Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đến Đây Nào Bác Sĩ Của Anh

Đến Đây Nào Bác Sĩ Của Anh

Tác giả: Như Thi Vấn

Ngày cập nhật: 04:21 22/12/2015

Lượt xem: 1341271

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1271 lượt.

i lần cưa gái, anh đều làm ra vẻ chân thành mong các nàng giúp mình việc vừa sức nhưng lại vô cùng rắc rối vớ vẩn gì đó, sau đó mời các nàng đi ăn, rồi nhanh chóng kết thân. Lần này cũng chẳng phải ngoại lệ.
Chỉ có một điều khiến anh đau đầu là Lục Dã Bình nhất quyết đòi là người chiêu đãi, hơn nữa lại chọn một nhà hàng bình dân, nói là chuyên các món canh của người Miêu. Tô Nhất Minh chê ở đó quá tầm thường, cảm thấy mất mặt muốn đổi một nhà hàng lớn có phong cách một chút, nhưng Lục Dã Bình trợn mắt mắng một tràng, "Không trách cậu thì còn trách ai đây? Nếu không phải tại cậu thì mười bảy vạn trong quỹ đen của tôi làm sao lộ thiên trước mắt bà vợ yêu quý của tôi được? Tôi không phải thương gia như cậu lúc nào cũng rủng rỉnh tiền, tôi phải mặc cả từng đồng từng cắc ở ngoài chợ, mỗi tháng tiết kiệm từ tiền rau thịt từng chút... đâu có dễ dàng..."
Tô Nhất Minh biết không thể nói lại được với Lục Giã Bình đành ngậm tăm, rầu rĩ theo anh ta đến nhà hàng rồi ngoan ngoãn ngồi đợi Trình Vũ Phi như đứa con thơ chờ mẹ đi làm về.
Trước đây Tô Nhất Minh đi du học, cuộc sống thiếu thốn trăm bề. Anh lại không đi làm thêm, mọi thời gian rảnh rỗi anh đọc sách, hoặc đi xã giao tạo mối quan hệ. Với vốn tiếng Anh đặc sệt giọng Trung Quốc, anh kết thân với bọn choai choai Tây, la cà ở các quán bar, cùng đi xem ca nhạc, rèn luyện vốn tiếng Anh dở dở ương ương của mình, thu hẹp sự khác biệt giữa hai nền văn hóa Đông – Tây. Nhân dân tệ đổi ra ngoại tệ chẳng được bao nhiêu. Anh phải thắt lưng buộc bụng, mua loại gạo nát rẻ nhất ở siêu thị, bánh mì nửa đêm, giá cả chỉ bằng một phần bảy bánh mì mới ra lò. Mà cũng phải tranh mua với anh em da đen. Cuộc sống thiêu thốn trăm bề, tiền không đủ chi tiêu.
Lục Dã Bình nhanh chóng gọi món, ba người vui vẻ thưởng thức.
[1'> Trong nguyên tác, một nấm ở đây chi nấm mộ, tiếng Trung gọi là thố màn thầu.
Thật ra cái kế hoạch này của Tô Nhất Minh chẳng mới mẻ gì, Trình Vũ Phi đáng nhẽ nên nhận ra, bởi vì trước đây Mục Thuần cũng dùng chiêu này để theo đuổỉ cô.
Ngày đó Trình Vũ Phi đang làm thí nghiệm nuôi một loại tế bào, Mục Thuần cũng cẩn loại tế bào đó, qua sự giới thiệu của người quen, anh ta liền đến hỏi tế bào gốc, Trình Vũ Phi nhiệt tình chia làm mấy bình tế bào cho anh ta, lúc đó hai người mới quen nhau. Mục Thuần vừa nhìn thấy Trình Vũ Phi đã thấy có cảm tình với cô, rung động trước vẻ thuần hậu giản dị của cô. Thế là Trình Vũ Phi phát hiện tế bào cô chia cho Mục Thuần lần nào cũng đều chết rất nhanh, còn Mục Thuần đáng thương thì vẫn ba ngày hai cữ đến tìm cô lấy tế bào. Cô cảm thấy rất kỳ lạ, những tế bào ung thư giống như cỏ dại sống rất dai, một ống tế bào chỉ trong bốn ngày đã thành ba ống, bốn ngày nữa thành chín ống, cứ như vậy sinh sôi nảy nở theo cấp số nhân. Trình Vũ Phi nhìn tế bào của mình đều mạnh khỏe, không hiểu sao tế bào của Mục Thuần lại chịu số phận hẩm hiu như thế vắt óc giúp anh ta phân tích nguyên nhân. Sau đó sát thủ tế bào, tiến sĩ Mục Thuần, vì thường xuyên đến làm phiền Trình Vũ Phi nên trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy, bèn mời cô đi ăn, hết lần này đến lần khác, sau đó nữa, hai người quyết định đặt mối quan hệ đặc biệt đó, lúc này Trình Vũ Phi mới kinh ngạc phát hiện ra tế bào của Mục Thuần không chết nữa, mà còn sinh sôi nảy nở. Sau đó nữa, Mục Thuần mới thẳng thắn kể cho cô hay mưu mô của mình, thẳng thắn thừa nhận mình đã tự tay hạ độc những tế bào bé nhỏ vô tội đó. Trình Vũ Phi ngoài mặt cười cười, nhưng trong lòng nghĩ đàn ông thật là giảo hoạt
Thế nhưng Trình Vũ Phi không mảy may nghi ngờ Tô Nhất Minh, vì qua lời nói của Điền Thiêm, Tô Nhất Minh quá hoàn hảo. Người đàn ông tài giỏi như vậy sao có tâm địa bỉ ổi được? Tuyệt đối không thể! Hơn nữa, anh ta là ông chủ của Điền Thiêm, cứ cho là vì Điền Thiêm đi chăng nữa thì cô cũng cần phải kính trọng anh ta một chút. Bởi thế cô không hề do dự nhận lời dùng bữa cùng anh ta.
Lục Dã Bình thật sự lo lắng cho gã độc thân Tô Nhất Minh, anh cảm thấy bác sĩ Trình rất được. Thật ra những người bạn gái trước đây của Nhất Minh đều được cả, nhưng tên tiểu tử này trong túi vừa có chút tiền là đã không biết mình họ gì rồi, nhiều người phụ nữ tốt đều bị anh ta vùi hoa dập liễu.
Chính vì thế Lục Dã Bình vô cùng khách khí với Trình Vũ Phi, anh ta tìm những lời ngon ngọt, nịnh bợ nghề nghiệp của Trình Vũ Phi, "Bác sĩ Trình thật là y thuật cao siêu, chỉ một lát mà đã nhìn ra được bệnh dạ dày của tôi."
Trình Vũ Phi khiêm tốn nói vài câu. Tô Nhất Minh cười gằn trong bụng, đó không phải là do mình nói cho cô ấy biết sao? Mà mình sao lại biết được, chẳng phải là do cậu ta đã từng nội soi dạ dày trước đây sao? Nêu không nói ra, không chừng bác sĩ Trình cũng sẽ đo điện tâm đồ, chẩn đoán bệnh hiểm nghèo cho cậu ta, rồi lại làm lộ ra cái quỹ đen mà cậu ta khó khăn lắm mới giấu nhẹm được.
Không biết có phải là thần giao cách cảm hay không Dã Bình lại dẫn câu chuyện đến cái kinh nghiệm đau thương của mình lần trước, "Bác sĩ Trình thật sụ có kinh nghiệm phong phú, không giống như một số bác sĩ, xem mạ


80s toys - Atari. I still have