Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái

Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái

Tác giả: Trùng Tiểu Biển

Ngày cập nhật: 02:47 22/12/2015

Lượt xem: 134994

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/994 lượt.

c đầu trở lại đi nha!
Nghiêm Tử Tụng bởi vì ta vừa hôn vừa vỗ má, còn đang giật mình đứng ngây tại chỗ, chưa kịp hoàn hồn.
Trái lại, hai tiểu cô nương kia lại rất phối hợp, thét lên chói tai.
Bị ta nhanh chân đến trước cướp đoạt rồi đúng không. Hứ, đáng đời!
Ha ha ha ha…
Ta cười hì hì rời khỏi cánh tay của Nghiêm Tử Tụng, sau đó bắt đầu chạy bộ

Bạch bạch bạch…
Ôi ha ha…
Ôi ha ha…
Ôi ha ha…
Bạch bạch…
Chỉ có điều, ngày mai phải học quân sự rồi. Ngẫm nghĩ một chút lại xoay người lại, giọng điệu khoa trương:
“Nếu muốn được em yêu!”
Lại phất phất tay, “Phải thủ thân như ngọc nhé!”
Lại híp mắt cười.
Quả nhiên duyên trời đã định. Nghiêm Tử Tụng hắn nhìn không rõ ta, cũng không thể đi đường vòng!
Nhún vai. Ông trời, ta đã hiểu lầm ngài, ngài quả nhiên vẫn là chỗ dựa vững chắc lớn nhất của ta!
***
Từ Bàn Ti động của Yêu quái Nghiêm Tử Tụng kia đến ký túc xá của ta khoảng chừng hai mươi phút. Sau tối hôm qua ta tự mình mày mò lục lọi, hiện giờ dù có che mắt ta lại, xoay tròn ta ba mươi vòng, ta vẫn có thể nhớ được từng gốc cây, ngọn cỏ ven đường.
Ánh mặt trời rất là sáng lạn. Dọc đường nghe thấy đám tân sinh viên oán giận: Sao lại phải phơi nắng a? Làm sao bây giờ a? Sao trời không đổ mưa a?!!
Sau đó ta lại vui vẻ, nửa tháng phơi nắng ngoài trời, cho dù không phải là cà phê Lam Sơn thì cũng thành than đá Tây Sơn chứ ha.
Heiz…
Thở dài, ta sẽ không may mắn như vậy đâu!
Ta phơi năng thế nào cũng không thể đen được!
╮(╯▽╰)╭
Ăn cơm no, quay về ký túc xá. Mới vừa uống một hớp, ghế ngồi còn chưa ấm chỗ, đột nhiên ngoài cửa xuất hiện một bạn nữ làm cho mọi người đều chú ý, ồn ào cả lên: “Không xong rồi, Thẩm Lôi phòng các cậu đang đánh nhau với người ta ở dưới lầu kìa!”
Tiểu Mễ nghe xong liền đập bàn đứng lên, cười đến xuân quang sáng lạn. “Trò vui như vậy? Mình phải đi xem mới được!”
Lôi Chấn Tử đánh nhau? Ôi, đúng là rất thú vị, ta cũng đi xem!
Kết quả cái gì gọi là đánh nhau với người ta, rõ ràng là quân tình báo cáo láo. Đây đúng ra phải nói là Lôi Chấn Tử đơn phương đánh người. Tay chân lưu loát, đánh cho người ta đứng cũng đứng không nổi.
Ta buồn bực, sao Lôi Chấn Tử không đi thi công an, lại chạy tới khoa lịch sử làm tướng quân cái gì chứ!
