Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Trầm Hương Uyển

Trầm Hương Uyển

Tác giả: Bộ Vi Lan

Ngày cập nhật: 02:51 22/12/2015

Lượt xem: 1342062

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2062 lượt.

tiếng người trong quán quá ồn ào, anh ta phải ghé sát lại cô mới nghe rõ, “Trụ sở chính có thể tùy tiện để người khác biết sao?”
Hà Tâm Mi là người thẳng thắn, nhướng mày hỏi: “Tết tụi em đi hát karaoke thì có được giảm giá không?”
“Có, không chỉ giảm giá, mà còn được miễn phí rượu và nước, em đừng kêu trùm sò đến là được”, Phương Tồn Chính gật đầu lia lịa, nhân dịp gặp bạn bè của Trần Uyển, anh ta ra sức lấy lòng, “Mùng Ba Tết còn sàn mới khai trương, đến lúc đó cũng rất hân hạnh được mời các bạn đến vui chơi.”
Lưu Thiệu Hòa có vẻ đã từng nghe qua cái tên Đường Hội, nửa cười nửa không, hỏi: “Không phải là vào được mà không ra nổi sao?”
“Haizz, đâu có thể?”, Phương Tồn Chính đã uống hai ly nhưng mặt không hề đỏ, “Chúng tôi làm ăn chân chính, tuân thủ pháp luật, sao có thể làm những việc vô đạo thế chứ”.
Ninh Tiểu Nhã kéo Hà Tâm Mi nói nhỏ mấy câu, Hà Tâm Mi liền vui cười hớn hở: “Thật may quá, chúng em đang chán đây, giờ gặp đúng người rồi”.
Ông nội và cha của Hà Tâm Mi đều là giảng viên của Đại học Đông Bắc, tính cách của cô nàng rất hoạt bát, cởi mở, quan hệ với những người xung quanh rất tốt, vào năm học mới đã gia nhập Hội sinh viên. Vừa rồi, họ đang bàn luận về buổi liên hoan cuối năm, Hội sinh viên không có nhiều kinh phí, tiền rượu nước, phần thưởng đều phải tìm nhà tài trợ. Phương Tồn Chính coi như là gặp đúng hội rồi, anh luôn miệng đồng ý, chỉ cần đêm tiệc có treo tên Đường Hội là nhà tài trợ là được rồi.
“Tính ra không ít đâu, anh thật sự muốn tài trợ sao?”, Trần Uyển hỏi nhỏ.
“Trường các em sau này sẽ cung cấp cho xã hội các phần tử trung kiên, tôi muốn đóng góp chút tiền coi như xây dựng cho nền móng tương lai.”
“Vậy thì cảm ơn anh trước, tụi em về bàn bạc mấy ngày rồi sẽ gọi điện cho anh nhé!”, Trần Kiếm là người cẩn trọng, lời nói vô cùng lịch sự.
“Đừng nói thế, chuyện của bạn Trần Uyển, tôi có thể không giúp sao?”
Hà Tâm Mi và Ninh Tiểu Nhã lập tức vui vẻ nhìn Trần Uyển, Trần Uyển cũng không muốn giải thích nhiều, chỉ cười cười.
Về đến ký túc xá, Trần Uyển chuẩn bị đi giặt bộ đồng phục làm việc ngày hôm nay, Hà Tâm Mi đã kìm nén lâu lắm rồi, giờ mới nhào tới nói với cô: “Chẳng trách cậu bận bịu tối ngày như con quay ấy, còn nói với bọn tớ là cậu phải làm thêm để trang trải học phí, thì ra là bận yêu đương”.
“Đúng đấy, lần trước còn nói dối tụi mình là chưa có bạn trai, cô nàng chết giẫm kia, hôm nay phải thành thật khai báo.”, Ninh Tiểu Nhã và Hà Tâm Mi kẻ tung người hứng.
Ngay cả đến lúc chuẩn bị đi ngủ, hai người còn cúi nửa người xuống, nhìn chằm chằm vào cô, Trần Uyển giậm chân cười khổ: “Thật sự không phải mà, đó là người bạn hàng xóm, tới đưa đồ giúp cho tớ”.
Cô quay người lấy cái túi Phương Tồn Chính mang đến đặt lên bàn, “Đó, muốn ăn gì thì cứ việc”.
Trong túi là món dưa chua và thịt bò muối do mợ làm, Hà Tâm Mi xé mấy sợi thịt bò cho vào miệng, “Ồ, ngon quá. Trần Uyển, nhà cậu cậu có thiếu con gái không? Tớ sẽ nhận làm con nuôi của họ”.
Ninh Tiểu Nhã dùng khuỷu tay huých huých Hà Tâm Mi, “Ghét cậu quá, chẳng bao giờ kiên định lập trường”.
Hà Tâm Mi đã vội quên vấn đề ban nãy đang đề cập, tay không ngừng thò vào túi bốc đồ ăn, “Cậu yên tâm, tớ giỏi nhất là lấy lòng người mà. Ngày mai cậu mang chút đồ ăn ngon tới, tớ bảo đảm sau này sẽ không nói xấu cậu trước mặt anh chàng có khuôn mặt trắng bệch Lưu Thiệu Hòa ấy”, miệng vẫn đang nhai, cô ấy nói thêm: “Tớ còn giúp cậu giành lại hắn ta từ tay Thái Uẩn Khiết”.
Gia đình Lưu Thiệu Hòa rất có thế lực, thành tích học tập của anh ta cũng tốt, rất có tiếng nói trong Hội sinh viên. Một người đàn ông có kế hoạch lâu dài cho cuộc đời chính trị nhất định sẽ bắt đầu ngay từ thời học sinh, cho nên chức vụ anh ta đạt được trong Hội sinh viên không phải là ngẫu nhiên. Đối với các bạn nữ, tiếng nói của anh ta cũng rất có trọng lượng, trong trang tin điện tử của trường, anh ta đứng trong danh sách mười chàng tài tử đẹp trai với hơn ba nghìn lượt bình chọn, ngay cả Ninh Tiểu Nhã cũng không nén nổi rung động, luôn nhờ vả mối quan hệ của Hà Tâm Mi trong Hội sinh viên để tìm cơ hội tiếp cận anh ta. Hà Tâm Mi không ấn tượng với những kẻ mặt mày non nớt, thư sinh như Lưu Thiệu Hòa, cô thường chế nhạo Ninh Tiểu Nhã rất nhiều lần.
Hà Tâm Mi vừa nói dứt lời thì Thái Uẩn Khiết từ ngoài đi vào, nghe đến tên mình liền liếc nhìn khiến Trần Uyển đang đứng ở cửa, bất giác sững người. Lúc có mặt nhau, hai người luôn giữ sự im lặng khác thường, mọi người trong ký túc xá đều cảm nhận được điểm này, nhưng do việc ấy đã diễn ra quá lâu nên không ai tiện hỏi nguyên nhân. Tối nay sau khi Trần Uyển xuất hiện, Thái Uẩn Khiết dường như chẳng nói lời nào, Hà Tâm Mi và Ninh Tiểu Nhã cũng xem đó như chuyện thường ngày. Chỉ là vừa rồi đang nói sau lưng Thái Uẩn Khiết thì bị cô này nghe thấy, khiến Hà Tâm Mi có chút bối rối.
Cô ấy giả bộ hấp tấp cầm cái túi trên bàn, hỏi: “Trần Uyển, dưới đáy túi còn cái gì nè”.
Nói rồi mở túi ra, là chiếc áo khoác màu xanh, còn nguyên mác. “Đẹp quá, cho tớ thử nhé!” Hà Tâm Mi nhìn v