Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ngại Gì Lên Giường

Ngại Gì Lên Giường

Tác giả: Lưu Tam Tam

Ngày cập nhật: 04:15 22/12/2015

Lượt xem: 1341704

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1704 lượt.

?" Hứa Tử Ngư nâng trán. Gần đây cô bạn Tiểu Bạch rất thích lên mạng săn những chương trình cùng phiếu giảm giá, cũng có rất nhiều chỗ bán hàng giảm giá, nào là spa thư giãn, mỹ phẩm, tiệm ăn, 89% đều là những nơi cách chỗ này thật xa, mua phiếu rồi nhưng cuối cùng đều là lười đi, mà thời gian trong phiếu giảm giá cũng không lâu là hết hạn. Nếu như tính ra thì sợ là giá đó còn mắc hơn chưa giảm nữa.
"Ah, Tiểu Bạch nè, chị nói cho em biết, lúc trẻ ai mà không như vậy một hai lần chứ! Lăng Tổng chú ý đến sắc mặt của em, chứng tỏ đây là dấu hiệu tốt đó!" Rất hiếm khi thấy được vẻ mặt xấu hổ của cô, Hứa Tử Ngư còn muốn đùa giỡn cô thêm một chút nữa, nhưng lại sợ cô bé xấu hổ thêm nên không thể làm gì khác hơn là nói lời an ủi.
"Thật chứ?" Người đối diện mở to mắt, ánh mắt tội nghiệp nhìn Hứa Tử Ngư.
"Thật đó!" Hứa Tử Ngư nói :"Năm đó mình còn mất mặt hơn cậu bây giờ nữa đó, nếu để bụng giống như cậu vậy, chắc đã sớm không sống nổi rồi."
"Ai da, thấy cậu nói như vậy mình cũng thấy yên tâm hơn." Tiểu Bạch với vẻ mặt đau khổ nhìn về phía Hứa Tử Ngư :"Ai da, cậu nói xem nếu công ty mà bị người khác mua lại, có thể ảnh hưởng đến Lăng Tổng của chúng ta không đây?"
"Cái này mình cũng không biết nữa, bộ phận tiêu thụ là khâu quan trọng của công ty, ai mà biết ông chủ mới có thể đổi người của chính mình hay không. Chỉ là . . . " Hứa Tử Ngư nhìn xung quanh một cái rồi nói :"Cậu xem từ lúc Lăng Tổng đến công ty chúng ta làm việc, tiền quảng cáo của công ty chúng ta cũng tăng lên không ít, người nào ở trong công ty cũng đều thấy được. Mình cảm thấy vị trí của anh ta rất tốt."
"Cũng đúng nha" Tiểu Bạch đồng ý với lối phân tích của Hứa Tử Ngư, cảm thấy cô ấy nói rất có lý, gương mặt lập tức sáng lên, trong lòng đối với Lăng tổng thêm một tầng sùng bái cùng đắm chìm.
Nhân viên phòng Thị Trường đến lấy nước, cho nên bọn họ cũng phải trở về chỗ ngồi. Sau khi ở trên QQ* bàn bạc thời gian đi ăn lẩu cay, Hứa Tử Ngư cũng vào diễn đàn vùi đầu mà làm việc. (QQ: một loại hình chat tương đối phổ biến tại Trung Quốc, giống như yahoo va skype của Việt Nam bên mình ý.)
Người ta thường nói mỗi người có một số mạng không giống nhau, Trong khi Tiểu Bạch đang mong đợi đến giờ tan ca để được đi ăn, thì Hứa Tử Ngư lại bi thương nghĩ tới một vấn đề khác.






Mời đến bệnh viện Thiết Côn. . .
Quán lẩu cay gần nhà cô gì mà cách xa đến cả tám dặm*, mà vị trí của quán ăn đó cũng rất ngược đường, nhưng bởi vì phiếu giảm giá đến chủ nhật này là hến hạn, cũng nhiều người tan ca đến đây ăn. Chuyện đứng xếp hàng để chờ có được một chỗ ngồi thật là một cực hình, hai người đợi từ bảy giờ đến khi có chỗ ngồi thi đã là tám giờ rồi. (1dặm = 1.2km, vậy tính là gần 10km rồi.)
Cái lẩu uyên ương đang sôi ùng ục, Hứa Tử Ngư vừa ăn vừa nghe Tiểu Bạch kể chuyện tướng thanh*. Nói đến tướng thanh, thì không thể kể đến người mà Tiểu Bạch hâm mộ. Người thích loại khúc chiết cùng phức tạp, ngoài nghiên cứu những nội dung mang tính hết sức bạo lực ra, thì người đó còn là một người hơi hơi thuộc về công chúng một chút —— Cô chính là fan ruột của nhà nghệ thuật biểu diễn tướng thanh nổi tiếng Quách Đức Cương, nghệ danh là "Cương Ty". Cho nên trong ba năm qua, thỉnh thoảng nếu có tiết mục nào mới ra thị trường Tiểu Bạch đều truyền bá đồng thời quảng cáo cho Hứa Tử Ngư biết.
(Tướng thanh còn có nghĩa là tấu nói: là một khúc nghệ Trung Quốc, dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần lớn là dùng để châm biếm thói hư tật xấu của mọi người, hoặc là ca ngợi người tốt việc tốt - Mình thấy cái “tướng thanh” này cũng giống cái kiểu mà anh “Dưa Leo” của Việt Nam vậy đó, nhưng của anh Dưa Leo chỉ là nói thôi không có hát, nhưng nội dung cũng là xoay quanh châm biếm và gây cười...)
Tiểu Bạch gắp một miếng đậu hũ bỏ vào trong nồi lẩu rồi hỏi :"Tiểu Ngư, vừa rồi nói đến đâu rồi?"
"Đánh tám vạn* trước là hảo hán, đánh tám vạn sau là ngu ngốc." (八萬:tám vạn một quân cờ trong bài mạc trượt)
"Bao lớn rồi?"
"Hai tháng rưỡi."
"A, thật không?" Tiểu Bạch từ chỗ ngồi liền chạy tới bên cạnh Hứa Tử Ngư, cách một lớp vải cô nhẹ nhàng lấy tay vuốt ve bụng của cô, ngẩng đầu lên hỏi :"Ở đây hả?"
"Ừh." Hứa Tử Ngư nhìn mặt của Tiểu Bạch cười tươi như một đóa hoa, không hiểu vì sao sao trong lòng đột nhiên cảm thấy vui vẻ hơn nhiều.
"Bảo bối nhỏ, tôi là dì Bạch của nhóc đó." Tiểu Bạch nói chuyện rất tự nhiên sau đó vuốt ve bụng của Hứa Tử Ngư, khiến những người xung quanh đều quay qua nhìn hai cô.
"Tiểu Bạch, không phải cậu cũng cảm thấy mình rất. . . . . . Cái đó sao?" Hứa Tử Ngư mang theo vẻ mặt đau khổ cúi đầu, thở dài một cái.
"Mình không hề cảm thấy như vậy." Tiểu Bạch đứng dậy đỡ lấy mặt của cô lên nói :"Nếu ai dám nói cậu như vậy, trước tiên hãy bước qua xác của tôi trước rồi nói, xem mình tiêu diệt bọn họ như thế nào!"
"Ah, Tiểu Bạch ——"
"Sao vậy, Tiểu Ngư?"
"Ngực của cậu sắp lộ hết ra rồi, người bên cạnh đang nhìn chằm chằm cậu