XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Trước Của Kim Chủ

Vợ Trước Của Kim Chủ

Tác giả: Kim Huyên

Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015

Lượt xem: 134554

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/554 lượt.

anh hạnh phúc.






Năm đó tuy rằng hai người không đến sở hộ chính đăng kí kết hôn, nhưng để chấm dứt hôn nhân, sau khi rời đi, cô cẩn thận viết đơn ly hôn, kí tên gửi qua bưu điện cho anh rồi mời rời khỏi Đài Bắc. Sau đó, cô đi tàu hỏa, mê mê man man, hốt hoảng chạy đến Đài Trung.
Cô không biết Lý Phong có đi tìm cô hay không nhưng cô cũng không dám ở lại bất kì nơi nào quá lâu, cứ hai ba tháng lại đổi nơi ở một lần.
Cũng không rõ vì cô trốn quá kĩ hay anh căn bản cũng chẳng muốn tìm cô. Dù sao từ thời điểm đó, cô cũng không gặp lại anh, không nghe nói bất kì tin tức gì của anh nữa.
Cô nghĩ đến anh thường xuyên tham gia các cuộc tụ tập công khai của giới thượng lưu, chính trị gia, có lẽ cô sẽ có cơ hội nhìn thấy anh trên TV. Nhưng là không có cơ hội đó.
Sau đó vài năm, đến khi cô nghĩ đến cả đời cũng không bao giờ có cơ hội gặp lại anh thì anh lại thình lình xuất hiện trước mặt cô. Anh khiến cô sợ tới ba hồn bảy vía bị dọa bay sạch, chỉ còn lại chút lí trí kéo bản thân chạy đi, rời khỏi tầm mắt của anh.
– Đồng ý thì gật đầu, Trạm Na.
Trạm Na? vì sao kẻ bắt cóc lại biết tên của cô, anh làm cô khó tin mở tròn mắt. Rốt cục nhớ đến tiếng nói của anh cùng ai đó rất giống, cô không tự chủ được quay đầu nhìn lại.
Lý Phong? Thế mà thật sự lại là anh?
Trong lòng sợ hãi cùng phẫn nộ khiến cô đột nhiên có sức mạnh phi thường, dùng sức đẩy tay anh đang bịt miệng cô xuống, hổn hển xoay người rồi dùng sức đánh vào ngực anh, mỗi lần đánh lại gào lên:
– Anh muốn làm cái gì? Vì sao muốn làm em sợ? Anh không biết sẽ dọa chết người sao? Anh là cái đồ hỗn đản! Đại hỗn đản!
– Nếu anh không làm thế không chừng em lại giống như vừa nãy, nháy mắt đã không thấy bóng người.
Lý Phong mạnh mẽ nói, tuyệt không cảm thấy mình sai: – em trốn anh cũng quá lâu rồi đấy. Anh lại nói tiếp.
Bị anh nói như vậy, khí thế của Trạm Na như quả bóng bay xì hơi.
Sau một hồi im lặng, cô nhìn về phía anh, nói sang chuyện khác:
– Ai nói cho anh biết em ở đây?
– Em thấy sao? Anh không trực tiếp trả lời mà hỏi vặn lại
Cô nhìn anh nói:
– Lực Nhã hay Tề Thác, là Tề Thác đúng không?
Tề Thác là chồng của Lực Nhã (tham khảo “tổng tài vợ trước”) cũng là người bạn tốt duy nhất của anh ở Đài Loan này.
Anh nhìn chăm chú vào cô hỏi:
– Vì sao em muốn chạy?
Cô hơi đờ người ra một chút:
– Em đâu có chạy, hiện giờ không phải đang đứng đây còn gì?
– Anh nói là trước đấy.
– Bởi vì em có chút chuyện gấp. Cô nhẹ nhàng nói bậy bạ cho qua.
– Em nghĩ rằng anh sẽ tin sao?
– Anh không tin em cũng chẳng có cách nào. Cô nhún vai, đột nhiên cảm giác đây là một cơ hội tốt.
Cô như không có chuyện gì xảy ra mở miệng hỏi:
– Đã lâu không gặp, anh khỏe không?
– Năm năm hai tháng ba ngày không gặp, em chỉ muốn nói với anh những lời này thôi sao? Anh đăm chiêu nhìn cô.
Trạm Na cứng họng nhìn anh, bị anh không chút do dự, chính xác nói ra ngày tháng khiến cô khiếp hãi.
Anh sao có thể nhớ rõ ràng như vậy? Chẳng lẽ anh cũng như cô, không nhịn được mà hồi tưởng bọn họ đã bao lâu không gặp. Bất chợt thảng thốt đã năm năm hai tháng ba ngày rồi sao?
Cô nghĩ đến đây, trái tim đã đập thình thịch, cảm xúc hỗn loạn không thể khống chế.
Cô rốt cuộc là làm sao vậy? Căn bản không nên vì câu nói của anh mà phản ứng lớn như vậy. Cô phải tỉnh táo lại thôi.
– Vợ anh khỏe không? Cô hỏi, dùng cách này để tự bình ổn bản thân. Anh là chồng của người ta, là người đã có vợ, cô nhất định phải nhớ điều này.
– Vấn đề này em rõ ràng hơn anh.
– Em biết rõ hơn anh? Cô ngẩn người, nhăn mày nhìn anh: – Đừng đùa, em sao biết được vợ anh có khỏe hay không?
– Nếu em cũng không biết thì làm gì còn ai biết?
– Em hỏi vợ anh, anh làm gì lại đổ lên người em…. Trạm Na bỗng nhiên im bặt, cứng lưỡi nhìn anh, ý tưởng chợt lóe khiến cô ngây ngẩn.
Ý của anh không phải là nói với cô, vợ của anh chính là cô chứ? Bọn họ rõ ràng đã li hôn từ năm năm trước. Không thể nào. Mặt cô tái nhợt nuốt nuốt nước bọt, không tự chủ được lắc lắc đầu.
– Anh… Cô cảm giác yết hầu như tắc nghẹn, không thể nói năng bình thường: – anh có ý gì?
– Chữ sao ý vậy
– Chữ sao ý vậy… là ý gì? Cô cẩn thận hít sâu, cố gắng đánh tỉnh chính mình.
– Không hiểu sao.
Cô nhìn Lý Phong lắc đầu
– Thật sự không hiểu
– Lý Phong! Cô kinh ngạc trừng mắt nhìn anh
– Anh ở bên ngoài ôm cây đợi thỏ đã ba giờ rồi, bữa tối cùng chưa ăn, nấu chút gì cho anh ăn đi. Anh đột nhiên thay đổi đề tài, kéo cô vào trong.
– Chờ một chút, anh nói rõ ràng trước đi. Cô kéo lại tay anh, nhất định phải hỏi cho ra, nếu không đầu cô nhất định sẽ vì nghĩ đến chuyện này mà nổ tung mất.
– Em nấu cho anh ăn trước.
– Lý Phong.
– Nấu ăn cho anh trước. Lý Phong mạnh mẽ áp bức cô.
– Em không nợ anh sao phải nấu cho anh ăn, muốn ăn thì tự mình ra ngoài mà ăn. Cô tức giận nói
Anh nhìn cô, chậm rãi nói:
– Em chắc chắn là không nợ anh sao?
Trạm Na á khẩu không trả lời được. Cô đúng là đ