
Tác giả: Mộng Tịch
Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015
Lượt xem: 1341078
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1078 lượt.
r>Luật Hạo Thiên đem cô đặt xuống:” Em đừng động!”
Nói xong đi đến phía trước.
” Anh đừng lại đây!” Nghiêm Thanh Du hô lớn, nước mắt bay tán loạn:” Anh đừng cho rằng tôi yêu anh, anh có thể ra lệnh cho tôi, tôi nói cho anh biết, tôi chịu đủ rồi! Tôi cả đời này, chỉ là một người không có được người yêu mình, sinh mệnh của tôi nhất định giống như sợi tơ phiêu tán trong không khí, rốt cuộc tìm không ra, tìm không ra……”
Cô nói xong, xoay người, dậm lên cạnh sân, ánh mắt khép lại, hướng phía trước đi đến……
Một tiếng thét kinh hãi, Luật Hạo Thiên như mũi tên rời cung phi thân nhảy lên đài, cánh tay dài giữ cô lại.
Nguy hiểm thật!
San San sợ tới mức suýt hôn mê bất tỉnh, chỉ thấy Luật Hạo Thiên nằm sấp trên sàn, một bàn tay cầm lấy cánh tay Nghiêm Thanh Du, mà than thể Nghiêm Thanh Du toàn bộ đều treo trên tòa cao ốc!
” Đằng Hải……” Cô khẩn trương thanh âm run lên. Hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất.
Luật Hạo Thiên tay gắt gao bắt lấy Thanh Du, thân thể một chút trượt xuống dưới.
Thanh Du nói:” Anh buông tay đi, để cho tôi tự sinh tự diệt đi, anh đừng quản tôi, tôi thật sự không muốn sống nữa ……”
” Cô nghĩ rằng tôi thích quản cô sao?” Luật Hạo Thiên cắn răng, bình tĩnh, chế trụ trên đài cao đầy khe hở, dùng sức đem cô kéo lên.
” Tôi sợ San San đau lòng! Cô ấy là người cố chấp, nếu cô thật sự nhảy lầu mà chết, cô ấy sẽ tự trách mình, nghĩ rằng mình đã hại cô! Tôi không thể để cho cô ấy khổ sở, cho nên, tôi tuyệt đối sẽ không cho cô trước mặt cô ấy mà chết đi!”
Nói xong chữ cuối cùng, anh dùng sức, đem nửa thân cô kéo lên. Sau đó hai tay đem cô ôm trở lại sân thượng.
Sau đó, anh thở hồng hộc đi đến trước mặt San San, ôm lấy cô:” San San, có khỏe không?”
San San sớm sợ tới mức mặt như màu đất, vừa mới một khắc kia, cô thật sự sợ anh sẽ cùng Thanh Du cùng nhau ngã xuống.
” Đằng Hải……” Cô ô ô khóc trong lòng anh.
” Anh không sao, em thế nào?” Nhìn đến tay anh có vết máu, móng tay cũng bị rách, cô cảm thấy đau lòng, gắt gao nắm tay anh.” Đau không?”
” Không đau.” Anh ôm cô đi xuống.
Nghiêm Thanh Du ngồi dưới đất, ngơ ngác nhìn bong dáng bọn họ rời đi……
Luật Hạo Thiên ôm San San trở lại hội trường.
” Em chờ một chút, anh cùng lão gia tử chào hỏi sẽ đưa em đi.”
Cô gật đầu:” Không vội, trước tiên đem vất thương trên tay anh băng bó lại.”
” Anh đây là chút lòng thành, không sao.” Anh nói xong đem cô đặt lên sô pha.
San San nhìn bong dáng anh rời đi, chợt nghe một thanh âm ở bên cạnh mình hỏi:” Cô…… Cô là San San phải không?”
Bỗng nhiên Luật Hạo Thiên chạy lại, ôm San San lui về phía sau, hỏi:” Em không sao chứ?”
San San sắc mặt trắng bệch, hoảng hốt lắc đầu.
Người phụ nữ kia lại không chuyển mắt nhìn Luật Hạo Thiên, sau một lúc lâu chỉ vào anh nói:” Là cậu! Mạc Trình Phong!”
Luật Hạo Thiên cả người chấn động, quay đầu nhìn bà:” Bà nhận lầm người rồi.”
Người phụ nữ nhìn anh, lẩm bẩm nói:” Cậu không phải Mạc Trình Phong?…… Đúng rồi, cạu rất trẻ, tuổi không đúng……”
Luật Hạo Thiên ôm lấy San San:” Đừng để ý bà ấy, chúng ta đi thôi!”
Nhưng hành động của người phụ nữ ngồi xe lăn kia làm cho nhiều người chú ý, đã có phóng viên hướng bên này bắt đầu chụp ảnh.
” Chớ đi!” Người phụ nữ hô:” San San con không thể đi, mẹ sống không được vài ngày, con không cho mẹ nhìn con sao?”
San San trên người một trận co rúm lại, lại bắt lấy tay Luật Hạo Thiên thủ:” Bỏ em xuống……”
Anh cắn chặt răng:” San San, người này bị điên, đừng tin bà ta!”
” Tôi không điên!” Người phụ nữ hô to, nhìn người chung quanh, bỗng nhiên bình tĩnh lại:” Hôm nay ở nơi này có nhiều nhân vật có mặt mũi, mọi người hãy nhìn tôi cho kĩ, tôi có rốt cuộc là người điên hay không!”
Lúc này một phóng viên kêu lên:” Người phụ nữ này…… rất giống với tình nhân của Nghiêm Thế Bình năm đó! Tôi từng chụp ảnh của hai người!”
Một câu làm cho tất cả mọi người đều nghị luận, người phụ nữ kia hít sâu một hơi:” hắn ta nói đúng, tôi là tình nhân của Nghiêm Thế Bình, Tôi cảm thấy không có gì mất thể diện, còn hơn so với người giết anh trai đoạt chị dâu, tôi còn quang minh chính đại hơn!”
Một câu này làm cho mọi người càng thêm ngạc nhiên, đều nói Nghiêm Tu Nhân hiện tại cùng chị dâu mình ở chung, chẳng lẽ người giết anh trai chiếm chị dâu mà người phụ nữ này nói, là Nghiêm Tu Nhân sao?
” Cô nói hưu nói vượn!” Nghiêm Tu Nhân tức giận nói:” Người này đúng là bệnh thần kinh, mọi người không nên tin cô ta!”
Người phụ nữ nhìn hắn, cười lạnh nói:” Đã lâu không gặp, Nghiêm nhị thiếu gia!”
————————–
Nghiêm Tu Nhân sắc mặt xanh mét :” Tôi không biết cô!”
” Nhị thiếu gia công phu nói dối so với năm đó còn lợi hại hơn nha! Mặt của anh đúng là dầy! Năm đó anh với chị dâu mình vụng trộm yêu đương bị anh trai cậu phát hiện, chột dạ liền giết anh trai mình, tôi nghĩ anh chẳng qua là nhất thời thất thủ, còn từng mềm lòng muốn tha cho anh, không nghĩ tới anh thế nhưng lại ngoan độc như vậy, cư nhiên còn phái người g