80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Khó Nhịn Ông Xã Cuồng Dã

Khó Nhịn Ông Xã Cuồng Dã

Tác giả: Mạn Nông

Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015

Lượt xem: 1341649

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1649 lượt.

Vì sao lại đồng ý để Niếp Phong giúp cậu?” Cô ấy hỏi.
“Vì sao lại không thể đồng ý?” Tôi hỏi lại.
“Vậy sao? Tôi cũng không cảm thấy bản thân mình rộng lượng.”
“Tôi thật có lỗi với cô ấy. Làm cho cô ấy lâm vào tình cảnh như vậy.” Tử Vận tự trách mà nói. 
“Cậu không có lỗi với bất kỳ người nào cả. Yêu là yêu thôi.”
“Thật hy vọng mình có thể là người không có đạo đức.” Đôi mắt xinh đẹp chuyển hướng về phía ngoài cửa sổ, trên mặt xuất hiện phiền muộn cùng bất mãn.
“Vì sao chỉ có phụ nữ phải chịu đau khổ vì tình yêu? Trong khi các đàn ông lại sung sướng như vậy!” Tôi có chút bất mãn!
“Bọn họ cũng bị tổn thương rất sâu, chỉ có điều chúng ta không nhìn thấy thôi. Mà chúng ta cũng không thể chữa khỏi được.” Cô ấy vò tóc, nói.
“Có lẽ là vậy đi.”
“Ngày mai là sinh nhật Lôi lão phu nhân, cậu có đi không?” Cô ấy hỏi.
Tôi gật đầu.
“Quà tặng đã chuẩn bị tốt rồi, đêm nay Lôi Nặc sẽ về.”
“Ai…… Chỉ có cậu mới chịu đựng được!” Cô ấy mang vẻ mặt khủng bố.
Tôi nở nụ cười.
“Bà Lôi rất hiền từ, mọi người trong nhà bọn họ cũng đều rất thân thiết.” Cũng không phải như phim truyền hình, không nhiều chuyện thị phi.
“Chỉ sợ cũng chỉ có cậu mới có thể cảm thấy lão bà chuyên ăn thịt người kia hiền từ!” Cô ấy bày ra vẻ mặt không đồng ý.
Tôi cười liếc cô ấy một cái, ánh mắt quét khắp nhà hàng.
Trong lòng tôi nhất thời lộp bộp một chút, ý cười cũng bất giác chuyển sang kinh ngạc.
Tử Vận nhìn ra biểu hiện khác thường của tôi, nhìn theo ánh mắt tôi cũng thấy được đôi tuấn nam mỹ nữ kia.
“Thật quá đáng! Anh ta lại dám mang người phụ nữ khác tới nhà hàng mà cậu thích nhất!” Cô ấy giận dữ đứng dậy.
Tôi giữ cô ấy lại. Ánh mắt vẫn dừng trên người đôi nam nữ kia.
“Cậu nhìn xem anh ta ăn thật vui vẻ mà!” Tử Vận nghiến răng nghiến lợi.
“Bỏ đi.” Tôi quay đầu, uống ngụm nước đá.
“Không phải cậu đã nói anh ta luôn quản lý tốt đám cỏ dại kia, sẽ không làm cậu khó xử sao?” (BB: ta thấy từ “cỏ dại” khá là hay để chỉ “tiểu tam”. À mà các nàng bit “tiểu tam” là gì rùi há)
“Mình nghĩ hẳn là anh ta không biết đây là nơi mình thường đến. Dù sao, chúng mình trừ bỏ trên giường ra, ở ngoài cũng không thân thiết như vậy.”
“Cậu!” Tử Vận không còn lời nào để nói.
“Cậu muốn qua đó chào hỏi anh ta một tiếng hay không?” Tử Vận mang theo khiêu khích đầy mình.
