XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thiên Kim Làm Vợ Kế

Thiên Kim Làm Vợ Kế

Tác giả: Tô Diệu Thủ

Ngày cập nhật: 03:45 22/12/2015

Lượt xem: 134825

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/825 lượt.

i diện bộ y phục tốt nhất, gọn gàng sạch sẽ, cầm theo vài quyển sách đến gõ cửa lớn nhà Tiết gia.
Bước qua mái hiên dài, Nhược Thủy dắt theo hai cậu nhỏ đợi ở bên trong, thấy Chu tú tài vừa bước vào cửa lớn đã vội kéo Tiết Hạo và Tiết Uyên đứng lên hành lễ nghênh tiếp. Nhược Thủy vận một bộ xiêm y màu xanh nhạt, làn váy uyển chuyển thêu hình chim công bằng kim tuyến, ống tay điểm vài đám mây, trước ngực là miếng gấm màu vàng nhạt. Nàng đứng ở nơi ấy cười niềm nở đón Chu tú tài. Chu tú tài lập tức bị cảnh tượng trước mắt mê hoặc, y cảm thấy như mỹ nhân trong thơ ca, tranh vẽ đang sống dậy, trong đầu chỉ còn văng vẳng một ý thơ: "Tú la y thường chiếu mộ xuân, xúc kim khổng tước ngân kỳ lân."
--- -----
Dịch thơ:
Áo là, xiêm vóc, ánh xuân lồng
Bạc đúc kỳ lân, vàng dát công.
Trích trong bài Lệ nhân hành – Đỗ Phủ
Nhượng Tống dịch
--- ------
Nhược Thủy thấy Chu tú tài đứng lặng thì cho là y hồi hộp, bèn mỉm cười dịu dàng gọi một tiếng: "Chu tiên sinh?" Lúc này, Chu tú tài mới vội vàng bước đến, đáp lễ: "Tiết phu nhân."
Nhược Thủy vừa cười vừa nói: "Bọn nhỏ sau này đều nhờ cậy Chu tiên sinh quan tâm." Chu tú tài vội vàng đáp: "Tiết phu nhân khách khí rồi." Sau y lấy mấy quyển sách đã chuẩn bị sẵn ra, Nhược Thủy thoáng thấy vậy bèn vội sai kẻ dưới đi chuẩn bị ngay. Hai đứa nhỏ làm lễ ra mắt Chu tú tài, sau đó Nhược Thủy cùng bàn bạc với Chu tú tài về việc dòn vào Tiết gia, ngày mai sẽ chính thức bắt đầu.
Tiết Hạo thấy thầy dạy đã tới, lúc này mới tin rằng Nhược Thủy quả thật không có gạt mình, cậu bé bỗng cảm thấy thân thiết với nàng hơn. Bà vú của Tiết Hạo thấy cuối cùng cũng có một người thực lòng muốn dạy dỗ Tiết Hạo thì không khỏi xúc động, xúc động đến rơi lệ, Tiết Hạo bèn lấy tay áo lau nước mắt cho bà vú. Tiết Hạo không được coi trọng, bản thân bà cũng chỉ là một kẻ ăn người ở, bà nhìn thấy đứa bé này từ lúc mới sinh đến khi trưởng thành, bản thân lại chẳng giúp được bao nhiêu, đã thế, Thẩm di nương còn bắt bà đi làm những chuyện bên ngoài, hầu như không có thời gian chăm sóc Tiết Hạo.
Bà vú của Tiết Hạo ngồi xổm trên đất, khẽ khàng dặn dò: "Hạo nhi nhất định phải nhớ kỹ lời vú nói, từ giờ con nhất định phải khiến Nhị nãi nãi thương con, thương nhất là con, chỉ có vậy con mới được sống tốt hơn. Đứa bé đáng thương, đến tận bây giờ cũng chưa từng một lần nhìn thấy mặt mẹ ruột mình!" Vú em nói đoạn bèn ôm chầm lấy Tiết Hạo gào khóc,ến Tiết Hạo cũng khóc theo. Một lúc sau, bà mới bình tĩnh lại, giúp Tiết Hạo chuẩn bị dụng cụ học tập cho ngài mai. Bà vú này theo chân Viên thị vào phủ, từ nhỏ đã trông nom Tiết Hạo, hiển nhiên là thật lòng yêu thương cậu bé.
Trong phòng nọ, vú em của Tiết Uyên thì đang cắn hạt dưa, thị giương mắt nhìn Tiết Uyên theo tiểu nha đầu chuẩn bị dụng cụ học tập, sau mới lên tiếng: "Cũng chỉ hứng thú mấy ngày đầu thôi, hai người chuẩn bị nhiều đồ như vậy để làm gì, thật rỗi hơi! Người đọc sách nhiều vô số, nhưng có mấy ai được làm quan chứ." Tiểu nha đầu bên kia bèn cãi lại: "Ma ma ngồi chơi còn chưa đủ sao còn phải nói mát. Ma ma cũng nên vận động một chút đi." Ma ma bèn kêu lên: "Ô kìa, mạnh miệng gớm, còn dám nói đến ta! Ta có ngày nào rảnh rỗi chứ, buổi tối còn không cho người ta nghỉ ngơi, ta hỏi ngươi rốt cuộc chủ tử của ngươi là ai? Muốn bò lên giường làm nhị chủ tử hẵng còn sớm lắm!"
Tiểu nha đầu tuy giận nhưng không dám cãi lại, vành mắt ửng hồng, Tiết Uyên quay đầu nhìn ma ma nói: "Vú à, nhị chủ tử là gì?" Bà vú biết mình lỡ miệng bèn hừ lạnh rồi xoay người bước ra ngoài. Tiết Uyên kéo tay nha đầu kia nói: "Hồng Loan tỷ tỷ, đừng khóc." Hồng Loan khẽ nói: "Hừ, hạng người này sớm muộn cũng bị báo ứng! Còn cho rằng Thẩm đi nương là đương gia sao, ta thấy Nhị nãi nãi toàn thân đầy khí phách, đến hai Thẩm di nương cũng không bì được."
Nàng ta vừa nói xong đã nghe thấy Nhược Thủy đánh tiếng cho gọi Tiết Uyên sang bên kia, Hồng Loan vội chỉnh trang y phục cho Tiết Uyên rồi dẫn cậu bé đi.






