
Tác giả: Lộ Khả Khả
Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015
Lượt xem: 134803
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/803 lượt.
h, Tiểu Quan, Tiểu Quan Quan."
"Tiểu Quan Quan còn thích hợp với Quan Ngữ ." Đỗ Nhược Đồng cười nói, đôi mắt vẫn thủy chung nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Quan Chấn Ngôn.
Quan Chấn Ngôn cầm chén nước, uống một hớp. Vẻ mặt hờ hững, giống như là không nghe thấy lời cô nói.
Nếu như cô thích Quan Ngữ, vì sao còn ngồi ở đây nhìn mặt lạnh của hắn? Hắn cũng không muốn cầu xin cô dùng cơm cùng hắn.
Đỗ Nhược Đồng thấy thế, tâm chợt lạnh, cô miễn cưỡng cười, giả bộ như chuyện gì cũng không xảy ra.
" Tên Quan Ngữ kia quả thật rất hay trêu đùa." Bạch mẹ vội vàng lên tiếng đánh vỡ cục diện bế tắc."Cháu nhanh ngồi xuống ăn cơm đi, thức ăn lạnh ăn sẽ không ngon”
"Dạ" Đỗ Nhược Đồng nghe lời ngồi vào, cố gắng phấn chấn tinh thần.
Bạch mẹ im lặng nói một câu"Cố gắng lên", liền rời phòng ăn.
Quan Chấn Ngôn trừng mắt liếc người bên cạnh —— cô ngồi gần hắn như vậy làm gì?
"Máy điều lạnh quá, em có thể để nhiệt độ lên cao một chút không?" Đỗ Nhược Đồng dịu dàng hỏi.
"Em có thể lên lầu mặc nhiều quần áo hơn." Quan Chấn Ngôn vẫn không có nhìn cô, cũng không tính để cho cô vừa lòng đẹp ý.
"Bây giờ là tháng năm, anh có thể mặc quần áo tay ngắn, vết sẹo cũng không đáng sợ." Đỗ Nhược Đồng kiên trì nhìn thẳng mắt hắn, cho đến khi mắt hắn và cô giao nhau mới thôi.
"Anh đã nói rồi anh không muốn thảo luận chuyện liên quan đến vết sẹo, em không hiểu tiếng người sao?" Khuôn mặt Quan Chấn Ngôn hiện lên một tầng băng, ánh mắt âm trầm giống như là trừng mắt với kẻ thù.
Bất ngờ Đỗ Nhược Đồng cúi đầu, nhìn mười ngón tay đan chéo lấy nhau.
Cô —— nhịn!
Cô cho mình một mùa hè để cố gắng. Thời gian này, cô sẽ là một người vợ tốt. Cô sẽ cố gắng cùng hắn tiếp xúc, cố gắng hiểu rõ hắn.
Nếu như sau một mùa hè, giữa bọn họ vẫn không có bất kỳ thay đổi nào, cô cũng không muốn cố chấp bám lấy hắn.
Cô sẽ không ly hôn, bởi vì hắn đối với cô vô cùng tốt, mà cô cũng rất rõ ràng cuộc hôn nhân này cô sẽ yên phận sống. Tất cả nghĩa vụ của vợ, cô cũng sẽ ít làm đi. Nhưng, cô cũng sẽ không ngu đến mức đi cầu xin cuộc hôn nhân của mình có lúc nóng lúc lạnh
Đỗ Nhược Đồng nhắm mắt lại, thở dài một cái
Quan Chấn Ngôn mím chặt môi, ánh mắt dừng lại ở bả vai phập phồng kịch liệt của cô.
Đáng đời tâm tình kích động của cô, ai bảo cô tới trêu chọc hắn!
Cô ngồi gần như vậy, gần đến nỗi hắn có thể gửi rõ mùi hương trên người cô, hắn cũng rất phiền não!
"Nếu như em chỉ muốn cùng anh dùng bữa, vị trí của em nên ở đối diện anh ." Hắn đại khái nói, mắt nhìn chòng chọc chiếc đũa.
