XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nếu Được Yêu Như Thế

Nếu Được Yêu Như Thế

Tác giả: Nguyên Ngộ Không

Ngày cập nhật: 04:03 22/12/2015

Lượt xem: 1341243

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1243 lượt.

ệu. Thế là lại xuất hiện một đề tài để bàn tán.
Châu Văn chạy về kể cho Thuấn Nhân nghe chuyện Lý Triệt và cậu kia bị gọi lên phòng giám hiệu viết bản kiểm điểm. Thuấn Nhân liền gọi Lý Triệt lại an ủi.
“Em không biết phải cảm ơn anh thế nào.” Thuấn Nhân chân thành nói: “Cảm ơn anh đã giúp em, em sẽ lấy hết tiền của tháng này ra mời anh một bữa thật ngon.”
Lý Triệt nghiêm túc lắc đầu: “Anh giúp em không phải là vì anh muốn em mời anh đi ăn. Thuấn Nhân, nếu cứ như thế này sẽ không được đâu, phải có người đứng ra bảo vệ em. Em làm bạn gái của anh nhé?”
Thuấn Nhân không ngờ Lý Triệt lại nói như vậy. Cô đỏ bừng mặt, cúi đầu nhìn xuống chân mà không nói câu nào.
Lý Triệt lại nói: “Anh chỉ muốn tốt cho em thôi, chúng mình cùng quê, anh sẽ không hại em đâu.”
Thuấn Nhân suy nghĩ một lúc, rồi ngẩng đầu nhìn Lý Triệt, nói: “Năm thứ ba hãy bắt đầu được không? Đợi khi em tròn hai mươi tuổi. Ông nội em đã nói, sau hai mươi tuổi mới được yêu.”
Lý Triệt gật đầu.
Vẫn biết rằng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, nhưng cách mà cái kim lòi ra cũng thật khó hiểu. Việc hẹn ước với Lý Triệt, ngay cả với Châu Văn, Thuấn Nhân cũng không hề tiết lộ, thế mà chưa được nửa học kỳ, cả trường đều đã đồn ầm lên, thủ phạm chỉ có thể là Lý Triệt.
Thuấn Nhân trách Lý Triệt không giữ lời. Lý Triệt thì lại phủ nhận.
Một lần tình cờ, Thuấn Nhân đến thư viện mượn sách thì gặp Lý Triệt đi đằng trước cùng với một người bạn nam, Lý Triệt nói: “Thế nào? Ngưỡng mộ chưa? Dựa vào trí thông minh kém cỏi của bọn cậu mà tán được Thuấn Nhân mới là lạ.”
Thuấn Nhân tức giận hét lên: “Lý Triệt, anh đến đây!”
Lý Triệt cười hi hi, chạy tới trước mặt Thuấn Nhân: “Chuyện gì thế?”
Thuấn Nhân tức đến phát điên, quát vào mặt Lý Triệt: “Hóa ra là anh nói, vì sao còn chối?”
Lý Triệt vẫn cười thản nhiên: “Thì làm sao nào, sao lại trách anh thế? Chúng ta đã nói rồi mà, đây chỉ là chuyện sớm muộn thôi. Anh nói ra, sẽ không có ai bắt nạt em nữa.”
Thuấn Nhân không đáp, cảm thấy không vui, liền quay người bỏ đi.
Lý Triệt nói: “Cuối tuần khoa anh tổ chức đi cắm trại, em đi cùng nhé!”
Thuấn Nhân không quay đầu lại, chỉ nói: “Không đi, cô em không cho ngủ qua đêm ở ngoài.”
Lý Triệt thấy mất hứng, bọn con trai đứng xem vẫn chưa chịu đi, bọn họ thấy vậy liền chế giễu Lý Triệt: “Cậu thông minh quá ha, thông minh thì cũng chỉ đến thế là cùng, thế mà cũng gọi là bạn gái à?”
