Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đường Kết Hôn Không Tình Yêu

Đường Kết Hôn Không Tình Yêu

Tác giả: Lục Xu

Ngày cập nhật: 03:23 22/12/2015

Lượt xem: 1341467

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1467 lượt.

có hửng hờ.
Hóa ra, do cô chạm vào một phong cảnh ban cho cô tràn đầy tình yêu và hạnh phúc.
Giờ đây, anh cũng đã trở thành phong cảnh cho cô tình yêu và hạnh phúc.
Anh tiện tay bắt lấy một lá phong đang rơi xuống, soi kĩ, vân lá rõ ràng, đỏ vàng đan xen, kết thành màu đỏ thẩm, thậm chí có chỗ hơi hồng.
“Trình Nghi Bắc.”
Cô gọi to tên anh, anh ngẩng đầu nhìn cô.
Cô gom một đống là phong dưới đất, giơ lên ném hết vào mặt anh, “Ha ha, anh ngốc quá đi.”
Anh cũng chẳng ủ ê, nhân lúc cô không chú ý, cũng vơ một nắm lá ném qua cô.
Hai người giỡn cả buổi, Tây Thuần không phúc, “Anh phải nhường em chớ.”
Anh híp mắt, kiêu ngạo.
Tây Thuần nhảy cẩng lên người anh, anh không đứng vững, lảo đảo ngã xuống, Tây Thuần đè lên người anh.
Một tay Trình Nghi Bắc đỡ người cô, không nhận ra, cô cũng có lúc ngang không tưởng?
Cô nhìn anh lâu ơi là lâu, khẽ cắn môi, hướng về mặt anh.
Nào ngờ một lá phong đáp ngay mặt Trình Nghi Bắc, phá đám viễn cảnh thân mật sắp diễn ra.
Cô cười rộ lên.
Trình Nghi Bắc lấy phiến lá ra, nhìn tướng cười như điên của cô, lập tức xoay người đè cô dưới thân, “Chúng ta làm tiếp chuyện vừa rồi đi.”
Tây Thuần chớp chớp mắt, “Em mới định ép anh bắt đầu.”
Trình Nghi Bắc mỉm cười, “Anh cũng muốn ép em bắt đầu.” Anh cúi đầu hôn lên cánh môi cô, triền miên, lại nói, “Nhưng của anh cần trả công.”
Cô nhìn vào mắt anh, đây là quang cảnh của cô, quang cảnh đẹp nhất.






Từ nhà anh về, cô cứ băn khoăn về một vấn đề.
Lúc chưa đến, cô lên tinh thần đối diện với sự lạnh lùng của Hạ Lập Khoa và Trình Chí Diên, cô tự nhủ mình phải vững tâm, dù thế nào cũng phải nhẫn nại, thậm chí còn tự thôi miên mình: mi đã cướp con trai của người ta rồi, nhịn nhục chút thì có làm sao.
Nhưng sự thật lại trái với tưởng tượng của cô hoàn toàn, tuy Hạ Lập Khoa chẳng nói gì nhiều, nhưng cũng chẳng đả kích gì cô, còn Trình Chí Diên lại có thể khơi nhiều đề tài ra để trò chuyện.
Hết thảy mọi thứ, cô đều cảm thấy may mắn, cũng thấy thỏa mãn, cô đủ tinh ý để biết anh đã cố gắng bao nhiêu cho ngày hôm nay.
Những điều anh làm, anh chưa bao giờ nói, nhưng cô biết, cô hiểu được.
Tối Trình Nghi Bắc về, cứ bị Tây Thuần quấn lấy.
Trình Nghi Bắc đặt túi tài liệu xuống, còn chưa kịp cởi áo khoác, cô đã bay đến, “Có mệt không?”
Ánh mắt anh lắng đọng vài giây trên khuôn mặt cô, “Hôm qua mệt chết được.”
Cô mấp máy môi, trả lời đấy, nhưng nghĩa cứ quái quái làm sao, “Công ty ổn không?”
“Muốn chia sẻ với anh hay gì?”
Không có dự định này đâu, khát khao của cô là ăn không ngồi rồi.
Tay cô quấn quýt lấy anh, “Anh còn chưa có trả lời chuyện hôm qua kìa.”
Anh quên mất, cô hỏi, cô hỏi cớ sao anh đến, cớ sao lại nguyện ý bên cô… sao cứ luôn là cô thế.
Anh trả lời thế nào nhỉ?
Anh cũng chẳng định chú ý đến cô, nhưng lại không kiềm được, lắm lúc còn khinh bỉ chính mình. Anh đến cửa nhà sách, do dự lâu lắm mới vào xem tiểu thuyết cô mới xuất bản ‘Vô yêu hôn đồ’, gồm hai quyển, quyển đầu tiên viết về cuộc sống hôn nhân ngọt ngào của nam chính và nữ chính. Quyển hai không có sự xuất hiện của nam chính, toàn bộ nội dung đều viết về những hồi ức xưa cũ của nữ chính.
Đông đảo fan trên mạng của cô tham gia thảo luận, chủ yếu quay quanh một vấn đề, đó là rốt cuộc nữ chính có yêu từng yêu nam chính chưa, vì bạn trai trước mới đến bên nam chính hay đã yêu nam chính ngay khi đón nhận những ấm áp của hôn nhân.
Nhiều người đều háo hức chờ quyển ba, họ muốn biết nam chính nữ chính có được bên nhau không.
Nhưng quyển hai chỉ khép lại ở cảnh đêm khuya, nữ chính cầm chai nước ép nho lên uống, kết thúc.
Trình Nghi Bắc nhìn kết cục này, trầm mặc rất lâu.
Trong tủ sách của cô, có một cô gái phân tích rất kĩ, cô ấy viết: nữ chính nhất định yêu nam chính, chưa nói lâu ngày sinh tình, nhìn cái kết kìa, giữa khuya nữ chính lặng lẽ tìm uống nước ép nho đã đủ ám chỉ nữ chính thật sự đã yêu nam chính rồi; trong mắt nữ chính, bạn trai trước là sữa vitamin, thơm ngọt tự nhiên, còn nam chính là nước ép nho, không quá đậm đà, nhưng là hương vị cô thích nhất lúc này, chẳng phải cuối truyện cô đã chọn uống nước ép nho đấy sao.
Trình Nghi Bắc ngẩn người nhìn bài phân tích trên máy tính, nhớ cô hay dở chứng nửa đêm dậy đi uống nước, cô không chịu uống nước tinh khiết, nên anh mua về mấy thùng nước ép nho cho cô uống.
Anh không biết trước giờ cô hay uống sữa vitamin.
Nhưng cô biết mình phải lựa chọn.
Giờ đây, anh nhìn nét mặt Tây Thuần, còn cả sự kiên trì trong đôi mắt cô, chỉ chờ mỗi đáp án của anh thôi.
Anh mím môi, “Anh muốn em viết quyển ba, anh không thích bi kịch, anh muốn nam chính cùng nữ chính bên nhau trọn đời.”
Cô ôm lấy anh, “Anh vĩ đại quá đi, hy sinh bản thân để thành toàn nam chính và nữ chính.”
“Ai hy sinh đâu chứ.” Anh cúi đầu rót vào tai cô, “Anh không thích nữ chính nói chuyện với những người đàn ông khác.”
“Được thôi.”
“Anh cũng không thích thấy nữ chính gặp tình huống gì đó phả