Nhưng mà Tiểu Mễ từ lúc bắt đầu nhìn thấy màn này, da đầu liền tê dại đến sững sờ. Sửng sốt mất một lúc mới đột nhiên dùng khuỷu tay huých ta, cố gắng trấn định mở miệng, “Tiểu Mạn này, cậu nói xem thái độ trước đây của mình đối với Thẩm Lôi có phải có chút đối chọi gay gắt không?”
“Đâu có!” Ta kiên định lắc đầu.
Khẳng định không chỉ là một chút!
Đợi Lôi Chấn Tử ngoan độc đá người nọ một cước nữa, cô ta lại tiếp tục hỏi. “Cậu nói xem, một ngày nào đó Thẩm Lôi có thể đánh mình không?”
Đúng ha!
“Cái này có khả năng.” Vì thế ta nhíu mày lo lắng, vỗ vỗ cô ta, bắt đầu cố vấn. “Vậy cậu mua hai đôi giày chạy đua đi là được rồi.” Một đôi lấy ra luyện chạy, một đôi dùng khi chạy trốn. Cùng lắm ta sẽ làm người chấm điểm cho ngươi, làm đội cổ động viên miễn phí cho ngươi.
“Cậu…”
Ta vừa cười cười vừa giả vờ nghiêm túc. “Nếu thật sự không được thì cậu dùng ngực đẩy cậu ấy ra!” Khoảng cách đó hẳn là rất khả quan!
“Tiểu Mạn này…”
“Ửm?” Ta không chút để ý, Lôi Chấn Tử thật sự hạ thủ không lưu tình a.
“Mình thật sự rất muốn đánh cậu!”
Nói thì mau chứ khi đó thì chậm, đột nhiên có một người tiến lên kéo nam sinh bị Lôi Chấn Tử đánh trên mặt đất ra, sau đó đứng chắn giữa cậu ấy và nam sinh kia, nhíu mày, “Tại sao cậu lại đánh người này?” Tiếp theo có chút hồ nghi, liếc mắt nhìn nam sinh mặt mày bầm tím dưới đất.
Ta cảm thấy cái liếc mắt ấy rất có ý nghĩa. Ý hắn muốn hỏi là nam sinh đang nằm dưới đất kia vì cái gì không phản kháng.
Chỉ thấy Lôi Chấn Tử đặc biệt thong dong hất đầu, lại đặc biệt anh tuấn tức giận phủi phủi quần áo, khóe miệng nhếch lên, cười nhạt. “Đáng đời! Ai kêu hắn dám giở trò lưu manh!”
Nam sinh bị đánh kia lúc này mới hơi lảo đảo đứng lên, sau đó quay mặt phun xuống đất, ra vẻ xui xẻo rống lên, “Mẹ nó, cô ta chẳng phải đàn bà!”
Lúc này nam sinh đến giải hòa vô cùng kinh ngạc, “Hoàng Vinh, không phải cậu lại bụng đói ăn quàng đấy chứ!”
Chờ một chút…
Hoàng Vinh? Chẳng lẽ đây là đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công? Chẳng lẽ thế giới này lại nhỏ bé như vậy sao?
Ta phấn khởi.
“Kháo!” Lúc này Hoàng Vinh lại rống lên một tiếng. “Xui!” Tiếp theo trừng mắt nhìn Lôi Chấn Tử. “Mẹ nó, bạn tao cứ cược mày là nữ … Kháo! Là nữ thì đừng có giả bộ thành nam!”
“Mày nói cái gì?”
Ta phút chốc vọt tới, hai tay đặt trước ngực Lôi Chấn Tử đang phập phồng kích động…
Ách, bi ai! Rất… Bi ai!
Gạt lệ, thảo nào người ta cứ hay nói Thiên Lôi Thiên Lôi, bởi vì bẩm sinh hay vì không cố gắng a!
Cảm giác này… Mồ hôi tuôn ra như thác, thật đúng là tra tấn tính xung động của nam nhân…
Ta quay đầu lại trừng mắt với Hoàng Vinh. “Sao cậu lại nói như vậy! Tiểu Lôi nhà chúng tôi sao lại không dùng được.” Cô ta không giả bộ cũ


Lamborghini Huracán LP 610-4 t