
Thoát Không Khỏi Ôn Nhu Của Anh
Tác giả: Kim Huyên
Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015
Lượt xem: 134555
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/555 lượt.
ối hôm qua, lúc ở dạ tiệc, cô đã hiểu anh cùng cô thuộc hai thế giới khác nhau. Cô cảm thấy mình thích anh giống như là không biết tự lượng sức mình, muốn trèo cao. Nhưng chỉ là thích thôi sẽ không sao phải không. Cô cũng không muốn anh lấy cô mà.
Thấy cô gật đầu, Lý Phong đã có chút thả lỏng xuống.
– Em cũng thích anh, vậy càng không có lí do gì không gả cho anh. Trạm Na, chúng ta kết hôn đi. Anh mỉm cười nói.
– Em đã nói như vậy sao anh còn không hiểu, em không cần anh phải chịu trách nhiệm. Trạm Na nhíu mày bất đắc dĩ nói.
– Người không hiểu phải là em mới đúng? Anh bất đắc dĩ cười.
Cô trừng mắt nhìn anh, cơ bản là không hiểu ý của anh nha.
– Trước đây anh không phải đã nói rằng anh thích em sao? Mà bây giờ em cũng thừa nhận là có tình cảm với anh. Chúng ta đều có đối phương trong lòng, vì sao không thể kết hôn? Hơn nữa…
Anh khẽ nghiêng người, nhẹ giọng thì thầm bên tai cô:
– Đêm qua còn không dùng biện pháp tránh thai.
Trạm Na như bị sét đánh, cả người cứng đờ, hai mắt tròn vo nhìn anh mà anh lại nhếch môi cười với cô.
– Em cảm thấy đứa nhỏ đầu tiên nên là con trai hay con gái?
Nang thấy anh chắc điên rồi:
– Mới một lần thôi, không thể nào…
– Thế giới này không gì là không thể.
Anh ngắt lời cô, rồi nói như bị tổn thương:
– Anh có điều gì khiến em ghét nên mới không muốn gả cho anh đúng không?
– Cái gì? Cô ngây người rồi lập tức lắc đầu: – Không phải, không có đâu.
– Nếu không có tại sao em lại tìm cớ không lấy anh?
– Em không tìm lý do, chỉ là… Cô muốn nói lại thôi.
– Chỉ là cái gì?
– Em không biết. Cô do dự mở mắt.
– Em chắc chắn biết.
Anh nhẹ nhàng giữ cằm cô, bắt cô đối mặt với anh
– Đừng quên em đã từng đồng ý với anh là em sẽ không nói dối anh.
Nhìn anh, Trạm Na hít sâu một hơi nói:
– Được rồi, lí do thứ nhất, em không thích anh lấy em là vì muốn chịu trách nhiệm. Thứ hai nữa, em phát hiện, hai chúng ta vốn thuộc hai thế giới khác nhau, em không xứng với anh.
Lý Phong lắc đầu:
– Lí do của em không được xác nhận. Muốn chịu trách nhiệm mà kết hôn với em là lấy cớ mà thích em mới là lí do chân chính. Lí do thứ hai cũng không thành lập, chỉ cần anh thấy em xứng đáng với anh là được rồi. Huống chi trong tình yêu, không có xứng hay không xứng mà chỉ có vấn đề yêu hay không yêu mà thôi.
Trạm Na cả người chấn động đến ngây dại, cứng họng nhìn anh, biểu tình trên mặt là sự khó tin, kinh ngạc cùng một tình cảm say đắm giờ mới bộc phát.
Thì ra bọn họ đều hấp dẫn lẫn nhau, không phải chỉ có anh đơn phương. Lý Phong kinh ngạc phát hiện, xúc động kéo cô vào lòng, cúi đầu hôn cô. Cô bị anh hôn đến hồi phục tinh thân, đẩy anh ra, rời khỏi đôi môi ấm áp ấy.
– Lấy anh nhé, Trạm Na.
Anh gần gũi chăm chú nhìn cô, khàn khàn nói. Tay đăỵ bên hông cô, kiên định mà ôn nhu ôm cô vào lòng.
– Chúng ta mới quen nhau vài ngày thôi. Cô do dự nhìn anh: – Thực tế là chưa quá ba ngày.
– Thì làm sao, anh thích em mà em cũng thích anh, chúng ta ở bên nhau thấy rất tốt, dù là bình thường hay ở trên giường.
Anh nhấn mạnh hai chữ “trên giường”.
Trạm Na nghe vậy mặt nóng rực lên
– Còn nhớ cảm giác đêm qua không? Mắt anh sáng bừng nhìn cô, khàn khàn nói.
Cô không còn gì để nói, thật ra là nói không nên lời, chỉ cảm thấy mặt mình càng lúc càng nóng, hơi thở càng lúc càng nặng nề. Anh buông tay bên hông cô ra, chui vào chăn lại ôm lấy cô. Da thịt nóng rực của anh như muốn thiêu đốt cô. Cô như bị điểm huyệt không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh lại nghiêng người hôn mình, sau đó nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống giường, ôn nhu đặt người lên thân cô.
Cảnh trong giấc mơ đêm qua dường như lại quay về. Không, Trạm Na thở nhẹ nghĩ. Cô đã xác định rõ đêm qua không phải là giấc mơ mà bây giờ… lại càng không phải.
– A……
Mấy ngày sau khi bọn họ kết hôn, Trạm Na vẫn có cảm giác như đang trong mơ.
Cô thích cảm giác kết hôn trong lễ đường như trên ti vi, anh liền tìm một lễ đường nhỏ đáng yêu, tổ chức cho cô một hôn lễ thật lãng mạn.
Vì quần áo hơi không vừa, anh điên cuồng đưa cô đến trung tâm thương mại, chỉ cần có thể làm cô hơi thích một chút bất kể là quần áo, trang sức anh đều không nói hai lời đã kêu nhân viên gói lại. Việc này khiến cho cô nổi giận, nhất quyết ngăn cản anh hành động điên cuồng.
Cô không cho phép anh lại đến trung tâm thương mại anh liền đưa cô đi khắp nơi du sơn ngoạn thủy. Lúc thì chạy đến Bắc Hải ngạn, lúc thì lại lên núi A Li chơi. Nếu không vì tám trăm năm trước đã nhận lời đến tham dự một bữa tiệc, anh đã sớm đưa cô rời khỏi Đài Loan đi du lịch khắp thế giới.
Nói thật tuy đã thành Lí phu nhân trên danh nghĩa nhưng nào vẫn không hiểu ông xã cô đang làm gì? Nhưng bất kể anh làm gì, chỉ nhìn những người cùng anh lui tới toàn là các nhân vật nổi tiếng, quan trọng cũng có thể khẳng định sự nghiệp của anh rất lớn.
Đang lúc cô cố gắng nhớ lại thì nghe thấy như có tiếng nói đâu đây. Chẳng lẽ là anh ở đó? Cô nhẹ nhàng đi tìm trốn