
Tình Yêu Ban Đầu, Tình Yêu Cuối Cùng
Tác giả: Hai Viên Đường Bách Thảo
Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015
Lượt xem: 1341259
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1259 lượt.
khí chất cao nhã." (lời editor:ta nhổ vào hai vợ chồng ngươi)
Lạc phu nhân được khen như mở cờ trong bụng, nhưng mà vẫn thẳng thắn nói: "Đáng tiếc cô bé này không hải là con gái của tôi nhưng tôi rất thích cô bé, cô bé là bạn học của Bình An nhà tôi, người trẻ tuổi cùng đi cho thêm phần náo nhiệt."
Đào Bảo Nhi ngây ngẩn cả người nhìn một đôi nam nữ ăn mặc sang trọng này!
Cha cư nhiên không có nhận ra cô . . . . . .
Đào Bảo Nhi năm nay cũng 16 tuổi, sẽ có bữa tiệc sinh nhật 16 tuổi cho cô con gái "bảo bối" này hay không?
Cô đứng ở đó, vẻ mặt lạnh lùng, hướng về phía nét mặt tươi cười như hoa của vợ chồng Đào Khánh Hoa nói rõng rạc: "Cha, Tô a di."
Hai mẹ con nằm viện
Một tiếng kia"Cha!" Khiến Đào Khánh Hoa mặt đỏ tới mang tai.
Một tiếng kia"Tô a di!" Càng khiến sắc mặt Tô Cầm tại chỗ biến thành đen thui.
Đào Bảo Nhi đứng ở trước mặt hắn, mở to hai mắt, giờ khắc này cô rất muốn khóc, sinh nhật 16 tuổi cô phải trải qua trong cô đơn, không có bữa tiệc, không có bánh sinh nhật, không có người thân chúc phúc. Vậy mà. . . . . .
Lạc phu nhân vẻ mặt quái dị, trong nháy mắt mất hết cảm tình đối với vợ chồng Đào Khánh Hoa, người đàn ông này còn xứng đáng làm cha sao? ngay cả con gái mình cũng không nhận ra thật là mắt mù mất rồi.
Không khí nhất thời có chút xấu hổ.
Bảo Nhi cũng giống như không xảy ra chuyện gì, cười híp mắt nghe Lạc Bình An nói chuyện.
"Bảo Nhi sao em lại ở chỗ này? Em hôm nay thật xinh đẹp." Một giọng nam cao vút cắt đứt sự ăn ý của Bảo Nhi và Lạc Bình An.
Bảo Nhi ngẩng đầu nhìn lên, là Doãn Thiên.
Cô lạnh nhạt nói: "Chào học trưởng."
"Bảo Nhi em quá khách khí rồi, trước kia đều là gọi là anh Doãn Thiên, xem ra cô bé lớn rồi đã biết xấu hổ." Doãn Thiên si mê nhìn Bảo Nhi, trong buổi dạ tiệc này Bảo Nhi lộ ra khí chất cao quý như Thiên Nga đen, rất đẹp, khiến cho hắn động lòng, khác hẳn một Bảo Nhi rực rỡ như ánh mặt trời trên sân bóng, Doãn Thiên có cảm giác như mới được quen biết cô.
Trước kia cảm thấy rất ghét những hành động ác độc của Bảo Nhi đối với Thi Thi, nhưng hôm nay lại cảm thấy chỉ là cô có chút nghịch ngợm mà thôi.
Mặc kệ Bảo Nhi đối với hắn lạnh nhạt, Doãn Thiên kiên nhẫn đi theo sau Bảo Nhi, một chút cũng không dè dặt.
Đào Thi Thi ở trong phòng hóa trang, mãn nguyện nhìn thợ trang điểm kiểm tra lại lần cuối cho mình.
Hoàng Lệ Hoa rất là vui vẻ bước lên, một hồi mãnh liệt khen: "Thi Thi, cậu thật là quá đẹp, xinh đẹp giống như Thiên Nga trắng."
Đào Thi Thi rất khiêm tốn cười cười.
"Đúng rồi, Doãn Thiên học trưởng cũng tới, chúc cậu sẽ có một buổi sinh nhật vui vẻ hạnh phúc." Hoàng Lệ Hoa nhìn Đào Thi Thi trước mắt lại nghĩ đến Doãn học trưởng, quả nhiên là trai tài gái sắc, nhưng trong lòng không hiểu sao vẫn như có dự cảm không tốt.
"Nhà tớ cùng nhà anh ấy là thế giao, biết nhau từ nhỏ, nếu như cậu thích, tớ có thể giới thiệu anh Doãn Thiên cho cậu làm quen." Đào Thi Thi làm bộ như chẳng hề để ý mà nói.
Hoàng Lệ Hoa mặt kích động, hiển nhiên rất muốn được làm quen cùng Doãn học trưởng.
Chỉ là kế tiếp, Đào Thi Thi cũng có chút sốt ruột, vô cùng nóng lòng hi vọng anh Doãn Thiên có thể nhìn thấy hình dáng mình bây giờ.
Cuối cùng cũng trang điểm xong, cô cùng Lệ Hoa đi xuống đại sảnh.
Đào Thi Thi vừa xuất hiện, liền có những tiếng ca ngợi vang lên không dứt, cô cũng hết sức lễ độ đáp lại, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng tìm kiếm, cuối cùng thấy được bóng dáng của Doãn Thiên, cô cao hứng đi lên phía trước.
"Anh Doãn Thiên." Đào Thi Thi đến bên cạnh hắn, tỏ vẻ ngượng ngùng, còn cách mấy bước mới khẽ gọi một tiếng.
Doãn Thiên quay đầu lại, dùng ngón tay đặt nhẹ lên môi: "Suỵt, chờ một chút."
Hắn tỉ mỉ chọn một miếng bánh ngọt phía trên còn có cả một quả dâu tây trông rất ngon mắt, cầm ở trên tay.
Đào Thi Thi hết sức cao hứng, cho là Doãn Thiên mang bánh ngọt cho mình, chỉ là lễ phục siết hông có chút chặt, không dám ăn cái gì nếu từ chối tâm ý của Doãn Thiên, hắn có thể cảm thấy không vui không. . . . . .
Cô còn đang mải suy nghĩ nên từ chối như thế nào sẽ không làm mất lòng hắn, đã thấy Doãn Thiên cầm bánh ngọt rất là vui vẻ đi ngang qua trước mặt, đem bánh ngọt đưa cho Đào Bảo Nhi?
Cái cô gái xinh đẹp mặc bộ lễ phục màu đen đó lại là Đào Bảo Nhi? Cô ta tại sao lại ở chỗ này? Lần trước ở sân bóng cũng chính là như vậy, chính vì cô ta!
"Đào Bảo Nhi làm sao cô lại ở chỗ này? Người nào mời cô tới, nơi này không hoan nghênh cô." Đào Thi Thi thật sự nổi giận.
Doãn Thiên đang ân cần dâng lên bánh ngọt, kinh ngạc nhìn Đào Thi Thi, thường ngày Thi Thi vô cùng dịu dàng tại sao hôm nay lại như vậy chứ?
So sánh một thân váy công chúa trắng tinh Đào Thi Thi đang nổi giận với một thân váy đen đơn giản, điềm tĩnh Đào Bảo Nhi,cao thấp thế nào đã rõ.
Đào Thi Thi tức chết, cô mới vừa có cảm giác mình rất đẹp, bạn bè ca ngợi càng làm cô tự tin hơn, nhưng khi đứng trước mặt Đào Bảo Nhi lại có cảm giác mình thua kém rất nhiều.
Hoàng Lệ Hoa lập tức nhả