XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thục Nữ Dễ Cầu

Thục Nữ Dễ Cầu

Tác giả: Hải Thanh Cấm Thiên Nga

Ngày cập nhật: 02:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341755

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1755 lượt.

Kỵ Tào dưới trướng Bùi Phó Đô Hộ, ngài ấy từng không quản hiểm nguy cứu Dương Mộc! Ngươi nói ngài ấy là phạm nhân, có bằng chứng gì? !"
Mọi người nghe lời này rối rít phụ họa.
"Đúng vậy, cầm một bức họa rồi tới bắt người, nào có đạo lý như vậy!"
"Ta xem bức họa kia cũng không giống Thạch Kỵ Tào."
"Bức họa này bảo ai mà chẳng được, dựa vào đó tới bắt người thì hơn nửa trong bọn ta đều là tội phạm."
Tôn Khang vốn cảm thấy mình đường đường chính chính không ngờ tới sẽ gặp phải chuyện như vậy, nhất thời tức giận đến sắc mặt trắng bệch: "Tất cả lui ra! Các ngươi đây là muốn kháng pháp sao? !"
"Cũng không phải là kháng pháp gì cả!" Một người lớn tiếng nói, "Thạch Kỵ Tào là người của Kim Sơn Đô Hộ Phủ chúng ta, muốn bắt người trước hết phải hỏi qua Phó Đô Hộ đã!"
"Phải đấy. . . . . ."
Thiệu Chẩn nhìn mọi người, lại nhìn Ninh Nhi đang ngăn ở trước mình một chút, ánh mắt phức tạp: "Ninh Nhi. . . . . ."
"Chàng đừng lo, ta biết rõ mình đang làm cái gì." Ninh Nhi cắn răng, nói thật nhỏ.
"Ầm ĩ cái gì thế!" Đúng vào lúc này, một tiếng gầm truyền đến.
Mọi người nhìn lại, thấy cửa cửa trướng lớn mở ra, một vị tướng quân trùng trùng đi ra: "Trước đại trướng, các người làm cái gì hả!"
Sau lưng vị tướng quân, Lâu Vũ Triệt và những người khác cũng đi ra, vẻ mặt trầm ngưng: "Chuyện gì vậy?"
Mọi người thấy kinh động đến Đại Đô Hộ, đều im lặng không nói.
Ninh Nhi thấy Tiết Đình và Bùi Hành Kiệm trong lòng hơi thả lỏng.
Tôn Khang phục hồi tinh thần, tiến lên thi lễ: "Bẩm Đại Đô Hộ, hạ quan đang bắt tên đào phạm Thiệu Chẩn thì bị mọi người ngăn trở."
Lâu Vũ Triệt nghe được, ánh mắt chuyển một cái rơi vào trên người Thiệu Chẩn đang bị vây ở giữa đám người.
"Vị này là người dưới trướng Bùi Phó Đô Hộ?" Ông nhìn sang Bùi Hành Kiệm.
Bùi Hành Kiệm cũng nhìn thấy Thiệu Chẩn, biết chuyện này khó mà qua được dễ dàng, mặt không đổi sắc.
"Bẩm Đại Đô Hộ, Thạch Chân là Kỵ Tào của Kim Sơn Đô Hộ Phủ ta." Ông lạnh nhạt nói, nhìn về phía Tôn Khang, "Pháp Tào nhận lầm người rồi."
"Hạ quan không nhận lầm." Tôn Khang cất cao giọng nói, "Hạ quan từng đến Kim Sơn Đô Hộ Phủ tra hỏi, Thạch Chân vốn không phải là người tộc Thạch thị, lúc hắn gia nhập Thạch thị cách lúc Thiệu Chẩn chạy trốn nửa năm, người tộc Thạch thị cũng không nói rõ được xuất thân của hắn, đây là thứ nhất; thứ hai, Thạch Chân võ công xuất chúng, sở trường dùng đao giống y như trong văn thư truy nã; thứ ba, hắn hiện giờ để râu vì vậy nhìn không giống bức họa lắm nhưng nếu cạo râu đi, các đặc điểm trên bức họa sẽ được được nghiệm chứng."
