XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Sống Chung Với Bá Tước

Sống Chung Với Bá Tước

Tác giả: Hai Viên Đường Bách Thảo

Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015

Lượt xem: 1341257

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1257 lượt.

g như làm ảo thuật, kéo ra một cái cửa phía sau đại sảnh, phóng mắt nhìn. . . . . . Từng loạt lại từng loạt hàng giày cao gót. . . . . .
"Nhà các cậu là đại lý bán giày hay sao?" Bảo Nhi tò mò hỏi.
Abe đang muốn khoe khoang giày này đều là do hắn trang điểm cho những người nổi tiếng nên sư tập được, hắn thích nhất nữ minh tinh Hepburn, góp nhặt rất nhiều trang phục và đồ trang sức của cô, hôm nay cuối cùng cũng có ích, người ở trước mắt này thoạt nhìn có vẻ rất ngu, Ặc, trên thực tế cũng rất ngu, nhưng là, chân dài dáng cao, ngũ quan thanh tú, sửa sang một chút còn có thể gặp người.
"Tôi lại lần nữa thanh minh, tôi là thợ làm tóc cho nữ hoàng, không phải là tên bán giầy!" Abe vô cùng tức giận, rống một tiếng.
Bảo Nhi đổi một đôi giày cao gót tiếp tục luyện tập. . . . . .
Đợi đến khi cô đi giày cao gót đánh người, chạy bộ, đánh tennis đều không té ngã, Abe gật gật đầu mà nói: "Có thể được rồi."
Bảo Nhi bên này nhận lấy giáo trình huấn luyện mặc trang phục dạ hội đi giày cao gót ma quỷ của tên mập Abe, Đào Thi Thi bên kia cũng không nhàn nhã, hai mẹ con đang mặc thử quần áo để chọn lựa trang phục cho buổi dạ tiệc.
Quả nhiên là bu¬ling¬bu¬ling ( nghĩa là công trình) lớn thì không thể nhanh chóng sơ sài a!
Đào Khánh Hoa tan việc về nhà bước vào phòng khách thấy hai mẹ con trang điểm thật lộng lẫy, lập tức có chút không kịp thích ứng, khiến hắn hoa cả mắt.
Đối mặt với con gái Thi Thi, hắn cao hứng khen: "Thi Thi thật xinh đẹp, như công chúa vậy."
Sau đó nhìn đến Tô Cầm, hắn nhướng mày, lớn tuổi như vậy còn ăn mặc hở hang như thế này, vợ trước sẽ không bao giờ ăn mặc rêu rao như vậy, chỉ là thấy cô đang cao hứng nở nụ cười, hắn lại nhịn không nói, Tô Cầm là Tô Cầm, không phải là bởi vì cô nhiệt tình, nóng bỏng như vậy mình mới thích sao, không cần thiết phải đem tiêu chuẩn của người khác áp lên người của cô đi.
Tiệc sinh nhật Đào Thi Thi sẽ được cử hành ở tầng ba của khách sạn lớn bên bờ biển, một bữa tiệc thật lớn bao trọn cả tầng lầu.
Người tới cũng đã đông đủ.
Đào Khánh Hoa người này trước mặt phụ nữ đầu óc không dùng được, nhưng trong làm ăn cũng gọi là có thể dùng tạm, nên trên phương diện làm ăn bạn bè cũng tương đối nhiều.
Tô Cầm thường xuyên làm từ thiện cũng là có đầu óc, nếu không sẽ không bí mật làm tình nhân nhiều năm như vậy, hôm nay thuận lợi sanh con dưỡng cái lại được trở thành chính thức, dùng danh nghĩa từ thiện cũng mời được không ít người có tiếng tăm.
Biết tin Lạc gia đồng ý tham gia bữa tiệc, Tô Cầm thật cao hứng, Đào Khánh Hoa cũng rất cao hứng cảm thấy vợ mình rất có năng lực, rất có mặt mũi, ai cũng biết Lạc gia cuối cùng là có bao nhiêu tiền, nhưng nhất định là có rất nhiều tiền, nghe đồn sản nghiệp nhà họ nếu ngồi máy bay đi một vòng cũng phải mất mấy tiếng là ít.
. . . . . .
Bảo Nhi mang giày cao gót, mặc một bộ váy đen tuyền đứng ở trước gương, miệng há thật to, cảm thấy người ở bên trong không phải là mình, giống như bị ma pháp làm cho biến thành người khác.
Abe vô cùng hả hê khoe khoang: "Tịch Nhan đẹp mắt không, đẹp mắt không, trong cảm nhận của ta nữ thần chính là như thế này, trên người cô ấy tản ra khí chất giống Hepburn thanh thuần cùng cao quý, quá đẹp."
Tịch Nhan cắn một miếng cà rốt, tầm mắt khẽ nâng: "Thích hợp."
Dạ tiệc.
Lạc Bình An thấy Bảo Nhi, so với bình thường ngu hơn mấy phần rồi, xấu hổ cúi đầu không nói lời nào, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn cô một cái, lại cúi đầu nhìn mũi chân của mình.
Ngược lại Lạc phu nhân lôi kéo Bảo Nhi không ngừng hỏi han, vô cùng yêu thích, nhà ai lại có thể có một cô con gái xinh xắn đáng yêu đến vậy, thật là khiến người ta không thể cầm lòng được.
Bảo Nhi lúc đầu còn có chút không được tự nhiên , nhìn thấy Lạc phu nhân thân thiết dịu dàng như vậy, liền nghĩ đến mẹ của mình, tâm tình cũng từ từ buông lỏng, cô thiếu sót tình thương của mẹ, thật ra thì đối với người phụ nữ cũng sấp sỉ tuổi mẹ này cũng rất có cảm tình, không tự chủ muốn được ở bên cạnh, dĩ nhiên khác với mẹ Đào Thi Thi, cô không thông minh tuy nhiên lại rất nhạy cảm, người nào đối với mình tốt người nào đối với mình không tốt, lập tức có thể cảm thấy.
Chờ Lạc phu nhân dắt một đôi kim đồng ngọc nữ, đi tới khách sạn ven biển thì buổi dạ tiệc đã rất náo nhiệt.
Hai vợ chồng Đào Khánh Hoa đứng ở ngoài đại sảnh, tươi cười cúi người chào đón.
"Lạc phu nhân có thể tới tham gia tiệc sinh nhật con gái của chúng tôi, thật là quá vinh hạnh rồi."
"Đây chắc là Lạc thiếu gia, bộ dạng cũng thật anh tuấn." Tô Cầm ngọt lời đã vội vàng tâng bốc, tâm lý chung của phụ nữ tuổi này hoặc là thích người ta khen mình trẻ trung xinh đẹp, hoặc là thích người ta khen con của mình thông minh, xinh đẹp. Cô trước đó cũng nghe ngóng, Lạc gia chỉ có một con trai độc nhất, nếu có thể để mắt tới Thi Thi cũng thật là tốt.
Đào Khánh Hoa đối với người có vị thế cũng biết nói lời lấy lòng, thấy vợ đã khen con trai người ta rồi, bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp, hắn tự nhiên cũng phụ họa khen: "Tiểu thư đây dáng dấp thật xinh đẹp,