Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Tác giả: Bảo Bảo Tuyền Nhi

Ngày cập nhật: 03:19 22/12/2015

Lượt xem: 1341394

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1394 lượt.

?” Lý Viện cảm thấy nếu có một người phụ nữ nói với cô những lời như vậy cô tuyệt đối sẽ không thể giữ bình tĩnh giống như cô bé này.
Tình huống như thế hoặc là Lam Kỳ coi như không có cô, hoặc là do cô bé này yêu Tử Vũ chưa sâu đậm, cô cảm thấy Lam Kỳ thuộc loại người sau, nếu như là vậy cô không tiếp nhận được, cô không thể chấp nhận cô gái bên cạnh Tử Vũ không thích anh, nếu không không bằng đổi thành cô.
Lông mi cong dài của Lam Kỳ nháy nháy, cô biết Lý Viện đang nghĩ cách.
"Đừng hiểu lầm, tôi không phản đối là bởi vì tôi tin tưởng anh Vũ, anh ấy đã nói cả đời này chỉ yêu một mình tôi, cô cũng biết anh Vũ là người nói được làm được, tôi đối với anh ấy là 100% yên tâm, hơn nữa chúng tôi cũng sắp kết hôn rồi....” Lý Viện cứ gọi Tử Vũ Tử Vũ, cô cực kỳ không thích, cho nên cô cố ý bỏ thêm từ ‘anh’ cho thân mật.
"Hai người sắp kết hôn?” Nước trái cây trong tay Lý Viện run lên, thân thể có chút lắc lư, tim như bị người bóp nghẹt.
"Ừ, chắc là tháng sau."
"Không thể nào, căn bản Tử Vũ không có nộp báo cáo kết hôn.” Nếu anh đã nộp cô liền biết.
"Tạm thời, vốn là chúng tôi cũng không định cưới sớm như vậy, nhưng mà......đợi không được rồi.”
Lam Kỳ nói xong hai mắt nhìn xuống bụng mình, một bộ dáng khó lòng mở miệng, lời nói dối này có vẻ hơi quá, nhưng mà cô cũng là vì muốn tốt cho bọn họ, nếu không thích như thế liền làm cho tim chết sớm một chút, như vậy Thiệu ngốc sẽ ít đi một người phụ nữ làm phiền, Lý Viện cũng một lần nữa tìm một người đàn ông tốt gả đi.
Sắc mặt Lý Viện trắng bệt, ngồi yên lặng một phút đồng hồ, cố gắng khôi phục lại tâm trạng bản thân, mới miễn cưỡng cười “Thực xin lỗi, tôi....tôi có chút việc phải đi trước....Lời vừa rồi cô hãy quên đi.”
Nói xong cũng không đợi Lam Kỳ mở miệng giữ lại đã vội vàng rời đi, đôi mắt Lý Viện kiềm nén nước mắt, tuy nhiên cô đã kiên định về tình cảm của mình, nếu là bọn họ đã có đứa nhỏ, cô có thích Thiệu Tử Vũ như thế nào cũng không đi phá hoại chuyện gia đình của người khác.
Lam Kỳ nhìn dáng vẻ đau lòng rời khỏi của Lý Viện, vừa rồi có phải cô đã nói hơi quá đáng rồi không.....Kết hôn, đứa bé, trong đầu cô làm sao có thể nghĩ ra mấy thứ này, chính cô cũng có chút không tin được.
Làm sao bây giờ.....Cô nhìn mặt nước, một hồi Thiệu ngốc hỏi thì làm sao bây giờ, chuyện kết hôn, đứa bé là cô nói vô căn cứ, làm sao đối mặt với anh nói ra.....thật sự là hao tâm tổn trí. Nửa tiếng sau, Thiệu Tử Vũ cùng Khương Hạo nổi lên mặt nước, thay ra trang bị đồ lặn thì chỉ nhìn thấy một mình Lam Kỳ.
"Lý Viện đâu?"
Khương Hạo hỏi. . . Không phải là hai người phụ nữ này nói năng không thuận, chị dâu làm cho người ta tức giận bỏ đi chứ, anh cùng Lý Viện từ nhỏ lớn lên cùng nhau rất hiểu tính tình của cô, cá tính cô rất mạnh mẽ nhưng cực kỳ lý trí, nhưng mà chị dâu lại trái ngược, qua vài lần nói chuyện cậu có chút lo lắng cho Lý Viện.
"Đi rồi."
"Làm sao lại đi rồi?"
"Chân là ở trên người cô ta làm sao tôi quản được."
"Cô....”
Khương Hạo vốn muốn nói gì đó nhưng nhớ tới mình có việc nhờ vả người ta, vì thế bộ dáng làm như không có việc gì ngồi xuống, đi thì đi, dù sao ba người này sớm hay muộn cũng phải có một người rời đi.
"Cô ấy làm sao lại đột nhiên rời đi?"
Thiệu Tử Vũ cười hỏi, trong lòng bé con có quỷ vẻ mặt liền giống như lúc này, giọng điệu cứng rắn, ánh mắt lóe sáng, một bộ dạng đúng lý hợp tình, chỉ là anh tò mò, mới nửa tiếng cô làm thế nào đuổi người đi được, đã dùng cách gì.
"Cô ta nhận điện thoại liền đột nhiên rời khỏi, nếu hai người để ý cô ta như vậy sao không đi cùng luôn đi."
Nói xong Lam Kỳ nổi giận đùng đùng chuẩn bị rời đi....Kinh nghiệm vô số lần nói dối lúc trước của cô, làm sai chuyện nhất định phải làm như đúng lý hợp tình, lấy dáng vẻ kiêu ngạo áp đảo người khác, người khác mới không hoài nghi.
Thiệu Tử Vũ lại đem cô ấn ngồi xuống.
"Cô ta đi liền đi, em ở lại là tốt rồi."
Tức giận của Lam Kỳ có chút tiêu tan, cô quay mặt nhìn Thiệu Tử Vũ, dưới ánh mặt trời thật đẹp trai, khó trách nhiều người thích anh như vậy, nhưng mà trong mắt anh có ý cười, có chút hương vị mỉa mai, cực kỳ nhạt, nếu không nhìn kỹ sẽ không nhìn thấy.
Người này là đang hoài nghi cô, nhưng mà vô dụng, trừ phi Lý Viện chính miệng nói ra, nếu không cô chết cũng không thừa nhận.
"Nhìn xem tôi đem về cái gì cho em.”
Thiệu Tử Vũ cười xong đem một vật để lên bàn.
"Con trai."
Lam Kỳ nhìn thấy trên bàn là một con trai thật lớn, anh lặn xuống biển một chuyến lại đem về một con trai lớn, rất khó coi, không có chút đẹp mắt.
"Nghe nói con trai chỗ này nếu có vận may sẽ có ngọc trai, có muốn thử xem một chút hay không?” Thiệu Tử Vũ khẽ cười, vẻ mặt thả dây câu cá. (Thả dây câu chị Lam í mà, kiểu này mắc câu là cái chắc, he he he....cười gian-ing)
Ánh mắt Lam Kỳ vụt sáng, cô rất thích sưu tầm bảo vật, không phải thích kho báu, chỉ là đơn giản lúc tìm được bảo vật rất vui vẻ.
"Có dao găm không?" Khuôn mặt cô hưng phấn.
"Khương Hạo đi lấy dao tới."
Khương Hạo vỗ vỗ nước trên đầu, đứng dậy....lắc đ


Old school Swatch Watches