Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Xã Quái Quỷ, Xem Ai Sợ Ai

Ông Xã Quái Quỷ, Xem Ai Sợ Ai

Tác giả: Cổ Nại

Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015

Lượt xem: 1341164

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1164 lượt.

Ninh có chút khó xử với Cố Chiêu Ninh.
Anh là chồng tôi, những lời Cố Chiêu Ninh vừa nói ra làm cho Lôi Ảnh ngơ ngẩn “Vâng, thiếu phu nhân”
“Vậy tôi cúp máy nhé” nói xong, cô cúp điện thoại đi vào phòng bệnh.
“Thiếu gia” Lôi Ảnh cúp điện thoại xong chậm rãi xoay người thấy Hoắc Thương Châu đang thất thần, ngây mặt, đôi mắt đầy mong chờ. Anh cố gắng nói một tiếng thiếu gia, cố gắng che dấu sự rung động của nội tâm mình.
“Nói gì?” Hoắc Thương Châu mặc dù rất tò mò đợi, nhưng vẫn nói ra không có tí nhiệt độ.
“Thiếu phu nhân nói mẹ cô ấy ngày kia làm phẫu thuật, hai ngày tới không về nhà” Lôi Ảnh cúi đầu nói, thiếu gia còn không biết anh đã đóng vai cậu ấy đi gặp mẹ Cố Chiêu Ninh, không biết phải nói ra thế nào.
“Ừ, tôi cũng nên đến thăm, vẫn còn chưa gặp mặt” Hoắc Thương Châu xoay người nhìn ra cửa sổ, lời nói ý vị sâu xa.
Những lời này làm Lôi Ảnh kinh sợ, anh ta vừa nói muốn gì? Vậy… mẹ Cố bên kia biết làm thế nào?
“Sao không nói gì, anh thấy tôi làm thế là sai à?” Anh hỏi Lôi Ảnh đang đứng đằng sau.
“Không… thật ra thì… Thiếu gia… anh ra mặt” Lôi Ảnh quyết định nói rõ với Hoắc Thương Châu, ngộ nhỡ thiếu gia đến đó thật, chuyện lại trở nên phức tạp.
“Sao?” Hoắc Thương Châu không hiểu ý của Lôi Ảnh, xoay người lại nhìn anh nhẹ nhàng hỏi“Có ý gì”
Lôi Ảnh mấp máy môi, nhìn Hoắc Thương Châu “Thật ra trước đám cưới của anh và thiếu phu nhân, bà nội để tôi thay anh ra mắt mẹ cô ấy” Lôi Ảnh vừa nói vừa quan sát biểu hiện của Hoắc Thương Châu, anh cũng không tưởng tượng được thiếu gia lại bình tĩnh như vậy, anh ta nhìn mình với ánh mắt hơn cả lạnh lùng.
“Hả? Sao giờ anh mới nói cho tôi biết?” Không biết làm sao, đang nghĩ đến bộ dạng Lôi Ảnh và Cố Chiêu Ninh cùng đi gặp mẹ Cố Chiêu Ninh, Hoắc Thương Châu đố kỵ không dám nói.
“Dạ! Lôi Ản biết sai rồi. Nhưng, thiếu gia, anh không thể đi được.” Lôi Ảnh phản đối, đôi mắt u buồn nhìn Hoắc Thương Châu.
“Anh thay thế tôi?” Con ngươi Hoắc Thương Châu phát ra ánh lạnh, đôi mắt hẹp dài nhìn Lôi Ảnh chằm chằm.
“Lôi Ảnh không dám, nhưng thiếu gia… Thiếu phu nhân vừa nói, mẹ Cố muốn gặp lại tôi, à không, anh” Lôi Ảnh không biết nên giải thích thế nào, hình như càng nói càng loạn, Cố Chiêu Ninh vừa mới nói mẹ cô muốn gặp lại anh trên danh nghĩa Hoắc Thương Châu, thật ra tóm lại là thiếu gia hay là Lôi Ảnh.
“Lôi Ảnh” Hoắc Thương Châu trầm giọng nghiêm nghị kêu tên anh.
“..” Lôi Ảnh không nói gì.
