Ring ring

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hái Sao

Hái Sao

Tác giả: Lâm Địch Nhi

Ngày cập nhật: 04:07 22/12/2015

Lượt xem: 1341696

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1696 lượt.

ỉ có tình yêu là tự mình cố gắng.
Ông Án Nam Phi đột nhiên có một đứa con gái, có lẽ là cú sốc lớn nhất trong cuộc đời bà.
- Dượng đã già rồi, biết được mất đi điều gì thì sẽ không còn cơ hội quay đầu lại nữa. Đây có lẽ là cách tốt nhất. – Ông thở dài bi ai.
- Vậy dượng nghỉ đi, cháu tới bệnh viện.
- Trác Thiệu Hoa, xin lỗi. – Ông vỗ vai anh.
Trước khi đẩy cửa phòng bệnh, Trác Thiệu Hoa nhắm chặt mắt lại, như thể đang đứng trước một trận đại chiến, anh hít sâu một hơi theo thói quen.
- Bọn chúng thắng rồi. – Nhìn thấy anh, mắt bà trừng lên, bất động, khóe mắt vẫn còn vết nước mắt chưa khô.
- Hôm đó, cũng trong phòng bệnh này, Gia Hàng tới thăm ông ta, cô đi làm thủ tục nhập viện, không biết họ đã nói với nhau những gì. Cô đã nghi ngờ, thật đấy, nhưng ông ta bảo cô bị thần kinh. Thiệu Hoa, tất cả chúng ta đều bị lừa. Cô đã mất đi tự tôn, hôn nhân và hạnh phúc, cháu nhất định không được sa lầy. Hai ả đàn bà đó thật đáng sợ.
Bà ta xua tay, ngăn không cho anh lên tiếng:
- Cô biết bây giờ chắc cháu đã tin lời cô nói, không sao, sự thực sẽ lột trần chân tướng.
Cho tới khi bà không nói nổi nữa, bảo anh ra về, Trác Thiệu Hoa vẫn không xen vào một câu.
Anh đi tìm bác sĩ điều trị, bác sĩ nói bệnh nhân vừa mới trở về từ Quỷ môn quan, tâm trạng chưa được ổn định, đang đâm đầu vào một ngõ cụt. Trừ phi bà tự mình bước ra, nếu không người khác có ép cũng không có tác dụng gì. Bây giờ thực sự không ổn, bác sĩ đề xuất tới khám bác sĩ tâm lý.
Ánh nắng chiều hờ hững, không mang theo chút hơi ấm nào, gió cuốn bụi bay mù mịt, không khí nồng nặc mùi thuốc súng, dó là mùi thuốc pháo đêm qua còn chưa tan hết.
Cánh cổng sơn đỏ khép hờ, cậu lính cần vụ xách cặp lồng giữ nhiệt trong tay, đứng dạt sang một bên để Trác Thiệu Hoa bước vào trước.
- Tới bệnh viện à? – Trác Thiệu Hoa gật đầu.
- Dì giúp việc hầm chút canh cho bà Trác. Phu nhân đang ở trong nhà ạ!
Bà Âu Xán mặc bộ đồ ở nhà rộng rãi, ôm một chú mèo trắng như tuyết, ngồi trên ghế bập bênh xem đĩa.
Thấy anh bước vào, bà ra hiệu cho anh ngồi xuống, đẩy đĩa hoa quả tới trước mặt anh, rồi lại chăm chú nhìn màn hình.
Bà Âu Xán sưu tập toàn đĩa ca kịch, giờ bà đang xem cái đĩa bà yêu thích nhất là Hồ điệp phu nhân[1'>. Cio-Cio San nhỏ nhắn xinh xẻo che chiếc ô hoa, như một chú bướm xinh đang tung cánh bay lượn, tiến về phía trước giữa một đám con gái xinh như hoa như mộng.
