
Tác giả: Phong Quang
Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015
Lượt xem: 134682
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/682 lượt.
í tựa hồ cũng khiến con người trở nên vui vẻ, càng làm Hàn Ngữ cảm thấy thư sướng(thư thái và sung sướng). Liếc ngang thấy gương mặt Hướng Kình, chỉ là như vậy nhìn anh, cô liền cảm thấy ngực ấm áp. Không bằng bề ngoài dương cương của anh, anh thường đối với cô cười, luôn làm trái tim trong lòng cô loạn xạ; mà anh cũng đối với Hàn Ngữ ôn nhu săn sóc, khiến cuộc sống cô không một chút lo lắng, đáng tiếc cảm giác của cô cảm thấy Hướng Kình vẫn chưa toàn bộ mở rộng lòng dạ. Khi anh cười vẫn mang một khoảng cách vô hình, có lẽ đây là bởi vì bọn họ còn đang tìm hiểu nhau đi? Không biết có biện pháp nào có thể làm cho sớm hiểu biết đối phương?
Hàn Ngữ nhìn anh, muốn nói lại thôi, cuối cùng cuối cùng nhịn không được nói: “Hướng Kình, sau khi anh đưa tôi đến dưới chân núi, sẽ lại đi nhà xưởng gia dụng của anh chứ?”
“Uh.” Quả thật, đưa cô chính là thuận tiện.
“Vậy. . . . .” Hàn Ngữ lưỡng lự một chút, “Anh có thể mang tôi đi cùng không?” Nhìn thấy ánh mắt Hướng Kình hơi có vẻ kinh ngạc, cô vội vàng bổ sung “Tôi chỉ là tò mò mà thôi, nếu như thấy không tiện thì khỏi cũng được . . . . . .”
Hướng Kình như có suy nghĩ gì nhìn cô một cái, “Được. Em muốn đi, tôi sẽ đưa em đi” .Nghĩ muốn hiểu rõ trượng phu của mình cũng không sai, mà cô lại là người ngốc nghếch sẽ không đề phòng người ta, cho nên Hướng Kình dứt khoát đáp ứng, cho dù cô tìm cả một năm, đại khái cũng không biết nhà xưởng anh rốt cuộc đang làm cái gì.
Tay lái vừa chuyển, xe liền thay đổi một phương hướng khác, chạy đi rời xa nội thành. Nửa giờ sau, xe Hướng Kình chạy vào giữa cánh cổng một gi¬an nhà xưởng để đầy củi, trong đầu ước chừng có mười mấy người công nhân đang khua, gõ, đánh. Nhưng có một công nhân mặc áo xanh đậm, chức vị hiển nhiên lớn hơn nhiều người đàn ông, Hướng Kình lên tiếng tiếp đón.
Hướng Kình thoáng gật đầu đáp lễ, liền hướng bên người nhìn cô đang tò mò quan sát nói : “Em ở tại đây chờ tôi một chút.”
Nói xong, Hướng Kình bước thẳng tắp đi tới hướng công nhân đang điều chỉnh thành ghế dựa kiểu mới, chỉ đạo đối phương làm như thế nào mới tốt, có lúc cũng hỗ trợ cưa cưa đầu gỗ, nâng nâng này nọ, bận rộn không thôi.
Hàn Ngữ nhìn thấy ánh mắt đều sáng cả lên, bộ dáng Hướng Kình chuyên chú làm việc, làm cô cảm thấy anh thật sự là đẹp trai vô cùng, khi anh nóng đến độ phải cởi áo, lộ ra lồng ngực rắn chắc thì mồ hôi từ trên cơ ngực màu đồng của Hướng Kình chảy xuống, hại cô thiếu chút nữa máu mũi đều phun ra. (CBLT – ra Ngữ tỷ thuộc trường phái Me¬traidep.com – Ngữ: mi ko thế àh?)
Trời ạ! Ông xã của cô thật gợi cảm. Thật mê người nha!
Này không chỉ là thầm mến trong lòng, trên thân thể, Hàn Ngữ cũng hoàn toàn thuần phục. Hàn Ngữ không thể không thừa nhận mình thích Hướng Kình. Anh mỗi một hành động, mỗi một câu nói, ngay cả khi công tác cùng công nhân hay nói giỡn bạo một hai câu lời thô tục, tất cả đều mê luyến không thôi.
“Cô gái này, hai mắt cô sắp lồi ra rồi.” Bên cạnh đột nhiên xuất hiện câu chế nhạo này làm gương mặt nhỏ của Hàn Ngữ đỏ lên. Quay đầu đi, liền nhìn đến vị công nhân áo xanh đậm, đang cười như không cười nhìn cô chằm chặp.
“Xin chào. Hướng phu nhân mới nhậm chức.” Người đó hiển nhiên rất rõ ràng thân phận của Hàn Ngữ, hiền lành hướng cô vươn tay ra.
“Tôi họ lý, Lý Quang Minh. Cô có thể gọi tôi là anh Lý”
“Xin chào anh Lý”. Cô ngượng ngùng bắt tay với anh, “Anh gọi tôi Hàn Ngữ là tốt rồi”. Hướng phu nhân, xưng hô thế làm người ta thẹn thùng a!
“Hàn Ngữ.” Đầu tiên thấy cô thuận mắt mới nói chuyện với nhau. Một câu sau, Lý Quang Minh liền phát hiện chính mình còn thích cô gái hiền hoà vô hại này – đương nhiên, là dựa vào lập trường giữa bằng hữu với nhau. “Tôi thấy cô vẫn nhìn Hướng Kình chằm chặp.”
“Tôi. . . . . . Tôi chẳng là chưa thấy qua bộ dáng anh ấy làm việc”. Nói câu này xong Hàn Ngữ cảm thấy cực thẹn, cô cũng không phải nói thẳng là chính mình nhìn ngắm Hướng Kình đến mê mẩn chứ?
“Cô thực sự thích Hướng Kình có phải không?”. Lý Quang Minh biết rõ hôn sự của bọn họ chẳng qua là để thuận lợi cho việc kinh doanh. Nhưng dựa trên biểu hiện trước mắt của cô gái này, thật sự không giống đối với Hướng Kình không có cảm tình.
“Tôi . t.ô..i . . . . . . Ừh.” Cái này lại càng không biết xấu hổ, cô ấp úng nửa ngày mới dũng cảm gật đầu. Dù sao thích trượng phu của mình cũng không phải là việc kinh thiên động địa, Hàn Ngữ thành thật cho là không sao cả .“Tôi chỉ là cảm thấy, bộ dáng nghiêm túc khi Hướng Kình làm việc. . . . Rất tuấn tú, còn có cái kia. . . . . . Anh ấy cái gì cũng tốt. Còn có thể dạy mọi người làm thế nào . . .”
Thấy cô giải thích bừa bãi, Lý Quang Minh cảm thấy thú vị. “Anh ta đương nhiên cái gì cũng tốt, gi¬an nhà xưởng làm tất cả gia cụ này, đều là Hướng Kình thiết kế đó!”
“Thật sao? Anh ấy thật sự quá lợi hại.”. Cô tưởng Hướng Kình chỉ làm thiết kế, không nghĩ tới thật đúng là cũng có thể múa đao làm cưa? Nếu đổi thành cô, chỉ sợ cầm lấy cưa sẽ cưa đứt chân, cầm lấy tua vít sẽ đứt tay?
“Hơn nữa mấy thứ này đều là tiêu thụ bên Âu Mĩ, thậm chí còn có rất n