Hắn nói xong, mọi người đều quay mặt nhìn nhau.
Tôn Khang tiếp tục hùng hồn nói với Lâu Vũ Triệt: "Đại Đô Hộ, theo luật pháp triều đình nghiêm lệnh truyền xuống truy bắt phạm nhân lẩn trốn. Hạ quan tra được tung tích của hắn, lập tức từ Yên Kỳ đuổi theo, chỉ e sợ phạm nhân nghe được tiếng gió chạy trốn. Xin Đại Đô Hộ giao Thạch Chân cho hạ quan thẩm vấn, Bùi Phó Đô Hộ nếu không yên tâm cũng có thể phái người giám sát, nếu có oan khuất, hạ quan lập tức thả người!"
Gió dường như càng ngày càng thêm lạnh giá khiến không khí cũng ngưng lại.
Ninh Nhi mở to hai mắt, lòng nóng như lửa đốt. Nàng nhìn Tiết Đình cách đó không xa, vẻ mặt hắn trầm ngưng không biết đang nghĩ gì.
Ánh mắt Lâu Vũ Triệt không gợn sóng nhìn Bùi Hành Kiệm một chút, lại nhìn Tôn Khang một chút, chân mày nhíu lại trong lòng hơi nổi cáu.
Tôn Khang này, chọn thời cơ như vậy còn khiến ông phải ra mặt, thật sự có chút không làm cách nào xuống đài được. Tôn Khang nói, thật ra thì có lý, nếu không bắt hắn để cho tội phạm chạy mất, ngày sau nếu có người truy ra khó tránh khỏi rắc rối; nhưng nếu bắt hắn thì Bùi Hành Kiệm hẳn sẽ cản trở. Tôn Khang thường ngày làm việc kỹ lưỡng, mặc dù thường xuyên quá mức gay gắt, gấp gáp muốn kiếm chút công trạng để trở về Trường An, không biết tính toán trước sau.
Ông thở dài trong lòng, mình sang năm sẽ từ nhiệm, một lòng muốn an ổn, ai biết sóng trước đi sóng sau lại tới.
Nghĩ xong, ông nhìn sang Bùi Hành Kiệm nói: "Bùi Phó Đô Hộ, Thạch Chân là người dưới trướng ngươi, không biết ý Phó Đô Hộ thế nào?"
Bùi Hành Kiệm nhìn Thiệu Chẩn một chút, nói: "Luật pháp tối cao, Pháp Tào có nghi vấn, chúng ta tự nhiên sẽ tòng mệnh."
Nghe được lời này, có mấy người trong lòng trầm xuống, nhưng Bùi Hành Kiệm lại nói tiếp: "Chỉ là, tuy Pháp Tào nói như vậy nhưng cũng chưa chắc là sự thật. Hiện giờ đang ở bên ngoài, Thạch Chân cánh tay đắc lực của ta, lại có nhiều công trạng. Hãy để hắn dưới trướng hạ quan, đợi đến Quy Tư sẽ định đoạt sau."
Tôn Khang không đồng tình nói: "Nếu Thạch Chân chạy trốn thì làm thế nào?"
"Nếu Thạch Chân chạy trốn, tự nhiên Kiệm sẽ chịu trách nhiệm."
Tôn Khang còn muốn nói, Lâu Vũ Triệt đã khoát tay: "Tướng ở bên ngoài, quân mệnh có thể không nhận, liền theo lời Phó Đô Hộ đi." Dứt lời, xoay người đi vào đại trướng.
Tôn Khang sắc mặt cứng ngắc nhìn Thiệu Chẩn rồi phẫn nộ bỏ đi.
Mọi người thấy chuyện đến đây, mang theo suy đoán trong lòng cũng tản đi.