Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tướng Quân Không Tốt Truy

Tướng Quân Không Tốt Truy

Tác giả: Nguyên Viện

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 134575

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/575 lượt.

ệt Ngạo Vũ nâng lên cao.
“Nói, ngươi có thích như vậy hay không?”
Thanh âm thô khàn ép hỏi, ngón tay dài không ngừng nhu miết hoa châu mẫn cảm, nóng thiết cũng không ngừng tăng va chạm thêm diện rộng.
“Ân… a……. Thích…….”
Hồ Tiểu Man nức nở thành tiếng, khoái cảm quá mức kịch liệt làm cho nàng cả người đều mê muội choáng váng.
“Thoải mái sao? Ân?” Hắn lại hỏi.
Vật nam tính thô to rời khỏi lại kích cuồng đâm vào, hơn nữa va chạm càng tăng thêm lực đạo, làm càn ở trong nộn huyệt yêu mĩ, xông vào lại rút ra.
“Thoải…. thoải mái….. A………….” Cảm giác thư sướng tột cùng khiến nàng muốn điên rồi, “Vũ ca ca…….. Ngừng, dừng lại…… Ân…..” Nàng chịu không nổi.
“Ngươi có thể.”
Thương Nguyệt Ngạo Vũ không để ý nàng cầu xin tha thứ, ngón tay thon dài giữ hoa châu dùng sức nhu miết, nóng thiết càng cuồng dã ra vào.
Nơi hai người ân ái sớm ướt dính một mảnh, theo tiến lên của hắn, yêu dịch róc rách không ngừng được mang ra, hoa huyệt mềm mại trở nên sưng đỏ, bởi vì hắn quá mức nhiệt tình trừu đưa mà truyền đến từng đợt tê dại cùng chút đau đớn.
“Không……”
Hồ Tiểu Man rên rỉ, rõ ràng có điểm đau nhưng là khoái cảm lại trào úp không ngừng, theo từ tận sâu trong cơ thể nàng truyền đến.
Biết nàng đã nhanh đến cực hạn, Thương Nguyệt Ngạo Vũ càng thêm ra sức tiến lên, tăng thêm diện rộng trừu cắm trong hoa huyệt liên tục co rút, co rút.
“A!”
Rốt cuộc chịu không nổi nhẹ kêu lên một tiếng, rung động cao trào quá mức cọ rửa toàn thân, Hồ Tiểu Man hôn mê bất tỉnh.
Thương Nguyệt Ngạo Vũ tiếp tục trừu sáp trên dưới mười lần mới cam tâm thả lỏng, theo một tiếng trầm khàn gầm nhẹ, bạch dịch nóng rực phun trào ra……






“Vũ ca ca…….”
Trong giấc ngủ mơ, Hồ Tiểu Man thỏa mãn cong lên khóe môi, trong mộng tất cả đều là bóng dáng nam nhân nàng yêu đó, người mà ngày hôm qua đã trở thành người của nàng….
Nàng cảm thấy vô cùng mĩ mãn, vươn cánh tay nhỏ bé muốn ôm lấy nam nhân bên cạnh, bàn tay không ngờ chụp phải không khí, lạc lõng giữa đệm giường.
Hồ Tiểu Man sửng sốt, đôi mắt đang nhắm nghiền hưởng thụ mở bừng ra. Trên chiếc giường to như vậy chỉ còn nàng trần trụi một người, nam nhân hôm qua cùng nàng kích tình triền miên sớm đã biến mất không còn bóng dáng, chỉ còn dây xích đã bị mở nằm chỏng trơ.
Đôi mắt màu trà chậm rãi nheo lại, lửa giận cũng theo đó chậm rãi dấy lên.
Một năm trước đối mặt với thông báo của nàng, hắn lựa chọn trốn; một năm sau lại gặp mặt, hắn vẫn là trốn; mà hiện tại đã bên nàng, đem nàng ăn hết từ đầu đến chân, hắn vẫn lựa chọn trốn!
“Thương Nguyệt Ngạo Vũ. Ngươi đáng giận! Đáng giận…..” Hồ Tiểu Man càng nghĩ càng ủy khuất, hốc mắt trông đỏ đỏ dần lên.
Nàng cũng có tự tôn nha! Vốn vẫn luôn truy đuổi theo hắn, không cần e lệ nói muốn gả cho hắn, hắn có biết sau lưng nàng có bao nhiêu kẻ cười nhạo công chúa Hồ quốc này không biết xấu hổ?






Trông mạo, giúp người
Phong phong vũ vũ rối giăng nhiễu loạn
Tổng vì đa tình nhiều yêu nhiều phiền muộn
Ai nói trước gặp mặt đã liền thương tâm thác cùng?
.
“Chúng thần nghi là vương gia Hạ Nhĩ Ba, bởi vì mấy ngày nay vương gia đều đi theo bên người công chúa, mà sau khi công chúa mất tích thì vương gia cũng mất bóng tăm hơi.” Hộ vệ nhanh chóng trả lời.
Hạ Nhĩ Ba?
Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhớ tới tiểu tử vẫn lẽo đẽo đi theo phía sau Hồ Tiểu Man. Hắn biết tiểu tử kia thực thích Man nhi từ nhỏ, hơn nữa đối với hắn có địch ý rất lớn, cho tới bây giờ vẫn chưa khi nào tỏ thái độ hòa nhã với hắn, mà hắn đối với tiểu tử vô lễ kia cũng không có hảo cảm gì cho cam.
Tiểu tử kia rất kiêu ngạo, tình cảm đối với Man nhi lại gần như là cố chấp đến điên cuồng, nếu như Man nhi không ngừng cự tuyệt hắn, hoặc là nói gì kích thích hắn……..
Khó mà bảo đảm hắn sẽ không gây ra chuyện điên cuồng gì với Man nhi!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Thương Nguyệt Ngạo Vũ trầm xuống ngưng trọng.
“Trong thành đều đã tìm qua?” Hắn lạnh giọng hỏi, trong đầu nhanh chóng tự chất vấn, phân tích liệu Hạ Nhĩ Ba có thể sẽ đem Hồ Tiểu Man đi đâu.
“Hồi bẩm tướng quân, trong thành đều đã tìm khắp, cũng đã hỏi qua người thủ thành, nhưng là không hề thấy bất kì kẻ nào khả nghi.” Hộ vệ bị khí thế trầm lãnh của Thương Nguyệt Ngạo Vũ dọa phát run, nhanh nhanh đáp lại, không dám chần chừ.
Nếu như không ra khỏi thành, mà Hạ Nhĩ Ba cũng không có chuyện trốn ngay trong thành, vậy nơi duy nhất có khả năng chính là………
Thương Nguyệt Ngạo Vũ ngẩng đầu, nhìn về phía núi rừng xa xa. Ngọn núi lớn kia cùng rừng rậm là chỗ trốn tốt nhất.
“Mang một nhóm người ngựa theo ta vào rừng tìm kiếm.” Hắn trầm giọng ra lệnh.
Lời nói vừa dứt thì phía chân trời xa xa vọng lại vài tiếng sấm rền vang.
Đáng chết! Sắp có mưa, mà hơn nữa trời cũng bắt đầu đen đặc. Nếu để đến lúc mưa rồi, cộng thêm đường núi trơn ướt đen kit, tìm người không khác gì mò kim đáy bể.!
Giờ khắc này, Thương Nguyệt Ngạo Vũ vô cùng hối hận.
Nếu như hắn nghĩ thông suố


Disneyland 1972 Love the old s