Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên

Ngày cập nhật: 03:18 22/12/2015

Lượt xem: 1342616

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2616 lượt.

ấy đang gọi điện thoại ở bên ngoài."
Bà lão hòa ái nhìn cô, chân thành chúc phúc:
"Chúc các cháu hạnh phúc bền lâu."
Úc Hàn Yên cười không hề có chút giả vờ nào, đáp:
"Cảm ơn bà đã chúc phúc. Chúng cháu sẽ hạnh phúc mãi mãi, ông bà cũng thế nha."
Ông lão cùng bà lão liếc mắt nhìn nhau, mỉm cười hạnh phúc, sau đó dìu nhau rời đi.
Nhìn bóng lưng bọn họ, đột nhiên Úc Hàn Yên có chút đợi chờ lấy giấy đăng ký kết hôn với Lăng Diệp.
Chỉ một lát sau Lăng Diệp đã trở lại, theo sau anh còn có một người đàn ông trung niên bụng bia.
"Vị này chính là quý phu nhân đi. Đúng là trai tài gái sắc, ông trời tác hợp nha." Người đàn ông trung niên nhìn thấy Lăng Diệp ôm eo Úc Hàn Yên, liền tán dương.
Môi Lăng Diệp khẽ nâng lên, mở miệng nói:
"Cám ơn."
Anh thích nghe người khác nói anh và Tiểu Yên xứng đôi.
Người đàn ông trung niên hơi sửng sốt, kinh ngạc trước sự bình dị gần gũi của Lăng Diệp. Bên ngoài đều đồn anh lạnh lùng vô tình, hắn cười ha ha nói:
"Mời hai người qua bên này."
Úc Hàn Yên chớp chớp mắt nhìn, dùng ánh mắt dò hỏi Lăng Diệp.
Đôi môi mỏng của Lăng Diệp khẽ mở, giải thích:
"Chúng ta đi chụp ảnh."
Dưới sự hướng dẫn của người đàn ông trung niên, hai người đang không am hiểu được tình huống ở bên ngoài, được dẫn đi thẳng đến một gian phòng của nhiếp ảnh gia.
Nhiếp ảnh gia nhìn thấy hai người bọn họ, hai mắt không khỏi phát sáng, đồng thời thở dài cảm thán: hai người kia mà sinh con, không hiểu đứa bé sẽ yêu nghiệt đến mức nào!!
Sau khi chụp ảnh xong, người đàn ông trung niên lại dẫn hai người đến một phòng làm việc có điều kiện không tệ.
Ngồi trên chiếc ghế bằng da thật màu đen, nhấm nháp ly trà la ó người đàn ông trung niên, Úc Hàn Yên không khỏi nảy sinh cảm giác cấp dưới đang chiêu đãi cấp trên.
Sau khi người đàn ông trung niên cầm thứ gì đó Lăng Diệp đưa cho, liền ra khỏi phòng. Trong phòng làm việc chỉ còn lại hai người Úc Hàn Yên và Lăng Diệp. Úc Hàn Yên đặt ly trà xuống, ghé sát vào tai Lăng Diệp, nhỏ giọng nói:
"Trong cái túi màu đen anh đưa cho ông ta không phải là tiền đó chứ."
Lăng Diệp buồn cười nhéo nhéo chóp mũi của cô, đáp:
"Bên trong là sổ hộ khẩu và chứng minh thư của hai chúng ta."
Úc Hàn Yên chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi:
"Vậy tại sao người ta lại dành cho anh sự phục vụ đặc biệt như vậy?"
Lăng Diệp cười cười, đôi môi mỏng khẽ mở, phun ra sáu chữ:
"Bởi vì anh là Lăng Diệp!"
". . . . . ." Úc Hàn Yên liếc mắt, không phải chỉ là nhiều tiền thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người, xí.
Rất nhanh, người đàn ông trung niên đã trở lại, trong tay hắn ngoài cái túi màu đen Lăng Diệp vừa đưa, d‿đ⊹l⊹q‿đ còn có thêm hai quyển sổ màu đỏ.
Hắn đưa cái túi đen nhỏ trả lại cho Lăng Diệp, chìa hai quyển sổ màu hồng ra trước mặt hai người, cung kính nói:
"Mời ký tên."
Hai người cầm bút lên, thay nhau ký tên mình vào quyển sổ màu đỏ.
"Chúc mừng hai người. Hai người đã là vợ chồng hợp pháp." Người đàn ông trung niên cười chúc mừng.
Lăng Diệp cất kỹ hai quyển sổ đăng ký kết hôn bảo bối của mình đi, ôm Úc Hàn Yên đứng dậy, nói nhàn nhạt với người đàn ông trung niên:
"Cám ơn."






Thừa lúc yếu ớt mà vào
"Đã về chưa?" Tay trái Lăng Diệp cầm điện thoại áp vào tai, tay phải vuốt ve khuôn mặt mềm mịn của Úc Hàn Yên đang đặt trên đùi mình.
"Vừa đến nơi."
Úc Hàn Yên đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại trên tay anh, áp vào tai mình hỏi:
"Dany đã tỉnh lại chưa?"
"Tỉnh rồi."
"Tề Ngôn, anh ngốc hả!" Cơ hội khó có được, thế nhưng hắn lại không biết nắm bắt! Rõ ràng là hai người có thể an tĩnh, thân mật ở cùng với nhau, rõ ràng đó là cơ hội tốt để phát triển tình cảm, thế nhưng hắn lại khước từ!
Hơn nữa, phụ nữ lúc yếu đuối sẽ dễ bị cảm động nhất. Lúc trước cô cũng là như vậy mới bị Lăng Diệp cảm động. . . . . .
Nghĩ tới đây, cô trừng mắt nhìn Lăng Diệp. Nhất định là người này đã âm mưu tính trước!
Người đầu điện thoại bên kia im lặng mấy giây, thản nhiên nói:
"Tôi chỉ đưa điện thoại đến tai cô ấy mà thôi. Là cô ấy nói chuyện với người nhà của mình."
Úc Hàn Yên hơi sửng sốt, không ngờ lại là tình huống này, nói xa xôi:
"Được rồi. . . . . ."
Lăng Diệp giành lấy chiếc điện thoại di động từ người nào đó, nhanh chóng nói câu “Cứ như vậy đi” với người bên kia, sau đó cúp điện thoại.
Úc Hàn Yên nhìn anh chằm chằm, tức giận nói:
"Em còn chưa hỏi anh ta có biết Dany đang ở bệnh viện nào hay không!"
Lăng Diệp đưa tay bắt lấy chiếc cằm hoàn mỹ của cô, giống như một loại trừng phạt, ngấu nghiến bờ môi cô một hồi, sau đó nói như giải thích:
"Nói chuyện điện thoại với người đàn ông khác quá lâu."
Úc Hàn Yên nghe vậy, bất chợt liếc mắt, bất đắc dĩ nhắc nhở:
"Đó là Tề Ngôn."
Ngón tay cái của Lăng Diệp nhẹ nhàng ma sát qua lại trên bờ môi sưng đỏ của cô, lơ đễnh đáp:
"Vậy thì sao nào? Còn không phải là đàn ông?"
". . . . . ." Lăng Diệp, anh đúng là vại dấm chua!
Úc Hàn Yên nghĩ ra điều gì, đột nhiên khí t


XtGem Forum catalog