Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tôi Yêu Lucifer

Tôi Yêu Lucifer

Tác giả: Hồ Điệp Seba

Ngày cập nhật: 03:04 22/12/2015

Lượt xem: 134774

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/774 lượt.

Hắn đột nhiên thấy hoài nghi.
***
Nhân loại là loại sinh vật khiến người kinh ngạc cỡ nào, cuộc sống của họ, là vội vội vàng vàng như thế. Mới không bao lâu, vương tử từ một đứa bé nhỏ xíu đã trưởng thành là một thiếu niên tuấn mỹ, dáng vẻ so với hai người bọn hắn trông còn thành thục hơn, ngay cả tâm trí cũng vậy.
Theo lý mà nói, bọn họ nên bảo vệ vương tử. Nhưng có đôi khi Bạch Soái Soái hoài nghi, bọn họ rốt cuộc là tới thủ hộ vương tử, hay là đến hại ngài ấy.
Pháp thuật loạn thất bát tao của Mặc Mặc Hắc, cùng ma pháp khi tập thì cường đại, khi lâm trận thì toàn quên sạch của mình, thường xuyên khiến cho vương tử lâm vào nguy hiểm.
Đại ác ma chưởng quản nhân gian thường tức giận nhéo tai họ rống to, “Nghe cho rõ, các ngươi dám làm phép ở bên cạnh vương tử, ta sẽ đá các ngươi về Ma giới lưu đày!” Ngộ nhỡ trong nhiệm kỳ của mình, vương tử bị vờn đến “teo”, tiêu đời không chỉ mỗi hai con dê con mắc dịch này, mà ngay cả chính mình cũng phải bị giáng xuống đi giữ cửa địa ngục mất.
“Nhưng mà vương tử gặp nguy hiểm a! Chiếc xe bus kia xông đến đây…” Mặc Mặc Hắc gân cổ tranh cãi, “Đại nhân, ngài nhẹ tay chút, lỗ tai tôi đau quá…”
“Xe bus không vào trạm thì làm sao chở người hử?! Các ngươi đến nhân gian đã bao lâu, ngay cả điểm thông thường ấy cũng không biết! Cư nhiên làm lật đổ một chiếc xe bus! May mắn vương tử mạng lớn, đúng lúc quên mang sách giáo khoa chạy về lấy, bằng không nếu làm vương tử ‘teo’, các ngươi ai phải chịu trách nhiệm hử?!” Đại ác ma đem hết khí lực rống to.
Chuyện nhân gian phải quản đã quá nhiều rồi, là ai phái hai tên đặc sứ khôi hài này đến làm vướng chân hắn chớ? Rốt cục là hắn đã làm điều gì sai a? Ô ô ô…
“Cấm lại sử dụng pháp thuật!” lại rống một tiếng, đoạn đá đít bọn chúng ra khỏi cửa.
Nhưng mà, ngày hôm sau đọc báo, hắn mém té xỉu, hai đứa ngu ngốc kia được lên hẳn trang bìa! Hình ảnh Bạch Soái Soái cùng Mặc Mặc Hắc bay lên, mà còn bay đến hẳn lầu năm, bị thấy rõ mồn một!
Ma giới cùng Thiên giới từng có hiệp nghị, hành động song phương không được để Nhân giới phát hiện, hiện tại xảy ra chuyện phá luật nghiêm trọng này, làm hại hắn đầu tiên là bị người của Thiên giới ở nhân gian – Đại thiên sứ ‘quan tâm’ nghiêm trọng, ngay cả Ma vương cũng bị kinh động đến.
“Ta đã nói… cấm sử dụng pháp thuật có đúng không hả?” bắt hai tên tiểu quỷ chết bầm kia tới, đại ác ma tức giận đến cả người bốc hỏa.
