
Tác giả: Xuân Thiên Bất Khai Hoa
Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015
Lượt xem: 1341313
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1313 lượt.
"
Đồng Nhan mơ hồ hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng vẫn nghe Trình Mai Mai nói tiếp.
"Nhan Nhan, mình sao lại có thể ăn lại cỏ chứ, thật quá đau buồn"
Đồng Nhan
"Ăn rồi thì thôi, dù sao lỡ ăn rồi cũng không phun ra được nữa"
Trình Mai Mai im lặng, rồi nói
"Nếu không thể phun ra, vậy mình lôi ra"
Đồng nhan 囧囧
"Thật ra, Thiệu Vũ Hành không tệ, nếu cậu tạm thời chưa tìm được cỏ hợp miệng, vậy nhai lại cỏ cũng có thể chấp nhận được"
Trình Mai Mai
"Đồng Nhan, cậu đang đề nghị mình cưỡi lừa tìm ngựa sao?"
Đồng Nhan suy nghĩ, nói
"Không đúng, phải là cưỡi ngựa giết lừa"
Buổi tối, Đồng Nhan nói với Cách Lạp chuyện Tần Nhiên muốn đưa nó đi chơi, Cách Lạp nhíu mày lên cao, dẩu môi
"Không đi"
Đồng Nhan không nói gì, Trác Chính Dương ngồi bên cạnh điềm nhiên, thưởng thức tờ báo trong tay. Cô liêc nhìn Trác Chính Dương, rồi tốt bụng đảo lại tờ báo trong tay anh
"Cầm ngược rồi"
Trác Chính Dương ho khan vài tiếng, sau đó đứng lên
"Anh đi ngủ đây"
Cách Lạp cũng đứng lên
"Con cũng đi ngủ"
Đồng Nhan không còn gì để nói, chỉ có thể, đứng lên đi ngủ.
Chợt, Cách Lạp xoay người lại, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, vẻ mặt đầy tà khí
"Nếu phải đi, con muốn đi leo núi dã ngoại, ngắm mặt trời mọc....ông ấy đi được chứ?"
Đồng Nhan cười
"Con quyết định là được"
Cách Lạp nhếch miệng, không nói thêm, nó mặc một chiếc áo ngủ dài màu trắng Trác Chính Dương mua cho, quay về phòng.
Đồng Nhan rất không vừa ý với bộ đồ ngủ này của Cách Lạp, nhìn đi nhìn lại, cô luôn cảm thấy Cách Lạp mặc bộ này vô cùng giống một võ sĩ nhí.
Trác Chính Dương nằm trên giường, lười biếng hỏi
"Cách Lạp đồng ý đi rồi sao?"
"Vâng"
Đồng Nhan gật đầu, vỗ vỗ kem dưỡng da trên mặt, sau đó quay đầu nói
"Có lẽ thằng bé lại định bày trò gì đó"
Trác Chính Dương không nói thêm, giữ đầu, vẫy vẫy cô
"Lại đây...."
Động tác trêu ghẹo cún con này của anh khiến Đồng Nhan hơi lo lắng
"Có phải anh không vui đúng không...."
Cô hỏi
Trác Chính Dương sửng sốt, hơi nheo mắt lại, rồi vươn cánh tay dài, kéo cô vào trong lòng mình.
"Em muốn nghe lời thật lòng hay dối lòng?"
Anh hỏi
"...Anh nói xem"
Trác Chính Dương khẽ cười. nói
"Tuy anh không muốn thừa nhận, nhưng Cách Lạp thực sự là con ruột của anh ta, anh ta có quyền tới thăm Cách Lạp, còn Cách Lạp, thằng bé dù tuổi nhỏ nhưng lại rất hiểu chuyện, có một số việc, không cần chúng ta giải thích rõ ràng, nó cũng có thể suy nghĩ vô cùng ** , vì vậy giống như em nói, nó có quyền tự quyết định việc này, hơn nữa..."
Anh dừng lại, nói
"Cách Lạp đối với Tần Nhiên không hẳn là hận, nói cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, lấy đâu ra nhiều suy nghĩ méo mó như thế...."
Đồng Nhan bật cười, đang định nói thì bỗng nhiên phát hiện có điều không đúng, cô cúi đầu nhìn, toàn bộ nút thắt trước ngực cô đều bị Trác Chính Dương dùng miệng gỡ hết, dưới ánh đèn vàng mờ ám, bộ ngực cô trắng bóng.....
Cô đỏ mặt.
Trác Chính Dương nháy mắt với cô, mỉm cười, rồi lật người lại, hôn cô.
Kích tình qua đi, vầng trăng sáng tỏ chậm rãi hắt từ bên ngoài cửa sổ, xuyên qua tấm rèm chiều vào phòng, vì vậy ánh sáng có phần mờ nhạt đi.
Đồng Nhan cảm thấy sau lưng mát lạnh, đúng lúc ấy, bàn tay anh từ phía sau lướt tới, đặt trên bụng cô, cô hơi ngẩn người, không kịp phản ứng.
Một hồi lâu, giọng nói khàn khàn, rõ ràng của Trác Chính Dương truyền tới phía sau cô
"Không biết có phải tuổi càng lớn, con người càng có lòng tham không đáy không, nhất là sau khi nếm được vị ngọt, Nhan Nhan, có lẽ trước đây anh có thể cách xa em, nhưng bây giờ, nếu phải rời khỏi em, anh không làm được..."
Trong lòng Đồng Nhan trầm xuống, sau đó, cô trở mình, xoay người lại, vòng qua hông anh, ôm chặt.
Cằm anh đặt trên xương bả vai của cô, rồi anh cười khanh khách. Dường như anh rất hưởng thụ động tác này của cô, nét mặt anh lộ ra vẻ thỏa mãn. Đồng Nhan cũng cười ra tiếng, nhưng không mở miệng nói. Lúc cô nhìn Trác Chính Dương thì anh đã ngủ rồi.
Ai chà, người đàn ông này ban ngày cuồng ngạo nhưng ban đêm, gương mặt cũng đáng yêu đấy chứ.
Hôm sau, lúc cô ra cửa, quả nhiên trông thấy một chiếc xe sedan đen đậu dưới tầng.
*Sedan là một loại xe khách mà thân xe đại thể chia làm ba khoang: khoang động cơ, khoang hành khách và khoang hành lý. Ở Anh, người ta gọi loại xe này là xe saloon. Khoang hành khách thường gồm hai dãy ghế. Khoang động cơ thường ở phía trước. Còn khoang hành lý thường ở phía sau. Cũng có một số xe sedan mà khoang động cơ lại ở phía sau như Renault Dauphine, Tatra T613, Volkswagen Type 3 và Chevrolet Corvair.
Sedan là loại thân xe khách phổ biến nhất.
Một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống xe, anh ta đi tới, nói với cô
"Cô Đồng, Tần tổng mời cô tới"
"Về sau, bên ngoài căn nhà của chúng ta nhất định phải có một cái vườn thật lớn, vào mùa đông, có thể nằm ngoài ấy phơi nắng....nếu sau này....chúng ta có con, em có thể ở ngoài đó dạy chúng nó vẽ, còn