Hoắc Thương Châu xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ, một lúc lâu sau thốt lên một câu “Được, nếu cô ấy nói anh đi, vậy anh đi đi”. Anh một lần nữa thỏa hiệp, dù sao cuộc phẫu thuật này cũng không phải chuyện nhỏ, ngộ nhỡ lại làm mẹ cô kích động trước khi lên bàn mổ, Cố Chiêu Ninh sẽ hận anh đến chết.
“Dạ” Lôi Ảnh thấy thiếu gia thỏa hiệp, thở phào nhẹ nhõm, Hoắc thiếu gia đã thay đổi, không còn là một kẻ máu lạnh vô tình nữa.
Cuối cùng cũng tới ngày phẫu thuật, Cố Chiêu Ninh chờ ở cổng bệnh viện thật sớm, Lôi Ảnh gọi điện nói anh đang trên đường đến.
Cố Chiêu Ninh sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, đứng ở cổng viện đi qua đi lại.
Trong chốc lát, một chiếc xe hơi màu đen dừng ở cổng bệnh viện, Cố Chiêu Ninh vội vàng đi tới, vốn chỉ nghĩ là Lôi Ảnh không ngời người bước xuống đầu tiên lại là Hoắc Thương Châu, Cố Chiêu Ninh chết chân tại chỗ, không biêt làm sao.
“Anh… sao lại tới đây?” Cố Chiêu Ninh kinh ngạc hỏi một câu rất ngu ngốc, sau đó thấy Lôi Ảnh từ ghế phụ đi xuống, cửa sau lưng Hoắc Thương Châu mở vẫn còn một người. “Bà nội”. Đã 3 ngày nay Cố Chiêu Ninh không gặp bà nội, mấy ngày ở trong viện bà đều sai người mang quần áo đến cho cô tắm rửa, cô không nghĩ hôm nay bà nội Hoắc cũng tới.
“Con nhỏ này” Bà nội Hoắc ôm ấp Cố Chiêu Ninh, nở một nụ cười hiền hậu.
“Tất cả chuẩn bị xong chưa?” Bà nội Hoắc buông Chiêu Ninh ra sửa lại mái tóc bị gió thổi rối bời của cô, nhẹ nhàng cười hỏi. Hôm nay là ngày quan trọng nhất đối với người sinh ra cô, cũng là việc đại sự của Hoắc gia. Hoắc Thương Châu không còn cha mẹ, cho nên bà nhât định phải tới.
“Vâng, chuẩn bị xong rồi ạ, bác sĩ nói đợt lát nữa thận Genichi đến sẽ lập tức mổ” Cố Chiêu Ninh miễn cưỡng cười cười, cô rất lo lắng, cũng rất cuống quýt. Cô cười cười với Lôi Ảnh đang đứng gần đó, dù sao anh cũng giúp đỡ cô không ít; nhìn lại một chút Hoắc Thương Châu đứng bên phải rồi quay đi.
“Được rồi, chúng ta vào thôi” Hoắc Thương Châu hắng giọng một cái, anh không chịu được vẻ lạnh lùng cuả Cố Chiêu Ninh, sầm mặt đi vào đầu tiên.
Cố Chiêu Ninh đột nhiên phản ứng, không phải chứ, anh ta đi vào chẳng phải là lộ hết sao. “Ui, Hoắc Thương Châu, anh chờ một chút” Cố Chiêu Ninh buông bà nội, vội vàng đuổi theo Hoắc Thương Châu “Anh không thể vào được” Cô chắn trước mặt, nghiêm túc nhìn anh.
“Yên tâm, Lôi Ảnh đã nói cho ta biết rồi” Hoắc Thương Châu kéo Cố Chiêu Ninh ra, anh biết cô lo lắng gì, cái gì quan trọng cái gì không anh còn phân biệt được, đây không phải lúc tranh xem ai mới đúng là Hoắc Thương Châu. Anh thản nhiên nhìn Cố Chiêu Ninh rồi thẳng hướng vào bệnh v


XtGem Forum catalog