The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gái Già Gả Lần Bảy

Gái Già Gả Lần Bảy

Tác giả: Hoa Minh

Ngày cập nhật: 04:04 22/12/2015

Lượt xem: 1341219

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1219 lượt.

làm heo cũng không có.”
Mạnh Bà là một quỷ nhiệt tâm lương thiện, bà đã đặt tên cho tôi, gọi là Nữu Nữu (bé gái), bà nói: “trẻ con đặt tên xấu một chút, để dễ nuôi nhanh lớn”.
Lúc ba trăm tuổi, tôi vừa cao bằng nồi đun canh của Mạnh Bà.
Một ngày nọ, vào một đêm đen gió lớn, tôi gặp một tiểu nam quỷ.
Lúc đó, tôi vừa mới thức dậy, đang ở trong đám san hô đỏ tự hỏi làm một Thủy quỷ có ý nghĩa gì, chợt nghe trên bờ có tiếng khóc thút thít.
Thủy quỷ tôi thấy phấn chấn, thò đầu lên mặt nước để xem.
Là một cậu nhóc rất đẹp trai, ước chừng năm sáu trăm tuổi, hàng lông mi dài đẹp, mắt đẹp, ngay cả quần áo trên người cũng đẹp, đang ngồi trên bờ, vừa gạt nước mắt vừa khóc, đôi mày nhăn lại, giống như hai con sâu lông ở trên trán.
Thủy quỷ tôi liền mon men lên bờ, lại mon men chạy tới bên cạnh cậu ta, buồn bã hỏi: “Huynh làm sao vậy?”
Cậu ta kinh ngạc giương mắt nhìn tôi giật mình, chợt quay mặt đi lau nước mắt, không trả lời.
Thủy quỷ liền chuyển tới ngồi trước mặt cậu ta, nhìn chăm chú xem xét cậu ta chốc lát rồi cười hì hì nói: “Tiểu ca ca, huynh thật là đẹp.”
Cậu ta lại liếc nhìn tôi một cái, sau đó mặt không chút gì thay đổi lại quay sang bên kia, xê dịch một chút, cách xa tôi hai bước.
Tôi nghĩ nghĩ, dịch lại gần cậu ta.
Cậu ta vung tay áo, hất một cái rồi đứng lên, trừng mắt với tôi, trên mặt còn vương hai giọt nước mắt to trong veo.
Trong đầu tôi chợt lóe lên, Mạnh bà thường giảng chuyện xưa trên trần gian cho tôi nghe, có một chuyện gọi là “Tây sương ký”, tỷ muội của nó là “Đông sương ký” từng nói, có một cách để ngăn nước mắt một nữ nhân là dùng miệng che miệng nàng ta lại.
Tôi hỏi Mạnh Bà: “Vậy nam nhân thì sao?”
Mạnh Bà do dự đáp: “Đại để là nam nhân chắc cũng như thế.”
Tôi nói: “Quỷ có giống thế được không?”
Mạnh Bà đáp: “Con người có thất tình lục dục, quỷ cũng có thất tình lục dục… đại để là… cũng giống nhau.”
Vì thế Thủy Qủy mon men chạy tới tảng đá bên bờ sông, lại mon men đi tới trước mặt cậu ta, sau đó hân hoan vui mừng kiễng chân lên, giữ vai cậu ta và áp miệng mình vào.
Cậu ta ngạc nhiên mở to mắt nhìn tôi, tôi cũng nhìn cậu ta.
Nhìn nhìn, đột nhiên cậu ta đẩy tôi ra, giận dữ nói: “To gan, ngươi… ngươi chỉ là một tiểu quỷ?”
Tôi nói: “Tôi tên là Nữu Nữu.”
Cậu ta tiếp tục trừng mắt lạnh lùng nói: “Họ gì? Nhà ở đâu? Cha mẹ tên gì?”