Trò Chuyện
Khi Tiết Uyên đến phòng Nhược Thủy, nàng bèn cười hỏi: "Uyên nhi ở trong phòng đang làm gì?" Tiết Uyên lễ phép đáp: "Dạ, con đang sắp xếp đồ dùng học tập cho ngày mai." Nhược Thủy cười nói: "Ấy chà, con làm sao tự tìm được đồ tốt chứ. Mẫu thân có mang từ bên nhà đến hai cái nghiên mực, lát nữa lấy cho con với Nhị ca dùng. Ngươi tên Hồng Loan phải không?"
Hồng Loan lập tức cúi đầu trả lời: "Dạ bẩm Nhị nãi nãi, nô tỳ chính là Hồng Loan." Nhược Thủy cười nói: "Nề nếp không tệ, Thanh Tố, em đưa Hồng Loan đến khố phòng tìm hai cái nghiên mực xem ta để ở chỗ nào." Thanh Tố mỉm cười nói: "Nãi nãi không cần phải bận tâm, hai chúng em sẽ đi tìm một chút. Hồng Loan muội muội cũng lại giúp ta một tay chứ." Nói xong, Thanh Tố bèn nắm tay kéo Hồng Loan đi, trong phòng chỉ còn Nhược Thủy và Tiết Uyên bé nhỏ.
Thanh Tố kéo tay dắt Hồng Loan đi đến sương phòng phía tây, hai phòng nách bên cạnh sương phòng cũng là kho chứa đồ cưới của Nhược Thủy. Thanh Tố lấy chìa khóa mở cửa, Hồng L