Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đoán Xem Anh Yêu Em Nhiều Bao Nhiêu

Đoán Xem Anh Yêu Em Nhiều Bao Nhiêu

Tác giả: Phong Diệp Lưu Đan

Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015

Lượt xem: 1341232

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1232 lượt.

h thường khiến cho người ta vừa kính sợ lại vừa kính trọng từ trước tới nay. Long mày của anh khẽ nhếch lên, lúc mỉm cười gương mặt anh tuấn giống như một loại gió xuân từ từ giãn ra, trong nét dịu dàng mang theo một chút hào phóng. Đột nhiên, anh cúi người hôn xuống gò má của Liên Sơ. Trong nháy mắt, trái tim của Tống Ca giống như bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin tưởng một người đàn ông lạnh đến thấu xương như anh lại có thể ở trước mặt mọi người làm ra một hành động thân mật tự nhiên như vậy? Nhưng mà, lúc anh làm ra hành động này nó lại cực kỳ tự nhiên, cực kỳ lưu loát, thản nhiên không có một chút kiêng kị, giống như đây là chính là chuyện tự nhiên nhất thiên hạ mà anh phải làm, làm cho người ta cảm thấy không có chỗ nào là không ổn.
Đây hẳn là một nụ hôn tạm biệt, anh cáo biệt bạn bè và vợ của mình xong sải bước ra cửa.
Hai chữ “Tổng giám đốc Bùi” (裴总) dồn nén trên cổ họng, giống như ngọn lửa thiêu đốt, chỉ cần anh hướng bên này liếc mắt một cái, một cái là được…Anh rốt cuộc vẫn chỉ lướt qua trước mặt cô.
***
Thù Thành vừa bước ra đại sảnh, nét mặt lập tức trở nên nghiêm nghị, lạnh lùng. Anh vừa đi vừa lấy điện thoại di động ra, ngay lập tức chuyển được, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Bên kia điện thoại truyền tới một giọng nam trầm thấp: “Ngài tới xem một chút đi, tình hình tối nay thật không bình thường.”
***
Trong đại sảnh, Liên Sơ nhìn theo Thù Thành biến mất ở cửa như có chút suy nghĩ, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ, “Ai có sức quyến rũ lớn như vậy chứ? Một cú điện thoại đã đem lão Lục gọi đi.”diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn
Liên Sơ chẳng thèm lên tiếng, xoay người di chuyển đến chỗ khác.
Lâm Trí xem như chẳng có gì đuổi theo, chế nhạo nói: “Không phải bình thường cô rất nhanh mồm nhanh miệng sao, hôm nay lại giống như người câm thế này?”
Liên Sơ không nhịn được xì khói ở trên đầu, vẻ mặt hơi lạnh nhạt đáp trả: “Không phải bình thường anh cũng rất thông minh, có chuyện này thôi mà cũng nhìn không được?”
Lâm Trí cười một tiếng, “Thì thế nào? Không thèm nói hơn nửa câu?”
“Cũng không hẳn, mỗi lần nói chuyện với anh đều phải nhường nhịn anh, mệt mỏi dễ sợ.”
Bước chân của Lâm Trí hơi chậm lại.
Liên Sơ đi trước khóe môi khẽ nhếch lên.
Đấu với tôi? Nói về khả năng chọc giận người khác cho tới bây giờ cũng chẳng có ai thắng được tôi.
Đúng lúc này, âm nhạc trong phòng biến đổi, tiệc khiêu vũ cũng chính thức được bắt đầu.
Giám đốc Trần bộ phận PR của công ty Sở Thịnh vội vàng chạy tới, “Tổng giám đốc Kỳ, chủ tịch đâu ạ?”d∞đ∞l∞q∞đ
Liên Sơ trả lời: “Anh ấy có chút việc phải rời đi trước.”
Giám đốc Trần gấp gáp: “Vậy biết làm sao bây giờ? Theo kế hoạch là muốn mời cô và chủ tịch tới nhảy một điệu mở màn đấy.”
Liên Sơ đang định nói chuyện, Lâm Trí tiến lên một bước, vẻ mặt thản nhiên cười nói: “Không có việc gì, tôi với tổng giám đốc Kỳ nhảy một bản là được.”
Liên Sơ giật mình, giám đốc Trần vội cười, nói “Được, được, nếu vậy thì không có gì tốt hơn nữa rồi.”
Liên Sơ muốn mở miệng phản đối nhưng ở trước mặt giám đốc Trần cũng không tiện làm cho Lâm Trí bị mất hết mặt mũi, không thể làm gì khác hơn là trơ mắt nhìn giám đốc Trần chạy lên khán đài nhiệt tình giới thiệu, “Xin mời tổng giám đốc Kỳ và tổng giám đốc Lâm cùng gửi đến mọi người một điệu nhảy.”
Lâm Trí xoay người nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười bày ra tư thế mời khiêu vũ, Liên Sơ bất đắc dĩ đành phải đáp ứng theo. Anh ta dìu cô nhẹ nhàng bước ra sân khấu.
Điệu nhảy này căn bản cũng chỉ là điệu Valse chậm nhất. Liên Sơ và Thù Thành đều không quá am hiểu về khiêu vũ cho nên anh đặc biệt dặn dò người ta chuẩn bị một điệu nhảy phổ biến nhất để lên sân khấu. Ai biết bạn nhảy của cô bây giờ lại là Lâm Trí.
Lâm Trí dẫn dắt cô bước trên sàn nhảy với những động tác đa dạng từ những bước nhẹ, lướt, nghiêng người, xoay người, xoay tròn,…Bước nhảy càng lúc càng linh hoạt, phức tạp hơn, ánh mắt bốn phía tập trung vào họ, tiếng vỗ tay lớn dần. Liên Sơ trên trán đổ đầy mồ hôi, tập trung để ứng phó, miễn cưỡng bắt kịp tiết tấu của anh ta.
Lâm Trí hơi bĩu môi, nhỏ giọng nói: “Được rồi, đừng có cứng đờ như khúc gỗ nữa, muốn bước thế nào cũng được, muốn dẫm lên chân của tôi cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
Cũng may là điệu nhảy không dài, Liên Sơ cố gắng nhẫn nhịn đến khi kết thúc. Cô hơi gật đầu một cái coi như là giữ đúng lễ nghĩa, xoay người kết thúc. Lâm Trí cũng không để ý chỉ mỉm cười, ánh mắt sáng lên đi về phía mục tiêu mới.
Trên sàn nhảy, không khí đã hài hòa hơn, tiết tấu âm nhạc chợt thay đổi, cực kỳ lãng mạn. Lâm Trí dìu theo một cô gái xinh đẹp yểu điệu cùng nhau nhảy, eo dán chặt, bước nhảy hài hòa, kỹ thuật nhảy vô cùng tự nhiên cũng vô cùng…quyến rũ, đặc biệt là vùng thắt lưng mạnh mẽ của người đàn ông và vòng eo mềm mại đáng yêu của người phụ nữ cùng nhau lắc lư.di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Liên Sơ nhìn theo một hồi, nghĩ: nhất định không thể để cho Thù Thành và người phụ nữ khác cùng nhau nhảy điệu này. Cô nhớ tới ngày