Vấn đề phức tạp này tôi đã tự hỏi ba trăm năm rồi, giờ lại bị cậu ta nhắc đến, tôi vô cùng thương tâm, rũ mắt xuống rì rầm nói: “Tôi cũng không biết.”
Cậu ta sửng sốt: “Ngươi… ngươi không có cha mẹ?”
Tôi gật gật đầu, nói: “Nhóm tiểu quỷ ở đây đều nói tôi không có cha mẹ, không ai muốn chơi với tôi.”
Sắc mặt cậu ta hơi tái đi, bước đến nhìn tôi chốc lát, nói: “Ta cũng không có cha mẹ, ca ca và các tỷ tỷ của ta cũng không muốn chơi với ta, luôn cười nhạo ta, ta vừa mới phá đồ của ca ca.”
Tôi chợt nhớ Mạnh Bà từng giảng về điển tích “tri âm tri kỷ”, lập tức liệt cậu ta vào tri âm của mình.
Cậu ta hỏi: “Ngươi mấy tuổi?”
Tôi đáp: “Ba trăm tuổi.”
Cậu ta nói: “Ta năm trăm tuổi.” Dừng lại, tiếp tục bổ sung: “Ta tên Vong Xuyên.”
Đấy là năm tôi ba trăm tuổi, tôi gặp Vong Xuyên.
Mạnh Bà nói lúc này ở trần gian là hoa hoa đua nở, muôn hồng nghìn tía, trải dài khắp núi sông.
Lần thứ hai gặp Vong Xuyên, Mạnh Bà đưa cho tôi một quả anh đào mọng nước, tôi tìm được một mảnh vải đem giặt sạch sẽ, gói quả anh đào lại để trong chiếc túi sau đó tiến sát bờ cầu chỉ chờ Vong Xuyên đến.
Mãi đến ngày thứ ba thì hắn mới đến, tôi lấy quả anh đào trong túi ra rất vui nói: “Mạnh bà bà cho tôi một quả anh đào, bảo rằng đây là thứ mang từ trần giang xuống, ngon hơn ở Minh giới nhiều, nghe nói chỉ có trong cung điện của Minh vương mới có để ăn, huynh chắc là chưa ăn qua, tôi để cho huynh một quả nè”
Tôi vui mừng khôn xiết lấy đưa cho hắn, vừa mở tay ra lại thấy bên trong chỉ còn bãi bùn nước.
Tôi mếu máo suýt khóc, nước mắt đong đầy mi.
Hôm sau Thuỷ Quỷ tôi đây từ trong nước ló ra lại thấy hắn đứng trên bờ.
Hắn kéo tôi lên bờ, lấy từ trong túi ra đưa vào tay tôi. Xoa bóp thấy mềm mềm, mở tay ra, tự nhiên là một quả anh đào căng mọng.
Tôi mở to mắt nhìn hắn. Hắn nhếch môi, nhe răng ra cười. Hắn cười trông rất đẹp giống như hoa đuôi chó vậy.
Lúc lên bốn trăm tuổi, hắn đặt tên cho tôi là A Ly.
Hắn nói: “Ngày nào muội cũng ở trên cây cầu này, xem người đến người đi nên gọi muội là A Ly là đúng nhất”
Tôi nghiêng nghiêng đầu, nhìn về phía hắn: “Sao không gọi là A Đến hoặc là A Đi chứ?”
Hắn nhìn tôi, lại nhìn trời nói: “Mùng một thì gọi là A Đến, mười lăm thì gọi là A Đi, những ngày còn lại thì gọi là A Ly”
Tôi xem xem ngón tay nghĩ ngợi hoài rồi nói: “Nhưng trí nhớ tôi không tốt lắm, khi nào thì là mùng một mà khi nào thì là mười lăm ha?”
Hắn nói: “Thế thì chỉ có thể gọi là A Ly thôi!”
Thuỷ Quỷ tôi đây vì vậy mới có một cái tên mới, trong lòng Thuỷ Quỷ tôi rất là vui, vì vậy lại mon men ló lên bờ, đi đến chỗ Mạnh Bà lấy một bát canh, vui vẻ mang đến trước mặt hắn.
Hắn nhìn