Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vương Gia, Nhà Của Em Chính Là Phủ Của Anh

Vương Gia, Nhà Của Em Chính Là Phủ Của Anh

Tác giả: Tứ Nguyệt

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134702

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/702 lượt.

mềm mại thơm mát của cô.
Nghênh Thu khẽ cắn chặt tay phải, tránh phát ra tiếng rên rỉ.
Kháng cự không được thế công của anh, cô vô lực bị đặt tại vách tường lạnh như băng, như động vật nhỏ bị liếm, tùy ý để tên đàn ông đói khát như dã thú mút lấy điểm nhỏ mẫn cảm, khiêu khích cô xuân tâm nhộn nhạo.
"Anh... Anh rốt cuộc đưa thầy tôi đến nơi nào?" Cô thở gấp rút, dùng thanh âm cực thấp hỏi, sợ người ta phát hiện ra tâm tình của mình.
Anh chắc chắn biết làm thế nào lợi dụng sự sợ hãi và lo lắng của cô để khống chế cô, và anh càng ham muốn cô hơn.
"Em thật sự muốn biết?"
"Đúng!"
"Vì sao?"
"Bởi vì đó là thầy của tôi."
"Chỉ như vậy thôi sao?"
"Tôi..."
“Ngày hôm qua không phải chính miệng em nói với tôi em thích anh ta sao?"
"Tôi... Tôi chỉ..." Đơn phương yêu mến mà thôi, thầy cũng không biết.
"Vì thế bổn vương không cho phép."
"Cái gì?"
Cô muốn hỏi rõ ràng hơn, nhưng anh lại ôm lấy nửa người trên của cô, giống như một cậu bé tham lam đem mặt chôn vùi trong ngực của cô, há mồm ngậm hai nụ hoa run rẩy kia, thay phiên nhau liếm láp.
"Đừng như vậy..."
Anh tận tình mút lấy điểm nhỏ màu hồng kia, bàn tay to cũng không khách khí thăm dò trong váy của cô, tìm được quần lót liền kéo xuống.
Hai tay nhỏ bé của Nghênh Thu không ngừng chống đẩy bờ vai của anh, thân mình mảnh mai lẫn tránh, không chịu ngoan ngoãn phối hợp cùng anh.
"Anh đã làm gì thầy ấy?" Vô luận bất kể như thế nào cô nhất định phải biết.
"Ngoan ngoãn nghe lời, bổn vương sẽ nói cho em nghe."
"Anh nói trước đi tôi mới chịu ngoan ngoãn nghe lời."
"Trước ngoan ngoãn nghe lời, bổn vương mới nói."
"Anh..." Cô tức giận muốn tranh cãi với anh, nhưng nhìn thấy vẻ mặt anh kiên quyết, cô biết rằng anh không đạt được mục đích sẽ không bỏ cuộc.
"Em bây giờ vì một người xa lạ, muốn đùa giỡn cùng bổn vương?" Ngữ khí của anh tràn ngập khó chịu và ghen tuông.
"Tôi không phải, tôi chỉ..."
"Bổn vương hiện tại thay đổi chủ ý, nếu hôm nay em không làm cho bổn vương hài lòng, em vĩnh viễn sẽ không biết được ‘tên ấy’ của em đã xảy ra chuyện gì."
Anh đặc biệt cường điệu hai chữ này.
Nghênh Thu gần như không thể ngừng thở nhìn Lan Khang đứng che cánh cửa chậm rãi kéo khóa quần xuống, sau đó đem dục vọng ngóc cao giải phóng ra ngoài.
"Lại đây."
Những gì anh muốn đều đã biểu đạt rất rõ ràng, Nghênh Thu đứng ở đó không biết nên làm thế nào cho phải?
Chợt đột nhiên, bên ngoài lại có âm thanh, tỏ vẻ có người đến đây.
Nghênh Thu tưởng rằng anh sẽ chờ một chút, nhưng ngạc nhiên khi thấy anhđưa tay giữ lấy tay nắm cửa.
Chẳng lẽ anh muốn mở cửa?
Nghênh Thu nhanh chóng tiến lên chặn ngang tay anh đang chuyển động ổ khóa, ánh mắt cực kỳ bá đạo của anh chăm chú nhìn cô.
Cô ngập ngừng một lúc, anh chuyển động cánh tay một tý, cô đành phải gật đầu.
Khẩn trương nhìn tay anh nắm chặt nơi khóa cửa, sau đó cô chậm rãi quỳ xuống trước anh, gắng gượng áp chế hổ thẹn trong lòng và cảm giác lo sợ bị phát hiện, vươn bàn tay nhỏ bé run rẩy nhè nhẹ cầm vật nóng thật lớn kia.
Lớn như vậy? Miệng mình làm sao có thể tiếp nhận?
"Nhanh chút." Anh bức bách.
Cái miệng nhỏ hồng nộn của cô từ từ mở ra, lưỡi thơm tho đỏ hồng khẽ liếm một chút trên đỉnh nam tính, một cỗ xạ hương truyền vào trong hơi thở, giống như có bàn tay vô hình trêu chọc tâm của cô.
Tay nhỏ bé đáng yêu của cô cùng với đầu lưỡi khiêu khích làm cho anh thiếu chút nữa khó kiềm lòng nổi, biết cô không thể chịu đựng được hành động nhục nhã này, anh đau lòng nhưng không thể không trừng phạt cô?
Cô đã có anh, còn không thỏa mãn!
Người con gái dâm đãng này, cơ thể nhỏ bé thật dâm loạn... anh tham luyến nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, vuốt ve mái tóc mượt của cô.
Nếu anh không quan tâm cô nhiều như vậy, thì hiện tại anh cũng sẽ không khó chịu bị ngọn lửa ghen tuông đốt cháy đến thống khổ. Lan Khang chịu đựng đố kị trong lòng, còn có dưới bụng không ngừng truyền đến dục hỏa tê dại.
Bị hai ngọn hỏa diễm thiêu đốt cùng lúc, hơi thở của anh bắt đầu nồng đậm, cảm giác được toàn thân nhiệt huyết sôi trào, đạt tới mức không cách nào nén lại được.
Mặc dù động tác của cô ngây ngô vụng về, nhưng chỉ cần thấy môi cô vờn quanh vật nóng của anh, cô không có lấy bất kỳ kỹ xảo tuyệt vời nào, lại có thể làm cho anh thực hưng phấn.
Anh đưa thắt lưng hướng ra phía trước một ít, đem tất cả cuồng dã lấp đầy cái miệng nhỏ của cô.
Nghênh Thu hoảng sợ, nhưng vẫn chỉ có thể đỏ mặt nhận lấy.
Nam tính của anh thật lớn đã tràn ngập trong cái miệng anh đào nhỏ nhắn, anhvuốt ve tóc của cô, hai mắt nhắm lại hưởng thụ môi cô mềm mại mút lấy.
Nghênh Thu chưa bao giờ nghĩ mình cùng với đàn ông làm những chuyện này, tuy rất thẹn thùng, nhưng nam tính nóng như lửa kia tràn đầy sức mạnh khiến cô hoảng sợ.
Trong hơi thở đều là hương vị của anh, cô trong lúc bất tri bất giác cũng cảm thấy thực hưng phấn, giữa hai chân có cổ khó có thể ức chế dần dần dòng nước ấm tràn ra...
Đang nhìn dục vọng của mình trong miệng hồng nộn của cô, quả thực là k