XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Lục Hoa Cấm Ái

Lục Hoa Cấm Ái

Tác giả: Nguyệt Lạc Tử San

Ngày cập nhật: 03:57 22/12/2015

Lượt xem: 134309

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/309 lượt.

nhỏ. Đây là trời sinh! Nhưng tỷ ấy lại tu thành hình người, đã là người tất cả thất tình lục dục…. Lạc Nhi chỉ cảm thấy, tỷ ấy cũng không phải là ngoại lệ.”
“Ý muội nói Viêm Phượng….” Hắn mơ hồ hiểu được hàm ý trong lời nói của nàng.
Nàng mỉm cười, hỏi ngược lại hắn: “Ca ca cảm thấy Cố Thiên Phàm thế nào?”
Miểu Hiên ngẩn người, nhất thời hiểu được dụng ý của nàng, chân mày dần giãn ra, khẽ nói: “Không có ấn tượng!”
“Muội lại cảm thấy hắn không tệ đâu!” Nàng cười tươi rói “Ít nhất là rất phù hợp với cá tính lạnh lùng của Viêm Phượng, cũng không hề tỏ vẻ lạnh băng như người nào đó!”
Ánh mắt nàng bắn thẳng về phía người nào đó đứng ngoài cửa, bắt đầu lần trả thù đầu tiên, đáng tiếc công lực của đối phương quá sâu, không thèm để ý sự khiêu khích của nàng. Ánh mắt nàng chuyển chuyển, lại chuyển sang nhìn người đối diện mình “Ca ca, huynh cũng nên bắt chước muội đi, sớm để cho Thanh Chi xuống núi!”
Quả nhiên, núi băng kia rốt cuộc cũng nứt, sắc mặt xanh mét, khuôn mặt bối rối, bật thốt lên: “Ta không đi!”
Khó có lúc Thanh Chi nói chuyện, nàng khẽ híp mắt, mặt mày hớn hở nhìn Thanh Chi đang đỏ mặt.
“Thanh Chi, ngươi lui xuống đi!” Miểu Hiên lập tức lên tiếng, giải vây cho Thanh Chi, người kia nghe vậy liền hành lễ, đi như chạy trốn.
“Khoan….” Anh Lạc đứng lên, nàng còn chưa nói xong đâu, sao lại chạy nhanh như vậy, thật không công bằng.
“Lạc Nhi!” Miểu Hiên kéo tay nàng ngồi xuống, trầm giọng nói: “Muội chỉ muốn nói với ta mấy chuyện này thôi sao?”
Anh Lạc sửng sốt, chậm rãi ngồi xuống, nhếch môi, lật chén trà ngửa lên, thuận tay rót hai chén trà, một chén đưa qua, một chén tự cầm trong tay, nhấp một ngụm.
“Ca ca, huynh cảm thấy thân thể muội hiện tại ra sao?” Nàng khẽ hỏi.
Hắn nhíu nhíu mày “Tạm được!:
“Vậy tức là tốt rồi?” Nàng tiếp tục nói, lại duỗi tay phải ra, cuộn tay áo lên “Ca ca giúp muội xem thử đi, thử xem muội có tốt chưa?”
Hắn nghe lời bắt mạch cho nàng, từ sau khi trở về Thần sơn, mạch của nàng không hề có sự khác thường nào: “Mạch vững vàng, muội không sao cả!”
Nàng thở phào, cười ha ha “Vậy thì tốt, vậy thì tốt! Ca ca nói xem, muội có thể…. luôn luôn được như vậy không?”
Miểu Hiên dừng một chút, mơ hồ cảm thấy nàng muốn nói chuyện gì, nên mới hỏi như thế “Nếu cứ tiếp tục như hiện nay thì được!”
“Vậy thì tốt rồi!” Nàng thu tay lại, cái miệng nhỏ lại nhấp một ngụm trà, khóe môi nhếch cao, cười càng vui vẻ: “Ca ca nói vậy, muội liền yên tâm. Thật ra làm Thiên Đế cũng không có gì, ít nhất…. có thể sống!”
Chân mày hắn nhíu chặt, không trả lời, nắm chén trà nàng vừa đưa qua, nhìn biểu tình vui vẻ quá mức của nàng, trong lòng hơi bận tâm.
Nàng lại tiếp tục nói: “Trước kia Lạc Nhi có rất nhiều chuyện muốn làm, nhưng vẫn chưa có cơ hội, lúc này thì có thể rồi, muội muốn làm gì cũng được.”
“Thần lực của muội chỉ nên dùng một phần nhỏ thôi!” Hắn trầm giọng mở miệng.
“Ừm, Lạc Nhi biết rồi!” Nàng gật đầu “Thần lực của muội lúc mạnh lúc yếu, sợ nhất là làm bị thương người khác. Lạc Nhi nhát gan, lại không thích máu tanh, chỉ là…. cho dù muội không có thần lực, ca ca cũng sẽ che chở cho muội đúng không?”
“Tất nhiên rồi!”
“Ha ha….” Nàng lại cười “Muội biết, Lạc Nhi luôn bướng bỉnh, ca ca vẫn luôn nhường nhịn muội. Khi muội còn bé cũng thế, giờ đây cũng thế, giống như lúc muội hái hết Lục hoa, nhét hết vào phòng huynh, huynh biết rõ muội cố ý, cũng không giận muội!”
“Người giận không phải là muội sao?” Hắn hỏi ngược lại.
Nàng sửng sốt, sau đó lại nở nụ cười, gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, muội giận, rất giận. Ai bảo huynh không thèm để ý Lục hoa của muội.”
Hắn lắc đầu không nói.
“Cho nên mới nói, ca ca lúc nào cũng chiều muội, dù Lạc Nhi có làm việc gì ngu ngốc, ca ca cũng sẽ không giận muội đúng không?” Giọng nàng trầm xuống, tựa như đang hỏi đùa, chỉ là hai tay lại siết thật chặt.
“Lạc Nhi…” Sắc mặt Miểu Hiên nặng nề, cuối cùng không nhịn được hỏi “Rốt cuộc muội muốn nói cái gì?”
Người đối diện lập tức sửng sốt, mới vừa rồi còn nói không ngừng, lúc này lại không nói tiếng nào, chỉ nhìn về một hướng nào đó, không có tiêu cự, như đang do dự điều gì.
Một lúc lâu sau….
“Ca ca, huynh nói xem…. có thể giải toàn bộ phong ấn trên người muội không?”
Keng một tiếng, chén trà trong tay Miểu Hiên lập tức rơi xuống đất, vẻ mặt cưng chiều ban nãy, lúc này đã tái nhợt như tuyết.
Hắn quả nhiên tức giận!
“Muội biết, huynh lo cho muội, một nửa thần lực, muội đã không khống chế nổi, nếu như giải hết….” Nàng nhìn hắn, vẻ mặt hơi bối rối, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Chỉ là, đây là sức mạnh của muội, muội có lòng tin mình có thể hoàn toàn khống chế nó!”
Nàng cẩn thận nhìn sắc mặt hắn, hắn lại như đang ngây dại, một lúc lâu mới quay đầu nhìn nàng. Bên tai hắn như vang tiếng ong ong, nàng đang giải thích nhưng hắn không nghe rõ câu nào.
Hắn lại đột nhiên nhớ đến, giờ đây nàng có thể sử dụng Thần lực rồi, muốn giải nốt phong ấn còn lại, có thể dễ dàng làm được, chỉ cần nàng muốn, nàng muốn….
“Ca ca, giờ đây khí âm tà không đư