Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhà Có Chó Dữ

Nhà Có Chó Dữ

Tác giả: Thiên Thảo

Ngày cập nhật: 04:44 22/12/2015

Lượt xem: 1341137

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1137 lượt.

hận người kia, hắn ta tên là Tằng Khải Trữ."
Đúng là gã? Tư Nam lộ ra vẻ mặt không hài lòng, "Anh lại còn cho phép gã đến gặp anh?"
"Em biết?"
"Ở tầng dưới, A Kha đã nói với em rồi." Tư Nam chậm rãi múc ra một chén cháo, bưng đến trước mặt Uông Phong Lân.
.
"Đút anh đi!" Uông Phong Lân chớp chớp mắt với Tư Nam.
"Hả? Em sao?" Tư Nam ngẩn người.
"Có được không?" Giả bộ đáng thương, A Kim dùng chiêu này rất có tác dụng, mình dùng nhất định cũng có tác dụng!
"Oh, được rồi!" Tư Nam ngồi vào bên cạnh anh, nhìn trộm ra cửa, Phan Già tựa hồ chẳng có gì ghê gớm đi ra ngoài tiện tay đóng cửa lại.
"Như thế nào rồi?" Uông Phong Lân nhìn Tư Nam đầy chờ mong.
"Cái đó..." Tư Nam bỗng nhiên có chút, cót chút thẹn thùng, "Em chưa từng đút cơm cho người khác."
"Vậy anh là người đầu tiên của em rồi?"






"Dạ?" Ngẩng đầu chống lại nụ cười ngọt ngào trước mắt, trống ngực Tư Nam không hiểu sao lại đập dồn dập, múc một muỗng cháo đưa đến bên miệng Uông Phong Lân, "Ăn nào!"
Hai mắt nhìn thấy vẻ mặt mắc cỡ của Tư Nam, Uông Phong Lân khoa trương húp cháo trong muỗng: "Uh, nóng..."
"Hả? Tại sao lại như vậy? Nóng lắm sao?" Tư Nam cuống quít buông chén cùng muỗng trong tay, lo lắng cầm lấy khăn muốn lau đi vệt cháo tràn bên khóe môi Uông Phong Lân, nhưng lại bị người kia mạnh mẽ ôm vào trong lòng.
"Nóng quá!" Uông Phong lân một tay đem thân thể trong lòng ôm sát lại, một tay nâng cằm Tư Nam lên, "Thật sự rất nóng, thổi giúp anh đi..."
"Cái này... cái này... Phong Lân... Em..." Tư Nam tay chân trở nên luống cuống không biết phải làm sao để đẩy anh ra, nhưng vẫn muốn thổi giúp anh, đôi môi đối diện nhau, cho dù y vốn không có kinh nghiệm gì, cũng biết là tư thế rất tốt cho việc hôn nhau.
"Em hé môi như vậy, chính là còn muốn anh hôn em sao?" Uông Phong Lân cưng chiều vuốt ve mái tóc mềm mại của Tư Nam.
"Hả? Em phải đi tìm A Kim rồi!" Tư Nam vùng vẫy thoát khỏi vòng tay ấm áp, mở cửa, chạy trốn ra ngoài.
Tư Nam... Uông Phong Lân bất đắc dĩ vươn tay, nhìn bóng lưng lảo đảo chạy đi, cười cười, tự nói với mình: Tư nam, em không chạy thoát được đâu! Mặc dù thời gian quen biết anh rất nhắn, nhưng mà có thể yêu thương cả một đời, chỉ gặp phải một lần thôi? Như vậy, vô luận em là ai cũng nên giữ thật chặt phải không?
Tư Nam không có đi tìm A Kim, mà là trở lại bàn làm việc ngồi ngẩn người. Đây là cái gì vậy chứ? Mình được anh hôn, nụ hôn ngọt ngào như vậy, trong miệng lúc này vẫn tràn đầy hơi thở vừa báo đạo lẫn ôn nhu của anh. Anh còn nói "Tư Nam, anh thích em, em thích anh không?" Nói như vậy, có phải là mình nằm mơ không? Hai tuần nay, mặc dù có lên sân thượng cùng anh ngắm mặt trời lặn hai lần, nhưng tổng cộng thời gian ở cùng với nhau cũng chưa tới bốn mươi tám tiếng mà! Anh làm sao có thể thích mình chứ? Huống chi, anh đã có hôn thê, còn có một hàng dài người đẹp tự nguyện thương anh, mình thì tính là cái gì chứ?
"Gâu!" (Anh tới rồi!) chỉ biết em sẽ bối rối, nhìn đi chân mày đã thẳng thành một đường rồi kìa!
"A Kim..." Tư Nam vòng qua bàn ngồi xổm xuống, "Nãy giờ cục cưng đi đâu vậy hả?"
"Gâu gâu!" (Thổ lộ với em!) Anh nghĩ là em nghe không hiểu đâu.
"Anh nói thích Nam, phải làm sao bây giờ?" Tư Nam nhỏ giọng lầm bầm...
"Gâu gâu!" (Em không thích anh?)
"Ôi, A Kim, cục cưng cũng đâu biết Nam nói cái gì đâu chứ!"
"Gâu gâu!" (Là em không biết anh nói cái gì mới đúng!) Đôi môi mọng sau khi bị mình phủ lên đó một nụ hôn nồng nàn màu đỏ hồng còn chưa biến mất, nhìn thật ngon miệng mà. A Kim vươn đầu lưỡi thật nhanh liếm lên môi Tư Nam, ăn đậu hũ thành công!
"A Kim!" Tư Nam lau môi, làm bộ giận dữ nhìn A Kim, "Cục cưng thật là đào hoa nha!"
"Gấu gấu!" (Anh còn muốn nữa!) Nhìn Tư Nam lại hiện ra ánh mắt lo âu, Uông Phong Lân thật sự rất rất rất muốn đem y ôm thật chặt vào trong lòng, nhưng mà, hết thảy chung qui cái gì cần tới cũng sẽ từ từ mà tới thôi.
"Nam cũng không biết phải đối mặt với anh như thế nào nữa!"
Vươn đầu lưỡi liếm lên chân mày đang nhíu chặt của y, Uông Phong Lân thật sự không ngờ rằng thổ lộ của mình lại khiến cho y trở nên phức tạp như vậy.
"Được rồi, A Kim!" Xoa xoa mớ lông vàng trên đầu A Kim, "Nam vào làm, cục cưng muốn đi cùng không!"
...
Nhà họ Đường, giờ ăn cơm tối.
A Kim trước sau như một ngồi chồm hổm trên vị trí thuộc về vợ tương lai của Đường nam, hưởng thụ thức ăn ngon của y, còn có Tư Nam yêu dấu chăm sóc nữa.
"Đồng nghiệp con nói cuối tuần này muốn tới nhà mình làm thịt nướng." Đường Tư Viễn mặc dù ngoài miệng đúng là đang nói với cha đang ngồi ở vị trí chủ gia đình, thế nhưng khóe mắt lại liếc nhìn về phía Tư Nam cùng A Kim.
"Vậy thì đến đi!" Đường Chính Sâm mở miệng đáp ứng, "Mẹ các con làm cá chiên xù là ngon nhất trần đời!"
"Gấu!" (Đúng vậy!) Cá chiên xù thật sự ăn ngon cực kì.
"Tư Nam, em biết đồng nghiệp anh tại sao muốn tới không?" Đường Tư Viễn nhìn về phía Tư Nam.
"Hả?" Tư Nam đưa tay phủi phủi vụn cá dính trên miệng A Kim, "T


pacman, rainbows, and roller s