XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tà Áo Học Sinh

Tà Áo Học Sinh

Tác giả: Nhiêu Tuyết Mạn

Ngày cập nhật: 02:54 22/12/2015

Lượt xem: 134978

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/978 lượt.

mỏi, nói: “Hình như mẹ mệt quá rồi.”
“Đúng là mẹ mệt quá rồi, vậy thì mẹ nghỉ ngơi đi ạ.” Y Lam tiện tay tắt tivi, nói: “Tivi ầm ĩ quá, hay là mẹ ngủ thêm lúc nữa?”
“Ừ.” Cô đứng dậy nói, “Trưa nấu ít cháo nhé.”
“Con sẽ nấu cháo cho mẹ, rồi đặt ở đây nhé.” Tim Y Lam đập loạn lên khi cô nói, “Con hôm nay phải ăn cơm ở ngoài, Minh Minh tổ chứ sinh nhật, mời rất nhiều bạn, định đi chơi trọn một ngày!”
“Kiểu chơi gì vậy?” Cô ấy có vẻ kinh ngạc.
“Thì là… trò chuyện cùng nhau, vui chơi, ăn uống, cũng chẳng có gì khác nữa cả.” Y Lam vội vang giải thích, “Mẹ cũng biết đấy, Minh Minh là người bạn thân nhất của con…”
“Vậy con có phải chuẩn bị quà tặng sinh nhật không?” Cô Chương ngắt lời Y Lam.
“Chỉ cần món quà nhỏ là được rồi.” Y Lam nói, “Con đã có dự định sẵn rồi, có điều buổi tối có thể về hơi muộn.”
“Lại còn thế cơ đấy!” Cô đứng dậy, nói mấy chữ này xong, không nói rõ cô ấy có đồng ý hay không, liền đi vào phòng mình, đóng cửa lại.
Y Lam cũng không để ý được nhiều nữa, nấu cháo cho mẹ xong, rồi vội vàng đến cổng đài truyền hình, khi đến nơi đã là 11 giờ rồi. Cái cổ minh Minh và Lâm Điểm Nhi nhìn ngang ngó dọc sắp gẫy đến nơi, Minh Minh trách cô: “Nói dối mà không bàn bạc với mình, hại mình suýt nữa thì bị lộ!”
“Sao thế?” Y Lam hỏi.
“Mình gọi điện đến nhà cậu, mẹ cậu hỏi một lô một lốc chuyện sinh nhật, may mà mình phản ứng nhanh nhẹn!” Minh Minh lè lưỡi.
Y Lam cảm thấy không ổn, nhưng cũng chỉ có thể nói: “Thôi kệ vậy, giờ cần phải toàn tâm toàn ý đối phó với cuộc thi đã.”
Trong lòng cô nghĩ, chỉ cần thực sự nhận được giải thưởng một vạn tệ đem về nhà, tin rằng cô ấy sẽ hiểu được tấm lòng của mình, cho dù là có bị mắng, thậm chí là đánh đi chăng nữa thì cũng là chuyện sau này. Hơn nữa, bao năm nay, cô ấy chưa bao giờ đánh mình dù chỉ một ngón tay, chắc sẽ chẳng đánh bừa đâu, có chuyện gì, giận hờn một chút rồi cũng qua cả thôi.
Việc đầu tiên là bốc thăm, Y Lam bốc vào vị trí thứ 8 – là con số may mắn. Vì là truyền hình trực tiếp, nên đài truyền hình vô cùng xem trọng, cả ngày bị tiêu tốn cho việc hóa trang và tập dượt. Cô phóng viên của đài truyền hình đến phỏng vấn Y Lam, hỏi Y Lam có tự tin để giành được giải nhất trong cuộc thi này không. Y Lam cười nói: “Em sẽ cố gắng hết sức.”
Lâm Điểm Nhi đứng bên cạnh cứ luôn tay hích vào lưng Y Lam, khi phóng viên đi rồi, cô bé liền mắng Y Lam thật không






tôi nhất định sẽ giành được chứ, tôi là người giỏi nhất, chị không bao giờ thấy những người tham gia cuộc thi được quay lên tivi đều nói như vậy cả sao?”
“Chị chẳng nói được như thế.” Y Lam nói, “Ngại lắm!”
“Đã là người nổi tiếng, trước hết là phải tự tin.” Lâm Điểm Nhi cổ vũ, “Nếu hôm nay chị lại đoạt được giải nhất, chắc chắn các phóng viên sẽ lẵng nhẵng bám Theo chị, chị phải quen dần đi!”
“Lâm Điểm Nhi thật là có kinh nghiệm,” Minh Minh trêu, “Xem ra, chị phải nhường chứ quản lý lại cho em thôi.”
“Em đã quá quen với việc này rồi!” Lâm Điểm Nhi cười tươi rói.
Trên bưu thiếp không viết thêm gì nữa, nhưng Y Lam đã nghĩ đến một người, là anh ấy.
“Chưa gì đã có fan hâm mộ rồi!” Minh Minh lúc lắc tấm bưu thiếp.
“Đúng thế, đúng thế!” Lâm Điểm Nhi phụ họa.
Đó là một bó hoa hồng, là bó hoa đầu tiên trong đời Y Lam nhận được, có mười hai bông, hoa hồng đỏ nở rộ, Y Lam nâng nó trên tay, trong lòng bỗng thấy dịu ngọt biết bao.
Tám giờ đúng, cuộc thi chính thức bắt đầu trong tiếng gọi của đạo diễn. Do là trước khi tham gia cuộc thi lần này, các thí sinh được tham gia lớp huấn luyện cấp tốc, nên đã có sự tiến bộ vượt bậc so với cuộc thi đấu bán kết. Điều này đã khiến cho cuộc thi đấu đạt đến cao trào ngay khi mới bắt đầu. Số phiếu bình chọn của từng thí sinh đều Theo sát nhau, và số lượng phiếu ngày càng tăng mạnh. Cuối cùng đã tới lượt Y Lam, cô hít thở thật sâu rồi bước ra sân khấu. Bên góc sân khấu, nhạc sĩ đặt một chiếc trống to, vẫn là bài vũ đạo có tên “Trống chị Hai”, vẫn là tiếng nhạc của Chu Triết Linh Vô và Luân Tỉ, vẫn là vũ đài của một mình Y Lam, vẫn là sự thưởng thức đến lặng người của khán giả, vẫn là những tiếng vỗ tay không dứt ở khắp khán đài sau khi Y Lam biểu diễn xong.
Chỉ có một điều không giống như lần trước, đó là, khi Y Lam biểu diễn xong động tác cuối cùng và ngẩng đầu lên thì cô nhìn thấy một đôi mắt, ánh mắt của đôi mắt đó vô cùng đặc biệt, nó bao gồm cả sự ngợi khen và sự phẫn nộ, tuyệt vọng và xót thương, khiến trái tim Y Lam run rẩy, cô không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đó nữa.
Minh Minh nhìn Theo ánh mắt của Y Lam, quay lại đằng sau, cô vô cùng kinh ngạc, lấy tay bịt miệng mình, nụ cười trên môi chợt đông cứng lại.
Người dẫn chương trình đi lên sân khấu, nói: “Điệu nhảy thật tuyệt vời, tôi nghĩ tôi cần phải đặc biệt giới thiệu với mọi người thí sinh số 8 – Y Lam. Y Lam từ nhỏ đã yêu thích vũ đạo và đã đoạt được rất nhiều giải thưởng. Còn nữa, bạn Y Lam của chúng ta chơi đàn cũng rất giỏi, cuộc thi tuyển chọn người tài mà thành phố tổ chức vào năm ngoái