“Không.” Tôi cảm thấy như vậy rất buồn cười. Thật giống như một oán phụ đi bắt kẻ thông dâm.
“Nói không chừng người phụ nữ kia ở bên anh ta so với mình còn lâu hơn. Mình nào có tư cách đi khiêu khích chứ.”
“Cậu là v –” Tử Vận nói lời không hoàn chỉnh.
Tôi hiểu được, cô ấy đang nghĩ đến thân phận của bản thân. Nhưng cô ấy là một người tình, hẳn vlà không nên đứng trên lập trường của tôi mà lo lắng vấn đề này.
“Đừng động đến anh ta, chúng ta ăn của chúng ta thôi.” Tôi cười cười với cô ấy.
“Thôi được.” Cô ấy cười khổ……
Anh ta, thoạt nhìn rất vui vẻ. Người phụ nữ kia, cũng rất vui vẻ. Không biết vì sao khi thấy anh ta sung sướng như vậy tôi lại cảm thấy không thoải mái. Thầm muốn ăn thật nhanh rồi rời khỏi nơi này.
Tôi nghĩ, rốt cuộc thì mình cũng không có sự độ lượng lớn như vậy.
Cho dù không thương, nhưng trong vô hình trung vẫn xem Lôi Nặc thành vật sở hữu của mình.
Giống như là thứ ngon của mình bị người ăn một miếng vậy.
Trong lòng, có chút khó chịu.
Phụ nữ nhạy cảm, thật sự rất mệt mỏi. An ủi tâm hồn tôi bằng cách ôm chặt tôi.
******
Vào lúc đêm khuya, Lôi Nặc về nhà .
Tôi đã ngủ nhưng cảm giác được anh.
Anh không dùng cách thức ngọt ngào để đánh thức tôi, chỉ là ôm lấy tôi đi vào giấc ngủ.
Trên người anh không có mùi nước hoa của người phụ nữ khác, mà là hương thơm của sữa tắm mà tôi đã chuẩn bị cho anh.
Điều này làm cho tôi rất vui mừng.
Nhẹ nhàng nhích ra khỏi vòng ôm của anh, tôi xoay người, nhìn vào con ngươi đen chưa đầy mệt mỏi của anh. Tôi cười dịu dàng với anh, vươn tay ôm lấy anh. Để anh ở trong lòng tôi, dùng ngực mềm mại, an ủi anh.
Tôi tự cho rằng anh thực sự mệt mỏi. Muốn tạo ra cho anh một nơi thoải mái, để anh nghỉ ngơi. Dù chỉ là một chút thôi cũng tốt rồi.
Anh cũng thực ngoan, thuận theo tôi.
Sự cuồng dã của ngày thường đã không còn nữa, giờ phút này anh lại ngây thơ đơn thuần như thế.
Tôi rất vui vẻ khi anh không chút kiêng kỵ mà trưng ra một mặt này với tôi .
Dần dần, anh tiến vào mộng đẹp. Tôi nhìn anh ngủ, chợt cảm thấy nội tâm trống rỗng đang ấm áp thêm từng chút một.
Thật tốt biết bao, tại một đêm rét lạnh này lại có anh ở bên cạnh tôi.
Hôn nhẹ vào tóc anh, tôi cũng dần dần chìm vào giấc ngủ……
Sáng sớm hôm sau, kích tình qua đi, chúng tôi ở lại trên giường.
Vào mùa đông giá rét, nằm ở trong ngực một người đàn ông, thật sự rất thoải mái.
Tay anh không ngừng vuốt ve tóc tôi, mà tôi thì nằm trên ngực anh, cũng nhẹ nhàng chà vào cánh tay anh.
Thật sự rất lười biếng……
Nếu như cứ nằm như vậy mãi thì thật tốt.
“Đói bụng sao?” Anh hỏi tôi.
Tôi lắc đầu.
“Mệt sao?”
Tôi ngẩng đầu, nhìn anh: “Anh rất mệt sao?”
Vừa hỏ