XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhớ Mãi Không Quên

Nhớ Mãi Không Quên

Tác giả: Đông Bôn Tây Cố

Ngày cập nhật: 04:31 22/12/2015

Lượt xem: 1341765

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1765 lượt.

gỡ thường xuyên.
[4'> Nguyên văn “Vạn hoa tùng trung quá, phiến diệp bất triêm thân” trích từ một bài thơ “Mẫu đơn đình” của Thang Hiển Tổ có thể hiểu nghĩa là giữ mình trong sạch. Theo mình tra nó có 2 nghĩa. Một là có thể giữ mình trong sạch trước cả rừng người đẹp. Hai là chơi bời quen rồi, thừa sức đối phó với cả rừng người đẹp.






Đau dạ dày
Cố Mặc Hàm quay người lại thì thấy Triệu Tịch Vũ đã đi tới: “Học muội Triệu, cô cũng đến.”
Triệu Tịch Vũ nghe được xưng hô thế này động tác hơi chựng lại, trên mặt mang theo nụ cười miễn cưỡng: “Học muội Triệu? Giữa chúng ta chỉ có thể là học trưởng cùng học muội sao?”
Cố Mặc Hàm nhìn thẳng về phía Triệu Tịch Vũ: “Tôi nghĩ rằng, khi ở Mĩ mấy năm trước, chúng ta đã nói rất rõ rồi.”
Viền mắt Triệu Tịch Vũ dần dần đỏ: “Nhưng mà, đã nhiều năm em vẫn chưa hết hi vọng.”
Bọn họ lại không có biện pháp: “Nhóc Lý, cậu lên!”
Lý Thanh Viễn nhảy đến trước mặt Thạch Lỗi, vẻ mặt nhìn cậu ta một cách chân thành rồi bắt đầu phát huy công lực Đường Tăng của anh, thực sự cuối cùng Thạch Lỗi không chịu nổi cậu ta, chỉ có thể nói cho bọn họ.
“A ~” Mọi người nghe xong đều đồng thanh cảm thán, sau đó lại chuyển hướng sang Cố Mặc Hàm với vẻ mặt bí hiểm: “A ~ “
Cố Mặc Hàm cũng lười phản ứng lại với bọn họ.
Tần Vũ Dương từ xa nhìn Triệu Tịch Vũ nở nụ cười đi tới, đằng sau còn đi theo vài người ưu tú quần áo bảnh bao, cô dường như có dự cảm xấu.
“Học tỷ, sau khi tôi trở về, chúng ta còn chưa từng trò chuyện thỏa thích, hôm nay thật vất vả mới gặp được, chúng ta uống một ly đi.” Triệu Tịch Vũ vẻ mặt đơn thuần hỏi.
Tần Vũ Dương chỉ nhìn cô ta cười, trong lòng lại cười lạnh: Thế giới đã loạn như vậy rồi, giả bộ vẻ thanh khiết cho ai xem đây!”
“Học tỷ, chị sẽ không vì công ty của bọn tôi phá hỏng sự hợp tác của Đằng Đạt cùng Phong Hoa, mà ở trong lòng oán hận tôi chứ?”
Tần Vũ Dương cảm thấy Triệu Tịch Vũ này thật sự không đơn giản, những lời này vừa nói ra của cô ta, Tần Vũ Dương không uống chính là bụng dạ của cô hẹp hòi, thật không có biện pháp, cô giơ ly rượu lên uống cạn một hơi.
Sau khi Triệu Tịch Vũ uống xong thì chỉ vào những người bên cạnh nói với Tần Vũ Dương: “Học tỷ, mấy vị này đều là đồng nghiệp của tôi, bọn họ ngưỡng mộ tính cách cùng tác phong của chị, muốn làm quen một chút.”
Ở trong lòng Tần Vũ Dương thì khinh bỉ, nhưng ngay lập tức trên mặt lại bày lên nụ cười tiêu chuẩn: “Khách sáo rồi.”
Một người đàn ông mặt mũi khôi ngô mở miệng: “Công ty T chúng tôi mới tới thành phố C, thì đã biết Tần tổng, cảm thấy vô cùng vinh hạnh, ngày đó trong buổi đấu thầu Tần tổng biểu hiện chân thật trên bục đã để lại một ấn tượng sâu sắc với tôi, thật không biết có thể cùng Tần tổng uống một ly không?” Nói xong liền đưa ly rượu vang cho Tần Vũ Dương.
Ở trên thương trường giao thiệp là rất quan trọng, không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn, hiện tại công ty T là địch hay bạn còn không biết, Tần Vũ Dương cảm thấy không cần thiết phải làm xấu mặt mũi anh ta, thoải mái nhận lấy, cùng anh ta chạm một cái, hai người một hơi uống sạch.
“Tần tổng thật phóng khoáng, mới vừa rồi nghe được bọn họ đều nói Tần tổng trẻ tuổi xinh đẹp, tửu lượng còn là nữ trung hào kiệt, xem ra nói thật không sai!”
Tần Vũ Dương cười cười: “Là bạn bè nể tình mà thôi.”
Uống xong ly này, lại thay đổi vài người trẻ tuổi khác, cũng là lý do không khác biệt lắm, chưa có nói được mấy câu thì lại uống rượu.
Tần Vũ Dương nếu đã cùng người thứ nhất uống, thì không thể nặng bên này mà nhẹ bên kia, chỉ có thể kiên trì uống.
Ngày thường uống vài ly rượu Tần Vũ Dương cũng không sợ, nhưng hôm nay dạ dày lại đau, chỉ mới uống được vài ly, cô đã cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình đau đến thắt lại.
Tần Vũ Dương cảm thấy hôm nay cô thật sự khinh địch, tự gán một cú ngã lớn.
Cả bọn Cố Mặc Hàm từ xa nhìn một màn này, Cố Mặc Hàm nhìn Tần Vũ Dương càng uống thì mặt càng trắng bệch tay lại nắm chặt dạ dày mình, trên người âm ỉ tản ra sự tức giận.
“Anh Cố, anh không làm anh hùng cứu người đẹp à?” Hà Văn Hiên không sợ chết hỏi.
“Kỳ thật các cậu là muốn nhìn tiết mục cuộc tình tay ba cẩu huyết đi, các cậu muốn nhìn tớ đây còn không sẵn lòng diễn nó đâu.” Cố Mặc Hàm hừ lạnh.
“Haiz, cậu thực không muốn đến nhìn thử sao?” Mạc Sính Dã hỏi.
“Tớ không thể đi, Vũ Dương đã vì chuyện năm đó mà trong lòng luôn nín nhịn lâu rồi, cô ấy không muốn Triệu Tịch Vũ xem thường cô ấy, hiện tại tớ mà đi qua, cô ấy sẽ chỉ càng hận tớ.” Trong mắt Cố Mặc Hàm hiện lên một tia đau lòng.
Một đám người rốt cục tìm không được lý do gì để đi, Tần Vũ Dương vẫn như cũ duy trì nụ cười đưa mắt nhìn bọn họ, sau đó bình tĩnh xoay người, đi đến phòng vệ sinh gần nhất.
Tần Vũ Dương vừa quay người lại thì Cố Mặc Hàm liền vội vàng đi theo.
Mới vừa đi vào phòng vệ sinh, Tần Vũ Dương liền hướng đến bồn bên cạnh bắt đầu nôn, nôn đến chóng mặt, kỳ thật cô một ngày cũng chưa ăn cái gì, cũng phun không ra vật gì, c