
Hãy Cứ Yêu Như Chưa Từng Tổn Thương
Tác giả: Lục Xu
Ngày cập nhật: 03:21 22/12/2015
Lượt xem: 1341126
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1126 lượt.
sẽ khá hơn, vì thế trên mặt cô cũng hiện lên ý cười
Giang Dực chú ý tới vẻ mặt của cô hơi thay đổi, thì cảm thấy khó hiểu, nhưng nhìn thấy tâm trạng của cô khá tốt, anh phát hiện tâm tình của mình cũng không tệ
Buổi tối, Tô Tử Duyệt và Giang Dực nằm ở trên giường, cô gối đầu lên cánh tay của anh. Trước đây, bọn họ đã làm nhiều động tác thân mật hơn thế, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy không được tự nhiên, mặc dù đã cố gắng cân bằng loại cảm xúc kì quái này, nhưng mà làm thế nào cũng cảm thấy không được. Có lẽ, quan hệ của đôi bên khác biệt, cho dù lúc trước đã từng là người yêu, nhưng vẫn chậm một bước, bây giờ đi bước này, trong lòng vẫn chưa tìm được cảm giác thích hợp để thích ứng
Tô Tử Duyệt cũng cảm thấy bầu không khí cứng đờ, cô lại nghĩ, nếu như không có đứa bé này, bây giờ bọn họ sẽ như thế nào chứ?. Anh vẫn giống như trước đây, ở thời điểm thích hợp, tìm một người phụ nữ thích hợp, kết hôn rồi sinh con. Mà cô thì sao, chắc cũng tìm một người đàn ông phù hợp, không cần phải là người cô yêu, chỉ cần không ghét là được, kết hôn, rồi có con. Vì thế, mỗi người bọn họ đều có cuộc đời riêng, không liên quan gì đến nhau. Cô không nhịn được giơ tay sờ lên bụng mình, đứa bé này mang tới điều gì đó rất thần kì, khiến cô và anh lại gắn kết với nhau. Lúc cô đề nghị chia tay đã từng nghĩ, cô không muốn có bất kì quan hệ gì với anh nữa
Nhưng, vì đứa nhỏ này, tất cả đều đã thay đổi
Cô nghiêng đầu nhìn anh, thật ra, khuôn mặt nhìn nghiêng của anh rất đẹp, vô cùng tinh xảo. hơn nữa mặc dù diện mạo của anh rất anh tuấn, nhưng không làm cho người ta cảm thấy giả tạo. Anh cũng cảm nhận được ánh mắt của cô nên quay đầu nhìn lại
“Anh…. Có mối tình đầu không?” Cô dùng giọng điệu nghi vấn hỏi, nhưng rất nhanh cô cảm thấy mình sai rồi. cô không nên dùng giọng điệu như vậy, nên trần thuật mới đúng
Lời cô nghĩ ra còn chưa kịp thực thi, thì đã nghe thấy thanh âm mang theo ý cười của anh:
“Giả thuyết của anh là không có khả năng, nhưng mà nếu như giả thuyết của em có khả năng, anh có thể cho em ý kiến”
Cô nhướng mi một chút
“Em có thể dẫn anh đi, ừm, đối phương sẽ tự biết xấu hổ…”
Cô sửng sốt vài giây, mới phát hiện anh đang tự khen chính mình, bất giác lắc đầu:
“Tại sao anh có thể tự kỉ như vậy?”
Giang Dực kéo chăn, đắp lên cười cô, véo mặt cô nói: “Ngủ, ngoan”
Cô vốn còn muốn nói gì đó, nhưng mà từ ngoan đã có tác dụng vỗ về cô rất tốt, cô nằm xuống bên cạnh anh, ngoan ngoãn nhắm mắt lại
Hơn nữa, cô nghĩ ý kiến Giang Dực cho cô cũng không tệ, mang theo Giang Dực đến, cho dù không thể khiến cho đối phương cảm thấy tự ti, nhưng mà cũng làm cho họ cảm thấy không thoải mái, dù sao cô cũng sống rất ổn, nhưng đối phương thì chưa hẳn. Lúc này cô mới phát hiện, từ sau khi cô và Phương Văn Thành chia tay, cô thật sự chưa bao giờ quan tâm đến tin tức của Phương Văn Thành và Hạ Ngữ Đình, bất kể là vô tình hay cố ý, nhưng hình ảnh của bọn họ cũng chưa từng xuất hiện trong đầu của cô.
Cô nghiêng người, đưa tay đặt lên người Giang Dực, ôm anh ngủ
Mày Giang Dực nhíu chặt lại, anh căn bản không thích ứng với tư thế ngủ như vậy, anh nhớ trước đây cô không có như thế, vì vậy không biết khi ngủ cô còn có thói quen ôm người khác, nhưng cũng không hất tay cô ra, mà chỉ nghĩ, có phải sau này, mình nên từ từ thích ứng với thói quen này của cô hay không
***
Hôm sau là ngày chủ nhật, Giang Dực gọi điện thoại về nhà, vài tuần nay anh có vài việc cần phải xử lý chắc là không thể trở về biệt thự Giang gia. Cha mẹ anh nghe không cũng không nói gì, ông bà rất yên tâm về đứa con trai này tuy rằng ko thể hoàn toàn lý giải hành động của anh, nhưng vẫn lựa chọn tôn trọng quyết định của anh như cũ. Nhưng mà, sau khi Giang Dực cúp điện thoại, lại cảm thấy có chút áy náy,nếu như anh đã quyết định giữ lại đứa bé, cũng nên nói chuyện này cho bố mẹ anh biết. Thế nhưng, Tô Tử Duyệt lại hy vọng anh cho cô thời gian 2 tháng suy nghĩ, anh cảm thấy chờ thêm 2 tháng cũng không có việc gì. Anh không hiểu phụ nữ lắm, em gái của anh trước đây kết hôn hết sức vội vàng, nguyên nhân là vì Dương Tử Hân sợ sau khi bụng to ra mặc áo cưới sẽ không đẹp. Cho nên kiên trì muốn thừa dịp bụng còn nhỏ mà kết hôn. Mà Tô Tử Duyệt tựa hồ không có lo lắng đến phương diện này….
Anh suy nghĩ rất đơn giản, nếu như đã quyết định cùng cô sinh con nuôi dưỡng chúng, thì cô sẽ là người gắn bó với anh suốt cuộc đời này. Bởi vậy, bọn họ cần có nhiều thời gian để hiểu rõ lẫn nhau, giống như mấy ngày nay, anh đã phát hiện ra rất nhiều thói quen nhỏ của cô. Nếu như cô đụng phải chỗ nào, hay bị thương ở đâu đều không kêu lên, chỉ dùng tay để che miệng vết thương lại, dường như làm như vậy có thể làm cho vết thương không tiếp tục đau nữa.
Cô nhìn thấy con chuột hay con gián, cũng không thét chói tai. Hơn nữa hết sức bình tĩnh, chính cô cũng nói, chỉ cần chúng không đến gần cô cô sẽ không sợ, nhưng nếu đặt chúng trước mặt cô, không biết cô sẽ phản ứng như thế nào nữa