"Hai người dùng cơm không nhất thiết phải ngồi xa đến thế, như vậy là quá câu nệ tiểu tiết. Anh không phải phản đối em sắp xếp chỗ ngồi như vậy chứ?" Đỗ Nhược Đồng cười yếu ớt, chậm rãi ngẩng đầu nhìn hắn ——
Hắn không nhìn cô.
Đỗ Nhược Đồng có chút thất vọng, nhưng cô cũng không nhụt chí, bởi vì hắn chủ động mở miệng tìm cô nói chuyện, là chứng tỏ sẽ bận tâm đến cảm thụ của cô.
"Em nghĩ làm cái gì, anh làm sao quản được?" Quan Chấn Ngôn không nhìn cô, nhấc đũa lên bắt đầu dùng cơm.
Tôm hùm hấp, salad măng tây,. . . . . Tối nay các món ăn do Bạch mẹ làm hình như không hoàn toàn giống nhau, khẩu vị hơi nhẹ chút.Nhưng nguyên liệu nấu ăn tương đối mới mẻ, không ăn cơm, cũng có thể thưởng thức món ăn.
Hắn không thường ăn cơm, món ăn tối nay coi như là rất hợp khẩu vị của hắn.
Đỗ Nhược Đồng nhìn hắn không có chê bai, cô cũng an tâm thoải mái ăn cơm. Ăn đến một nửa thì cô no bụng, quay ra cùng hắn tán ngẫu.
"Anh có một chiếc sân vô cùng đẹp"
"Đó là hứng thú của ba mẹ. Ngày đó kết hôn, không phải là mẹ anh cũng cùng em tán ngẫu những thứ này sao?" Ba mẹ hắn thích khí hậu trung bộ, hai, ba tháng mới trở lại thăm anh em họ.
"Đúng vậy, bá mẫu... Ách... Mẹ còn cầm hình cho em xem, thời điểm hoa anh đào nở rộ, thật là đẹp vô cùng. Ba mẹ còn nói, có rảnh rỗi có thể đến nơi ba mẹ đang ở chơi." Ánh mắt của cô tỏa sáng, mong đợi nhìn hắn.
"Nếu như em muốn đi, anh gọi tài xế chở em đi." Hắn ăn cơm của hắn, dù sao ánh mắt cũng không đối diện nhau cho nên mọi chuyện đều có thể giả bộ.
"Anh không thể cùng em đi sao?" Giọng nói của cô như sắp khóc
"Anh không rãnh."
"Em biết công việc của anh rất bận rộn, nhưng cũng phải có lúc nên nghỉ ngơi." Đỗ Nhược Đồng để đũa xuống, chuyên tâm nhìn hắn. Cô cũng không tin hắn có biện pháp ăn cơm, vĩnh viễn coi thường cô ngồi bên cạnh.
"Nghỉ ngơi cũng không có nghĩa là anh muốn đi chỗ khác." Quan Chấn Ngôn bắt đầu tức giận, giọng nói bắt đầu cao lên.
"Anh chỉ cần đi thăm cha mẹ một chút thôi." Cô tiếp tục cố gắng.
"Khi nào anh muốn đi, dĩ nhiên sẽ đi." Hắn gầm nhẹ nói.
"Vậy đến lúc đó em sẽ đi cùng anh."
Bỗng nhiên Quan Chấn Ngôn ngẩng đầu lên, đưa mắt trừng cô ( Ngư: từ đầu đến giờ anh này trừng mắt cũng hơn 10 lần rồi ấy nhỉ)
Đỗ Nhược Đồng cười ngọt ngào, mắt đẹp vô tội nhìn hắn.
Hắn mím chặt môi.
"Hôm nay tôm hùm rất tươi, ăn nhiều một chút đi." Đỗ Nhược Đồng thuận tay đem một miếng tôm hùm vừa mới gắp để vào trong bát hắn.
Quan Chấn Ngôn trừng mắt với mi