80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Tình Bắc Hải

Người Tình Bắc Hải

Tác giả: Thiên Tầm

Ngày cập nhật: 03:11 22/12/2015

Lượt xem: 1341694

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1694 lượt.

anh. Anh cả Chương Thế Đức lập tức chiếm đoạt vị trí của em trai, ông ta biết rõ con trai mình Chương Gia Minh là công tử ăn chơi nối tiếng thành phố Penang, chưa tốt nghiệp đại học, chỉ biết vung tiền hưởng lạc, vẫn không do dự đưa vào vị trí ngự trị kế nghiệp, giao cho chức tổng giám đốc Hồng Hải.
Chương Kiến Phi tốt nghiệp trước Triệu Thành Tuấn hai năm, do là trưởng nam của Chương Thế Huân nên được trao một chức vụ tượng trưng ở Hồng Hải, sau đó Chương Thế Đức cử anh sang chi nhánh Thượng Hải cho khuất mắt. Hai năm sau, Lưu Khoản Ngọc buồn phiền qua đời, Chương Thế Đức không còn sĩ diện gì nữa, không ngần ngại hất anh em Triệu Thành Tuấn ra khỏi Chương gia, còn cắt viện trợ kinh tế, với lý do Chương gia không nuôi con cho kẻ khác, càng không thể giao sản nghiệp cho người ngoài.
Khi mẹ ốm nặng, Triệu Thành Tuấn thực ra đã nghĩ đến kết cục này, cho nên hầu như khá bình tĩnh đón nhận. Lúc đó còn khoảng một năm nữa anh mới tốt nghiệp đại học, bị cắt nguồn kinh tế, anh chỉ có thể vừa học vừa làm, một mình làm thêm mấy việc, vừa gửi tiền cho em gái vừa phải trả tiền học phí cao ngất ngưởng của Đại học Cambridge, cũng may cuối cùng vẫn gắng được đến lúc tốt nghiệp. Triệu Thành Tuấn lặng lẽ trở về thành phố Penang, thuê một ngôi nhà sống với em gái, đồng thời bắt đầu hành trình lập nghiệp khó khăn, chỉ nhớ lúc bi đát nhất, anh phải ngủ trong kho hàng, bữa ăn hàng ngày chỉ có bánh mỳ, may vẫn chưa đến nỗi lang thang ngoài đường. Còn Chương Kiến Phi không hề biết chuyện, lúc đó đang ở Thượng Hải bận rộn yêu đương và kết hôn với cô gái anh si mê.
Người Chương Kiến Phi muốn cưới là một cô gái Trung Quốc tên Mao Lệ, là em gái của Mao Tấn, bạn cùng trường với anh em họ. Mao Tấn người Trung Quốc, một gã trai vô cùng phóng khoáng, điều kiện gia đình rất tốt, cha kinh doanh chuỗi nhà hàng ở Thượng Hải, nghe nói là đại gia ẩn danh, nếu không sao có thể chu cấp cho Mao Tấn một cuộc sống đế vương ở Anh quốc.






Hồi đó bọn họ có những ngày tuyệt đẹp ờ trường Cambridge, mỗi khi không phải lên lớp là cả ba hẹn nhau đi ăn, đánh bóng. Có một dạo lại thêm trò mạt chược. Mao Tấn là người khơi ra trò đó đầu tiên, nhưng điều khiến Mao Tấn đau đầu là, mặc dù anh ta dạy Triệu Thành Tuấn và Chương Kiến Phi chơi mạt chược, nhưng khi họ đã biết cách chơi, anh ta lại không sao thắng nổi họ. Phần lớn là Chương Kiến Phi thắng, bao gồm cả chơi bài tây, cờ tướng, nếu không thắng thì là do Chương Kiến Phi cố tình thua. Mao Tấn tức điên, lần đó tại phòng của Triệu Thành Tuấn, anh ta lại thua. Mao Tấn điên tiết ném bộ bài trong tay: "Không chơi nữa, không chơi nữa, đi uống thôi."
Vào quán bar, mọi người vừa uống vừa tán gẫu. Bọn con trai tụ tập không thể không đề cập tới chủ đề con gái, khi nói đến mỹ nữ muôn hình muôn vẻ của các nước, Mao Tấn lập tức nổi hứng: "Ở nước mình, con gái Thượng Hải là đẹp nhất, nhưng trong những người đẹp Thượng Hải tôi gặp chưa thấy ai đẹp bằng em gái tôi..."
"Cậu có em gái?" Chương Kiến Phi ngạc nhiên, trước đây chưa thấy Mao Tấn nói đến.
"Đúng, tôi có một em gái, các cậu có muốn xem không?" Mao Tấn nói xong, rút ví, bên trong kẹp một bức ảnh màu khổ nhỏ, đó là một thiếu nữ chừng mười mấy tuổi, đứng cạnh khóm hoa, người gầy gò, vẫn còn nét trẻ con, tóc xõa chấm vai, nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết, ánh mắt vui cười nhìn phía trước. Thực ra xét toàn diện không phải đẹp lộng lẫy, các đường nét thậm chí còn chưa rõ, nhưng đôi mắt có sức cuốn hút như ma lực, ánh nhìn chăm chú, đi thẳng vào trái tim khiến người ta bất chợt nín thở.
"Không nói khoác chứ, đây mà là em gái anh? Chẳng giống chút nào." Triệu Thành Tuấn không tin.
Mao Tấn lắc đầu nguây nguẩy: "Không được, tôi rất yêu cô em này, tôi không nỡ gả nó sang tận Mã Lai, hơn nữa, sau này cậu lấy thêm vợ thì làm thế nào?"
Chương Kiến Phi vẻ trang nghiêm, nói như thật: "Tôi chỉ lấy mỗi cô ấy thôi."
Lần đầu tiên Chương Kiến Phi nhìn thấy Mao Lệ là vào dịp hè năm đó, anh và Triệu Thành Tuấn về Thượng Hải nghỉ hè. Mao Tấn tận tình khoản đãi, ba người đã lâu mới gặp, không thể thiếu bia rượu hát hò. Địa điểm lựa chọn là một nơi giải trí cao cấp, Mao Tấn còn gọi thêm mấy bạn học nữa. Tổng cộng bảy, tám người, đang nhậu nhẹt, tán chuyện, cửa phòng đột nhiên bị đá tung, một cô gái xinh đẹp lao vào túm lấy Mao Tấn, chân đạp tay đấm, rất hung dữ không giống đùa vui chút nào.
Lúc đó cảnh lộn xộn, Triệu Thành Tuấn và Chương Kiến Phi cũng không biết lai lịch cô gái đó, chỉ vào can ngăn, kéo cô ta ra, ai ngờ cô gái rất hung hăng, vớ lấy cái gạt tàn ném vào đầu Mao Tấn, máu chảy be bét. Chương Kiến Phi vội vàng kéo cô ta ra ngoài, Triệu Thành Tuấn đưa Mao Tấn vào bệnh viện, lúc ấy mới biết cô gái đó chính là Mao Lệ, em gái Mao Tấn.
"Cô ta là em gái anh?" Triệu Thành Tuấn không để lộ ra mặt, nhưng trong lòng nổi sóng, còn một câu anh chưa hỏi, có phải cô ta chính là người trong ảnh anh đã nhìn thấy hồi nào.
Mao Tấn lúc đó được băng vết thương, cười đau khổ: "Còn khôn