[1'> Madam Butterfly: Tên một vở opera nổi tiếng của Giacommo Fuccini với bối cảnh diễn ra ở Nhật Bản. Nhân vật chính là Cio-Cio San.
Dì giúp việc bê vào một bình Đại hồng bào[2'>, Trác Thiệu Hoa cảm ơn, rót cho mình và bà Âu Xán mỗi người một tách.
[2'> Một loại trà nổi tiếng của Trung Quốc, có nguồn gốc ở núi Vũ Di, tỉnh Phúc Kiến.
Anh âm thầm quan sát bà Âu Xán, cảm thấy mẹ mình đang cố tỏ ra bình thản.
Khi màn thứ hai bắt đầu, dì giúp việc lại bước vào, nói bữa tối đã xong.
Bà Âu Xán cầm điều khiển tắt tivi đi, vỗ về chú mèo để nó nằm yên trên ghế.
- Mẹ thích nuôi thú cảnh từ bao giờ thế? – Trác Thiệu Hoa hỏi.
- Cô con tặng cho mẹ, mẹ nhìn thấy thích quá nên giữ lại.
Bữa tối rất thịnh soạn, nhưng chỉ có hai người ăn. Bà Âu Xán chỉ uống vài thìa canh, gắp vài miếng rau, còn lại đều không đụng đến. Bà luôn luôn chú trọng việc chăm sóc sắc đẹp.
- Lát nữa mẹ còn phải dự một cuộc liên hoan. Mẹ cũng không muốn đi nhưng chẳng còn cách nào khác, người ta lại bảo mình không nể mặt họ, mẹ đành đi điểm danh vậy. – Bà Âu Xán tao nhã lấy khăn ăn lau miệng. – Tối nay con ngủ ở đây đi, đợi mẹ về thì chúng ta nói chuyện.
Trác Thiệu Hoa cung kính gật đầu.
Buổi tối, anh xem thời sự một lát, tâm trạng thoáng chút thấp thỏm. Anh đi đi lại lại trong sân, muốn gọi điện thoại cho Gia Hàng, ấn số được một nửa lại gập máy lại.
Điện thoại bàn trong phòng reo lên, khiến chú mèo trắng giật mình kêu lên mấy tiếng.
Anh nhấc ống nghe lên.
- Thiếu tướng Trác ạ? – Thư ký của ông Trác Minh hơi bất ngờ.
- Mẹ tôi đang không có nhà, có chuyện gì cần tôi nhắn lại không?
Thư ký chần chừ một lát rồi nói:
- Tôi báo với phu nhân lịch trình của thủ trưởng. Tối mai máy bay của thủ trưởng sẽ về tới Bắc Kinh.
- Lịch trình ngày mùng Ba hủy rồi sao?
- Mùng Ba không sắp lịch, thủ trưởng chỉ huy cuộc liên hoan với các đồng chí vào tối mai. Thủ trưởng bị cảm.
Trác Thiệu Hoa bỗng nín thở.
- Thiếu tướng không cần lo lắng, chỉ là cơn cảm vặt, thủ trưởng bôn ba suốt mấy ngày liền, thời tiết ở Lan Châu lại không được tốt lắm.
Anh cúp máy, trầm ngâm.
Khi bà Âu Xán trở về, anh vẫn đang ngồi thẫn thờ trên sofa.
Bà Âu Xán luôn miệng kêu mệt, tắm xong bước ra, chơi với con mèo một lúc rồi lại bật tivi lên, xem tiếp màn cuối của vở Hồ điệp phu nhân.
Anh ngồi cùng bà cho tới khi màn hạ, bà che miệng ngáp:
- Thiệu Hoa, ngủ thôi, ngủ ngon nhé!
- Mẹ? Con có chuyện muốn nói với mẹ. – Trác Thiệu Hoa chăm chú nhìn bà.
- Chuyện gấp à? – Bà nhíu mày.
- Cũng bình thường ạ!
- Vậy thì để mai nói, mẹ già rồi, không thức khuya được. – Bà đóng c