Lý Triệt đỏ mặt tía tai: “Sao lại không phải là bạn gái tớ chứ? Cái gì cô ấy cũng nghe tớ đấy.”
Đám con trai kia càng làm hăng: “Rõ ràng cậu và con bé đó chưa có gì với nhau. Trường này bao nhiêu đôi, có đôi nào kỳ quặc như bọn cậu không? Chả đẹp đôi tí nào, mỗi người một phách… Tớ khuyên thật, đừng có ngốc nữa, con gái trước sau gì cũng bị khóa môi thôi, đất ruộng phì nhiêu mà không trồng lúa, đấy không phải là cao thượng, mà là não có vấn đề! Nghe nói con gái không quên được người đàn ông đầu tiên, cậu không muốn Thuấn Nhân quên cậu cả đời này chứ?”
Lý Triệt không phản đối, hay nói cách khác, những lời này đối với Lý Triệt quá có lý. Nó gần với cái ngăn bí mật nơi sâu thẳm trong lòng Lý Triệt, mà cậu cho rằng, ngăn bí mật này chẳng sáng sủa chút nào.
Đêm đến, khi ký túc xá tắt đèn đi ngủ cũng là lúc bọn con trai thích bàn tán về bọn con gái trong trường. Thuấn Nhân là một đề tài nóng hổi để chúng lôi ra bình luận. Lúc này, bọn cùng phòng lại hỏi dò về mối quan hệ giữa Lý Triệt và Thuấn Nhân. Lý Triệt trả lời qua loa cho xong chuyện.
Khi không có giờ tự học, có lúc mấy thằng con trai trốn trong phòng xem phim sex. Lý Triệt xem rất say sưa, cậu ta hẹn Thuấn Nhân mấy lần, nhưng đều bị cô từ chối.
Thuấn Nhân bức xúc nói với Châu Văn. Châu Văn đáp: “Con trai đều như thế hết, chỉ cần cậu ta yêu cậu là được rồi. Lý Triệt tốt đấy chứ, học giỏi, lại đẹp trai, rất nhiều người thích cậu ấy. Cậu biết không, tớ cũng thèm được như cậu lắm đấy, cho nên cố mà giữ lấy.”
Lời của Châu Văn khiến Thuấn Nhân thắc mắc không biết mình có quá đáng lắm không.
Ngày Thanh niên Trung Quốc[1'>, trường tổ chức đi picnic. Thuấn Nhân và Châu Văn muốn chèo thuyền. Lý Triệt nhảy xuống thuyền, lấy giấy lau lau chỗ ngồi. Thuấn Nhân nhìn thấy cậu ta vo tờ giấy lại, rồi ném vào thùng rác trên bờ.
[1'> Ngày Thanh niên Trung Quốc là ngày 4 tháng 5, để kỷ niệm cuộc vận động Ngũ Tứ vào ngày 4 tháng 5 năm 1919.
Lý Triệt đưa tay dìu Châu Văn xuống trước, sau đó dắt tay Thuấn Nhân xuống theo.
Trời chiều nắng nóng, nắng chiếu xuống mặt nước rồi phả lên mặt. Thuấn Nhân mặt mày đỏ ửng, đưa tay lau những giọt mồ hồi đọng trên trán. Lý Triệt đưa cho cô chai nước lọc, uống xong, mặt Thuấn Nhân càng nóng bừng, hai mắt trũng xuống như đang buồn ngủ.
Thuấn Nhân nói: “Chết rồi, nóng quá, tớ thấy chóng mặt, tớ muốn về trường.”
Châu Văn dùng hết sức chèo thuyền: “Cậu bị cảm nắng rồi. Cậu về trước đi, tớ chơi một lúc nữa rồi về.”
Lý Triệt cho thuyền ghé sát vào bờ, nói đợi mấy bạn kia rồi sẽ đưa Thuấn Nhân về. Thuấn Nhân nói: “Em ngồi xe buýt về trường cũng được, anh chơ