pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đoán Xem Anh Yêu Em Nhiều Bao Nhiêu

Đoán Xem Anh Yêu Em Nhiều Bao Nhiêu

Tác giả: Phong Diệp Lưu Đan

Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015

Lượt xem: 1341224

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1224 lượt.

mắt.
Cô quay đầu lại hỏi: “Thế nào?”
Thù Thành lắc đầu một cái, “Không được, quá xinh đẹp rồi.”
Thù Thành khẽ mỉm cười, tiến lên một bước bắt lấy tay cô đặt tại nơi nào đó của mình, có chút vô lại nói: “Thấy gì không? Em mặc bộ này chính là có hiệu quả thế này đấy.”
Liên Sơ thầm mắng một câu, mạnh mẽ hất tay của anh ra, kết quả ___ không bỏ ra được. Anh nắm tay của cô kéo xuống khóa quần, sau đó để nó trực tiếp chạm vào bộ vị nóng bỏng của anh, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Liên Sơ, em nhẫn tâm để ông xã của em vì cái này mà phải vật lộn với hơn 300 gã đàn ông xấu bụng sao?”
Vì vậy, lại tiếp tục giằng co mất nửa giờ, cô rốt cuộc cũng chọn được một bộ lễ phục với hai màu trắng đen kinh điển có thể miễn cưỡng được chấp nhận.
Thay xong quần áo, Liên Sơ căm tức nhìn anh, vốn muốn tạo ra một sự kinh ngạc, kết quả lại bị anh phá hư. Thù Thành mỉm cười hôn nhẹ cô, “Yên tâm, đã đẹp lắm rồi.”
“Đúng rồi, Tống Ca sẽ đến tham dự bữa tiệc chứ?”
“Sẽ, thế nào?”
“Em nghĩ được một chiêu rất hay.”
“Chiêu gì?”
“Giới thiệu cô ấy cho Lâm Trí.”
Thù Thành nhăn mày, vốn là trai chưa vợ gái chưa chồng nên cũng không có gì là không được, bất quá một người coi mọi thứ chỉ là dạo chơi, một người lại rất nghiêm túc, “Tính cách của hai người đó có thể thích hợp không?”
“Chắc chắn thích hợp, bọn họ dù sao cũng đều thích anh, có cùng chung sở thích.”
Thù Thành thật sự chịu thua cô, “Em không cảm thấy như vậy quá độc à?”
“Chính là như vậy”, Liên Sơ ôm cổ anh, “Em đã sớm nhận ra, Lâm Trí mới chân chính là người thứ ba xen giữa tình cảm của chúng ta. Những người phụ nữ khác em đều có thể dễ dàng giết sạch nhưng lại không có cách nào đụng vào anh ta. Nói, anh rốt cuộc thích anh ta hay là thích em nhiều hơn?”
“Hừ, tiếp tục đi, em ngứa miệng thì cứ tiếp tục nói đi.”
Cô không sợ chết giận dữ nói: “Em hận cái loại quan hệ bạn bè kỳ quái giữa hai người đàn ông các anh, dám đem em trở thành quần áo!”
“Ai nói em là quần áo?”
“Vậy em là cái gì?”
Thù Thành hừ nhẹ một tiếng không thèm để ý tới cô, đi thẳng ra ngoài, “Đi thôi, sắp trễ rồi.”
Liên Sơ không tình nguyện đuổi theo, nhìn thấy bờ vai rộng lớn của anh, lại xem lại bộ lễ phục đang mặc trên người của mình, bất đắc dĩ từ bỏ.
Thù Thành đi ở phía trước giống như đoán được suy nghĩ của cô, lúc gần đến cửa thì ngừng lại, lạnh lùng nói: “Mau nhảy lên đi, nếu không hết cơ hội.”
Liên Sơ ngẩn người, ngay sau đó lại giống như con khỉ nhảy bổ vào lưng anh, cả hai cùng nở nụ cười.
Cô cắn cắn lỗ tai của anh nói: “Đồ tồi, thổ lộ một cái sẽ chết à? Nói mau, nói em là tâm can bảo bối của anh.”
Thù Thành bày ra vẻ mặt mắc ói không thôi, Liên Sơ thẹn quá hóa giận, ngay sau đó cũng nhịn không được bật cười.
***
Đây có thể được coi là một bữa tiệc rất thành công, không gian được thiết kế trang nhã, đẹp mắt, thức ăn cực kỳ tinh xảo, thái độ phục vụ thân thiện chu đáo, âm nhạc uyển chuyển cảm động lòng người, dĩ nhiên còn có sự tham dự của các vị khách quý là những nhân vật nổi tiếng.
Là chủ tịch của nhà hàng Hạnh Vũ Nam cũng là nữ chủ nhân của công ty Sở Thịnh, Liên Sơ chắc chắn là nữ nhân vật chính nổi bật nhất của đêm đó.
Cô đứng ở bên cạnh Thù Thành đón nhận những ánh mắt hâm mộ của người xung quanh, thầm thở dài trong lòng: trang sức đẹp nhất của phụ nữ thì ra không phải là trang phục xa xỉ, rực rỡ, cũng không phải kim cương mà chính là người đàn ông họ mang theo. Cô luôn có thói quen sống thoải mái, trường hợp thế này mặc dù có thể ứng phó nhưng cũng không quá quen.
Thù Thành cũng nhận ra được, vỗ nhẹ bàn tay của cô nói: “Mọi việc đều ổn, em qua đó nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa đến lúc cần thiết anh sẽ gọi em.”
Liên Sơ suy xét một lát nói: “Được, em qua đó nghỉ chân, không đứng nổi nữa, hôm nay gót giày thật sự quá cao.”
Thù Thành cười nhẹ một tiếng, Liên Sơ xoay người chuẩn bị đi đột nhiên bàn tay bị anh nắm lại.
Liên Sơ quay đầu lại, chỉ thấy nụ cười trên mặt anh khẽ cứng lại, ánh mắt tĩnh lặng nhìn chăm chú ra cửa, “Sao vậy?”
Một lát sau, anh chậm rãi nói: “Liên Sơ, theo anh đi gặp một người.”
***
Nhiếp Bá Khôn mang theo mấy tên tùy tùng từ từ tiến vào đại sảnh phòng tiệc, Lý Dũng ở bên cạnh ông ta liếc mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, cảm thán: “Thật con mẹ nó quá khí thế, chú Nhiếp, công ty Sở Thịnh này có lai lịch gì, trước kia cũng chưa từng nghe nhắc tới?”
Quý Tường một bên giải thích: “Công ty này mới đem trụ sở dời đến thành phố A vào năm nay, là công ty chuyên khai thác mỏ quặng, nhưng về thực lực tuyệt đối không thể coi thường.” Hắn cười ha ha một tiếng lại tiếp tục: “Thời nay kiếm tiền nhiều nhất không phải là buôn bán thuốc phiện mà là đào than đá, hơn nữa thứ công ty Sở Thịnh này đào còn quý hơn cả than đá, đó chính là mỏ thiếc! Chỉ là, bọn họ với công ty Đỉnh Việt chúng ta hình như không có quan hệ qua lại, sao lại gửi thiệp mời tới chỗ chúng ta?”
Nhiếp Bá Khôn nói: “Nếu bọn họ đã đến thành phố A này, không chắc sau này sẽ không có quan hệ giao tiếp, kết giao trước vẫn tốt hơn.”
Đang nó