng kinh doanh hỗ trợ cho các cửa hàng làm tốt các công việc thường nhật.” Hiểu Khiết đưa mắt nhìn Cao Quốc Thành, thành thật đáp, “Tức là pha cà phê, photo, in ấn, thay ca, làm các công việc tạp vụ, văn thư… Nói thẳng ra, cháu chỉ là một nhân viên thừa, có cũng được không có cũng không sao, sự tồn tại của cháu cũng không giúp được gì cho công ty cả.”
Cao Quốc Thành hỏi lại: “Như thế nào mới được gọi là giúp được cho công ty?”
Hiểu Khiết nghĩ một lát rồi nói: “Các trung tâm thương mại hiện nay thường áp dụng hình thức giảm giá, tặng quà để kích thích khách hàng tiêu dùng. Bước tiếp theo sẽ là làm cho người tiêu dùng có thể sắm sửa được các mặt hàng mà ở Hải Duyệt hay các trung tâm thương mại khác đều có, nhưng cũng có thể mua những sản phẩm mà ở Hải Duyệt có nhưng các trung tâm thương mại khác không có, cung cấp cho khách hàng những dịch vụ đặc biệt, không đụng độ. Như thế mới có thể khiến cho tất cả mọi người đều ủng hộ thương hiệu Hải Duyệt.”
Cao Quốc Thành gật gù tỏ ý tán đồng, ông bắt đầu cảm thấy cô gái đang ngồi trước mặt bề ngoài đơn giản mà lại có tư duy sắc sảo.
Hiểu Khiết nói tiếp: “Tuy nhiên phòng kế hoạch marketing của đa số các trung tâm thương mại, bao gồm cả phòng kế hoạch marketing của Hải Duyệt, đều chưa thoát khỏi vỏ bọc hiện giờ, đây là điều rất đáng tiếc.”
Cao Quốc Thành cười. “Nói hay lắm, thế cháu có cách gì?”
Hiểu Khiết ái ngại đáp: “Cháu vẫn chưa nghĩ ra được cách thức cụ thể. Thực ra… hôm nay cháu vốn định sẽ gửi đơn xin thôi việc.”
Cao Quốc Thành ngạc nhiên.
Hiểu Khiết tiếp tục: “Cháu dự định sang Anh học hỏi, sau này sẽ quay trở lại Hải Duyệt…”
Cao Quốc Thành nhìn Hiểu Khiết đầy vẻ quan tâm: “Đến lúc cháu học xong trở về, nhất định sẽ có rất nhiều cơ hội để lựa chọn, tại sao lại muốn quay lại?”
Hiểu Khiết đáp một cách rất chân thành: “Hải Duyệt là công ty tổng hợp tốt nhất ở Đài Loan. Cháu muốn trở