Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hoa Hồng Đêm

Hoa Hồng Đêm

Tác giả: Thái Trí Hằng

Ngày cập nhật: 03:14 22/12/2015

Lượt xem: 1341084

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1084 lượt.

tôi một cái, thản nhiên nói: "Tôi cũng có chỗ không đúng."
"Cô có chỗ nào không đúng đâu? Cũng như trái đất quên xoay tròn quanh mặt trời, đều là chuyện không thể có. Có câu im lặng là vàng, mở miệng là bạc, vì vậy kẻ hay nói nhiều là tôi nhất định dễ phạm sai lầm..."
Tôi nhìn thoáng qua sắc mặt cô có vẻ không đúng, lại nhanh chóng sửa lại: "Nhưng cũng phải nói thật, cô đúng là có chỗ không đúng. Vậy cũng không sao, tôi sẽ không để ý."
Diệp Mai Quế trừng mắt nhìn tôi một cái rồi nói: "Không thể nói ít đi được à."
"Rõ."
Vì vậy phòng khách lại im lặng trở lại, tôi ngay cả bật ti vi cũng không dám.
"Trả lời câu hỏi của cậu, hôm nay tôi cũng dắt Tiểu Bì ra ngoài lúc mười giờ."
Diệp Mai Quế không ngờ lại mở miệng trước, tôi sửng sốt một lúc, vì vậy còn không hiểu tình huống cho lắm.
"Cái gì? Tôi hỏi cái gì?"
"Lúc ở trạm xe điện ngầm, chẳng phải cậu hỏi tôi, sao hôm nay trễ vậy mới dắt Tiểu Bì ra?"
"Đúng vậy."
"Tôi trả lời rồi đấy."
"Ồ. Không ngờ hôm nay Tiểu Bì có thể ở bên ngoài hơn một tiếng, xem ra sức khỏe nó tốt thật, nhất định là một chú chó khỏe mạnh."
"Nó không đi tới một tiếng, bọn tôi vẫn ngồi ở xe máy."
"Hả. Vậy sao các cô lại ngồi lâu vậy? Là đang tự hỏi cái gì sao?"
"Bọn tôi đợi cậu đấy, đồ ngốc!"
Giọng cô lại đột nhiên cao lên.
Một lúc lâu sau, tôi mới ồ một tiếng.
"Ăn cơm chưa?"
"Ăn rồi."
May là tôi thực sự ăn rồi, nếu còn chưa ăn tôi cũng chẳng biết nên trả lời thế nào.
"Thật chứ."
"Thật mà. Tôi đâu dám lừa cô."
"Được rồi. Không còn gì nữa rồi."
"Vậy tôi về phòng đây. Ngủ ngon nhé."
"Cậu không định tẳm rửa sao? Tắm rửa xong rồi ngủ mới ngon."
"Ừ."
Tôi đứng dậy đang định về phòng, đột nhiên đầu óc sáng lên, xoay người lại nói với câu: "Diều hâu dù bay cao tới đâu, vừa nhìn một cái vẫn rõ ngay chiều cao của thỏ."
"Lại nói bậy bạ gì đấy."
"Đâu có, tôi đang sửa lại câu mình nói sau mấy hôm trước."
"Cậu lại là diều hâu bay cao?"
"Không dám không dám. Sau này tôi sẽ cẩn thận một chút, không dám hồ đồ nữa."
"Mau đi tắm đi."
"Ừ."
Tắm rửa xong, lại nói chúc ngủ ngon với Diệp Mai Quế, tôi mới đi ngủ.
Tôi không cần lăn qua lộn lại tự hỏi rốt cuộc mình nói sai ở đâu.
Buổi sáng hôm sau tỉnh lại, khi gặp Diệp Mai Quế, bầu không khí cũng không ngượng ngập nữa.
Cô thậm chí trước khi đi còn giục tôi nhanh lên kẻo muộn.
Tôi cũng không cần cố ý đợi ở công ty cho tới khuya, lại trở lại thói quen lúc thường.
Sau khi tan tầm, mở cửa nhà C, đèn ngoài hành lang rốt cuộc cũng sáng lại.
Tôi như người đi trong sa mạc vài ngày, đột nhiên phát hiện ra nước, mừng rỡ kêu lên: "Tiểu Bì! Tiểu Bì!"
Tiểu Bì chạy tới, tôi nắm chân trước của nó: "Thật tốt quá, đèn lại sáng rồi."
Tôi dắt Tiểu Bì xoay vòng vòng ở hành lang, Tiểu Bì cũng sủa lên gâu gâu.
Mà lúc này Diệp Mai Quế vẫn ngồi ngay ngắn ở ghế sô pha như trước.
Nhưng tôi phát hiện khóe miệng hoa hồng đêm nhẹ nhàng hiện một nụ cười.        






"Cậu em, mau tới đây!" Chị chạy tới kéo tay trái của tôi: "Đây là điệu thủy vũ của Israel, em nhất định phải nhảy."
Chị kéo tôi chạy về phía trung tâm quảng trường, người trong quảng trường đang từ từ tạo thành một vòng tròn.
"Vì sao?" Tôi vừa chạy vừa hỏi.
"Em thuộc khoa thủy lợi, đây là điệu nhảy của khoa em, sao lại không nhảy?"
Vừa dứt lời, điệu nhảy vừa vặn bắt đầu.
Chị à, chị biết không? Đây đúng là cảm giác hòa nhập mà em muốn.
Tôi thuộc về tập thể này, thuộc về nhóm người này, cho dù tôi có quen họ hay không.
Vì chúng tôi đứng nhìn thế dưới này dưới cùng một góc độ, có cùng niềm vui.
Chị à, chị kéo em hòa vào vòng tròng, đi về phía trung tâm của nó.
Cho nên em không cô độc.
Âm nhạc đã ngừng nhưng tiếng ca "Mayim Mayim" vẫn lặp lại.
Vòng tròn không ngừng chuyển động theo chiều kim đồng hồ, càng lúc càng nhanh, tựa như sắp bay lên không trung.
Tôi đuổi theo bước nhảy của chị, nắm lấy nụ cười chị lưu lại.
Sau đó, rốt cuộc tôi cũng cười.
oOo
Mưa liên tục vài này khiến cho một phần Đài Bắc bị lụt, có điều tình hình cũng nhẹ.
Vì chuyện này liên quan tới công việc của tôi, nên giám đốc muốn tôi và một đồng nghiệp nam khác tới hiện trường xem xét.
Anh ấy cùng tổ với tôi, tên là Tô Hoành Đạo.
Cái tên này cũng đồng âm với một công trình thủy lợi khác – sơ hồng đạo (dòng chia lũ).
Dòng chia lũ hay có thể gọi là dòng phân lũ, có thể khiến cho một bộ phận nước lũ chảy qua dòng phân lũ xuống hạ du hoặc trực tiếp xắp xếp tới lưu vực khác, vì vậy có hiệu quả phân tán nước lũ.
Ví dụ như hai dòng phân lũ ở Đài Bắc có thể phân tán nước lũ của sông Đạm Thủy.
Còn nhớ lần đầu tiên tôi nói tên mình, anh ta đã rất hưng phấn nói: "Cậu là bể chứa lũ, anh là dòng chia lũ. Chúng ta song kiếm hợp bích nhất định không ai địch nổi!"
Đúng là một cách nói nhàm chán.
Tuy nói vậy, anh ta cũng quen gọi tôi là Tiểu Kha.
Anh ta cũng không tệ, có điều hay thích nói đùa, mà đùa rất nhạt.
Nói đùa kh