Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Xã Hung Dữ

Ông Xã Hung Dữ

Tác giả: Thanh Vi

Ngày cập nhật: 02:56 22/12/2015

Lượt xem: 134754

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/754 lượt.

ốn cầm búa bổ đầu Thiện Dục Dương ra xem thử xem bên trong có phải toàn sữa đậu nành không, "Cái gì gọi là ‘lấy đại cục làm trọng’? Cậu thật sự không cảm thấy mình đã sai sao? Không trách được nha đầu kia lại tức giận, nếu đổi lại là những người khác cũng đều sẽ không thể vui nổi. Cậu nói cậu tin tưởng Hiểu Huyên, vậy tại sao cậu không giúp cô ngược lại lại bắt cô ấy xin lỗi?"
"Đó là buổi tiệc rượu thương mại rất quan trọng. . . . . ." Thiện Dục Dương có chút chột dạ.
Chu Cẩn nghe nói như thế hừ lạnh một tiếng, bị cái lý luận ngu xuẩn này chọc tức muốn giết người, "Không trách được Hiểu Huyên lại đau lòng, cậu đúng là biết cách tổn thương người khác. Tất nhiên tiệc rượu quan trọng, nhưng nếu như đổi lại là nữ thư ký khác, cậu có thể lấy đại cục làm trọng bắt cô ta nói xin lỗi, nhưng cậu quên rằng, Đường Hiểu Huyên không chỉ là thư ký của cậu mà cô ấy còn là người con gái của cậu. Tống Vi Lạp thích cậu, mọi người chúng ta ai cũng biết, Hiểu Huyên cũng biết, đáy lòng cô vốn là bài xích người phụ nữ táo tạo này, vậy mà cậu còn bắt cô ấy phải xin lỗi, khốn kiếp! Cậu đúng là khốn kiếp cực độ, tớ muốn là anh của Hiểu Huyên để khi thấy cậu bắt nạt cô ấy như vậy tớ sẽ đánh cho cậu thành què quặt luôn."
Thiện Dục Dương chỉ muốn nói ra đáy lòng buồn khổ, chứ không nghĩ rằng bạn tốt lại kích động như thế, hơn nữa nghe thấy cậu bạn nói Đường Hiểu Huyên là ‘người con gái’ của anh , anh càng thêm bị dọa sợ, "Cậu nói lung tung cái gì thế, tớ và Hiểu Huyên không có gì. . . . . ."
Chu Cẩn không muốn tiếp tục dây dưa cái đề tài rõ rành rành này, cười đến quỷ dị, "Có ký hợp đồng không? "
"Không ký." Nói đến hợp đồng, Thiện Dục Dương ngược lại có chút lý trí, "Tớ từ chối."
"Cũng đúng, nếu không tại sao còn có thể có lần hợp tác này giữa chúng ta." Dựa trên ý tưởng muốn ‘đánh thức kẻ mơ hồ’, Chu Cẩn nói: "Không ký được hợp đồng cậu có hối hận không?"
Thiện Dục Dương lắc đầu, "Không."
"Tập đoàn Tống thị là một trong những tập đoàn gia tộc lớn nhất Đài Loan, bao nhiêu người muốn hợp tác với bọn họ, Dục Dương, nếu như cậu ký hợp đồng với cô ta, có thể sẽ có lợi hơn rất nhiều so với hợp tác với chúng tôi."
Thiện Dục Dương nghe nói như thế thiếu chút nữa mắt trợn trắng, cau mày nói, "Tớ không muốn ký hợp đồng."
"Cậu biết tại sao không?" Chu Cẩn nghe vậy cười một tiếng tiếp tục nói: "Bởi vì trong lòng cậu vốn đã cảm thấy rằng Tống Vi Lạp bắt nạt Hiểu Huyên, Hiểu Huyên không hề sai, cho nên cậutình nguyện không ký hợp đồng chứ không muốn khiến Hiểu Huyên chịu uất ức, nhưng cậu đã làm như vậy, tại sao còn phải bắt Hiểu Huyên xin lỗi, thể diện đối với cậu thực sự quan trọng đến vậy sao?"
Thiện Dục Dương không ngờ sẽ bị nói toạc ra chỉ trong một cậu, không nói một lời nào chỉ nhìn ngoài cửa sổ.
Biết lời nói của mình đã tác động đến tim người nào đó, Chu Cẩn than thở, "Hiểu Huyên thích cậu, cậu biết chứ?"
Thiện Dục Dương tỏ rõ thái độ của mình, "Tớ không hề có bất kỳ cảm giác gì với cô ấy."
"Gạt quỷ hả." Chu Cẩn im lặng.
"Thật sự không có mà."
Lần này Chu Cẩn không mắng chửi người nữa, anh quan sát kỹ vẻ mặt thản nhiên của bạn sau đó giật mình nói, "Dục dương, cậu cho rằng mình không thích Hiểu Huyên."
Lời nói này có chút ý khác nhưng Thiện Dục Dương vẫn rất ‘tỉnh’ (thứ lỗi em chém từ này), "Tớ từng nói thích côl.q.đ ấy à? Người ngốc nghếch kia khác xa với đối tượng làm vợ trong tưởng tượng của tớ. Tớ không thể cùng với cô ấy được."
Đối với lời này, Chu Cẩn không nói gì chỉ giữ im lặng trong chốc lát, "Thì ra cậu vẫn chưa hiểu trái tim mình. . . . . . Nếu cậu không nghe theo quyết định của tớ mà muốn theo ý mình, vậy hi vọng sau này cậu sẽ không phải hối hận."
Trước nay tính tình Chu Cẩn vốn cợt nhả, Thiện Dục Dương thấy cậu bạn trở nên nghiêm túc như vậy, tự nhiên giật thót, "Tớ và Hiểu Huyên chỉ là bạn rất thân thôi." Nói xong câu đó, anh vội vã tắt hình ảnh chat webcam đi, chỉ sợ bạn tốt nói thêm gì nữa.
Nhìn vẻ mặt bạn tốt muốn nói lại thôi biến mất cùng hình ảnh trên màn hình, Thiện Dục Dương mặt không biểu cảm ngả người trên ghế, thở dài một hơi. Không biết sao thế nhỉ, lúc đang nói ra câu nói kia trong lòng anh đột nhiên thắt lại, như thể bị người khác nhìn thấu bản thân, khiến anh cảm thấy cự kỳ lo lắng.
Giữa anh và Đường Hiểu Huyên tồn tại tình yêu ư, sao có thể? Một người từ nhỏ đến lớn quấn lấy mình lại là nha đầu ngốc vô tích sự, sao mình có thể thích cô ấy được? Cứ coi như quan tâm cô ấy, vậy cũng chỉ là sự quan tâm đối với em gái mà thôi. Một tiểu nha đầu nói rad:đ:l:q:đ tiếng yêu một cách dễ dàng thì tình cảm có thể kéo dài bao lâu? Nếu thực sự mình mắc vào chuyện này thì đó mới truyện cười.
Có điều anh thực sự không có cảm giác đối với nha đầu ngốc kia à? Đây là một vấn đề khó trả lời.
Nghĩ tới đây, Thiện Dục Dương cười khổ, nếu như tận đáy lòng anh và Đường Hiểu Huyên chỉ đơn giản là bạn bè cùng nhau lớn lên, vậy sự phiền não bây giờ là vì cái gì? Anh tự hỏi bản thân nhưng không thể tìm ra đáp án.
Trong phòng anh đang rất mờ mịt, hoàn toàn không có