“Chúng ta… chúng ta…” Bạch Soái Soái nuốt nuốt nước miếng, “Chúng ta chỉ có giám thị…”
“Vậy sao không ẩn thân?!” dưới lửa giận của hắn, thân hình hai tiểu ác ma dần thu nhỏ lại.
“Bị gì… bị gì…” Mặc Mặc Hắc ấp úng một lúc, “Bị gì đại nhân bảo chúng ta không được sử dụng pháp thuật.”
Hắn thề, nếu không phải bởi vì hai tên tiểu quỷ chết dẫm này là gia nhân của bá tước, hắn nhất định đã hai chưởng bổ chết hai tên tiểu ác ma này rầu!
Hắn nghiến từng từ qua kẽ răng, “Chờ các ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ dâng lên công văn thỉnh đại vương lưu đày các ngươi đến Huyết Trì! Hai người các ngươi cứ thoải mái mà phạm lỗi đi, Ma giới còn có rất nhiều địa điểm dùng để lưu đày rất tốt!”
Ném bọn chúng ra khỏi cửa, đại ác ma vùi mặt vào lòng bàn tay.
“Vương tử điện hạ, ngài nhanh nhanh trở về Ma giới đi.” Đường đường một đại ác ma, khóc nức nở, “Ngài mà không về, thần phải cuốn gói về quê a… Ô ô ô ô…”
***
Lại bị mắng.
Năm tháng ở nhân gian, luôn đầy rẫy thất bại. Bạch Soái Soái vĩnh viễn không có thói quen dùng hai chân đi bộ, hoặc đón “Cái hộp sắt lớn” dùng bánh xe lăn đến nơi kế tiếp.
Đến nơi đâu cũng phải cẩn cẩn thận thận che giấu tung tích, mặt trời ban ngày cũng phơi cho hắn ngất đi.
Hắn hoài niệm ánh trăng mờ ảm đạm cả ngày của Ma giới a.
Mùa hè ở nơi này, so với lò luyện ở địa ngục còn khiến người ta khó nhẫn nại hơn.
“Nè,” Mặc Mặc Hắc đưa một que kem cho hắn, “Ăn ngon lắm nha.”
Bất kể bị quở trách thế nào, Mặc Mặc Hắc vĩnh viễn vẫn là vui vui vẻ vẻ mà sống.
Ngày hè nóng bức, dưới bóng cây tiếng ve kêu râm ran, ăn ly kem mát lạnh thấu tim, quả thật làm cho hắn thấy tốt hơn nhiều.
“Ngươi bị mắng mà không tức giận sao?” Bạch Soái Soái tức tối hỏi.
“Quen rồi.” Cô cười híp mắt, “Ta ở Ma giới mỗi ngày cũng bị bá tước phu nhân mắng. Chỉ là bọn hắn đều học không ngoan, nếu mắng mà có hiệu quả, ta đã là ma nữ nhất đẳng từ lâu rồi.”
Bị cô chọc cho bật cười, Bạch Soái Soái bỗng cảm thấy, nhân gian dường như cũng không khó chịu như vậy.
Ít nhất ở Ma giới, sẽ không có người làm bạn cùng hắn khi ở cơn thoái trào này (ý chỉ hoạn nạn), mà tiểu ma nữ khờ khạo lại thiếu mất dây thần kinh biết ghét này, lại rất có nghĩa khí cùng chung hoạn nạn với hắn.
Kem trong miệng tuy thấm lạnh, nhưng trong lòng lại nổi lên một cỗ ấm áp.
***
Bạch Soái Soái thật sự không nghĩ ra, mình lúc nào thì bắt đầu thích cô.
Trong ấn tượng, bọn họ luôn cãi nhau, đánh nhau, cùng gây ra lỗi, cùng bị mắng. Nhưng, bọn họ cũng cùng ăn, cùng ngủ; sợ lạnh, Mặc Mặc Hắc luôn ôm lấy cổ hắn ngủ say.
Hắn đã quen có Mặc Mặc Hắc tồn tại bên cạnh.
Nhì


XtGem Forum catalog