
Tác giả: Tứ Nguyệt
Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015
Lượt xem: 134700
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/700 lượt.
cao hơn, trong phòng tiếng rên rỉ ám muội không ngừng tăng cao.
Lan Khang không ngừng hôn lấy đôi môi non mềm thơm mát của cô, thân thể mềm mại của cô, như cũ cô cố gắng kiềm nén tiếng rên rĩ nũng nịu nhưng mà không ngăn lại được, cái miệng hồng nộn phát ra âm thanh yêu kiều liên tục làm nũng ở bên tai anh, vô cùng mê người quyến rũ dục hỏa của anh, thân thể lửa nóng cũng khó kìm lòng nổi của anh ma sát bắp đùi cô.
"Ưm... A..."
Nhìn thấy hai mắt cô mờ mịt, thân thể thơm mềm uyển chuyển trong ngực anh, khuôn mặt nhỏ nhắn vì tình cảm mãnh liệt thoáng hiện nét ửng hồng, mái tóc rối loạn kết hợp với bộ dáng kiều mị của cô luôn làm anh yêu say đắm không thôi.
"Em đang nghĩ bổn vương chính là thầy giáo dạy văn?"
Lại là vấn đề kì quái gì? Đúng vậy, cô thích thầy ấy, nhưng cô căn bản không có nghĩ tới tình cảm nam nữ này, bởi vì mỗi lần đều ở trong ngực Nhị vương gia chính mình dâm đãng làm cho cô sợ hãi, làm sao còn có thể nghĩ đến cùng người đàn ông khác sẽ là như thế nào?
Thấy cô có vẻ chần chờ, Lan Khang tức giận ôm eo của cô, "Còn muốn nghĩ lâu như vậy sao?"
"Tôi... A!"
Anh cuồng dã xâm nhập, mãnh liệt giữ lấy, giống như cuồng phong bạo vũ tập kích cô, một chút cơ hội phản kháng cô đều không có, bị anh cuốn vào thế giới dục vọng đầy mạo hiểm, cái gì cũng không thể nhớ.
Muốn tranh thủ cơ hội thở dốc, nhưng hai tay bị trói chặt, cô căn bản không thể động đậy, anh dễ dàng hơn có thể làm càn xâm chiếm thân thể cô, nhấm nháp tư vị ngọt ngào của cô.
"Nhị vương gia... Đừng như vậy... Tôi... Tôi..." Đột nhiên, khoái cảm như trận hồng thuỷ không hề báo động trước tập kích cô, một tiếng kêu sợ hãi, thân hình một trận run rẩy kịch liệt, cô vô lực xụi lơ ngã xuống dưới.
Tuy dục vọng của cô dâng cao như thuỷ triều, nhưng Lan Khang không để ý, hai tay anh ôm cô, đem hai tay bị trói chặt của cô vòng qua cổ của mình, bá đạo ra ra vào vào ở nơi non mềm ẩm ướt kia.
Tay anh chậm rãi vuốt ve bộ ngực sữa đung đưa của cô, hưởng thụ tuyết nhũ nõn nà mềm mại trong tay, dưới bụng cảm thụ được hoa huyệt cô chặt chẽ bao trùm anh.
"Nhị vương gia... Anh nhanh chút đi ra..." Eo của cô cơ hồ bị đứt gãy, nhưng người đàn ông có tinh lực dư thừa này lại còn không muốn bỏ qua
"Không đơn giản như vậy." Anh nghiến răng nghiến lợi trả lời, một chút cũng không giảm lực tiến lên.
Rất nhanh, cô lại một lần nữa run rẩy thân mình, lĩnh hội được một phen khoái cảm
Rốt cục, anh cảm giác được sắp bùng nổ, ôm chặt lấy cô, co rút chống đỡ trong hoa tâm kia lần cuối cùng, sau đó đem tất cả dịch mật nóng bỏng phóng thật sâu vào trong cơ thể cô.
Kết thúc rồi sao? Cô thở gấp giống như vừa mới chạy marathon xong, trên mặt đỏ rừng rực vẻ mặt toát ra thỏa mãn cùng thẹn thùng, hai tay vẫn như cũ bị buộc chặt, trên da thịt tuyết trắng có điểm một vài dấu đỏ.
Đó là anh cố ý để lại ấn ký cho cô còn kích động lưu lại vài dấu ngón tay, làm cho cô thoạt nhìn như là bị người hung hăng chà đạp, anh thật đắc ý.
Người con gái này là của anh, không cho phép người đàn ông khác nhúng chàm, cho dù là giáo viên ngữ văn hoặc là giáo viên toán học, giáo viên lịch sử cũng không thể.
"Có thể giúp tôi mở trói?" Cô thẹn thùng cầu khẩn.
Cũng đã được ăn sạch sẽ rồi, người đàn ông bình thường cũng nên thỏa mãn, cô cũng có thể được giải thoát?
Mệt mỏi quá, cô còn chưa có ngủ đấy, ngày mai đến trường nhất định sẽ có họ hàng với bộ tộc gấu mèo.
Nhưng cô sai lầm, người đàn ông trước mắt không phải là người đàn ông bình thường, anh đường đường là Nhị vương gia, hư hư thực thực có tu luyện đế vương công.
Chỉ thấy dục vọng giữa hai chân anh chậm rãi thức tỉnh, sau đó hoạt động trở lại.
Ánh mắt Nghênh Thu mở lớn bằng trái long nhãn, cái miệng nhỏ nhắn há hốc kinh ngạc.
Không thể nào?
Anh thập phần thật sự nghiêm túc mở miệng hỏi: "Nếu bổn vương và giáo viên môn văn cùng rớt xuống biển, em sẽ cứu người nào?"
Lại vấn đề quái quỷ gì vậy?
Cô đâu biết rằng càng chần chờ lại đưa tới hậu quả càng nghiêm trọng.
Một lần nữa nam tính của người đàn ông tỉnh lại, ngay lập tức đánh về phía cô.
"Đừng..."
Tiếng thét chói tai của cô rất nhanh đã bị che lại, không bao lâu được thay thế bởi những thanh âm yêu kiều.
Cứ như vậy, không có đáp án làm anh vừa lòng, Nghênh Thu đáng thương bị anh dùng sức khảo tra ép hỏi đến hừng đông, từ đầu đến cuối cô không thể ngủ.
* * * * * *
Sáng sớm, cả người Nghênh Thu lười biếng gục xuống bàn, quầng thâm trên mắt tiết lộ cô đêm qua không ngoan ngoãn ngủ, nhất định đi ăn trộm lại là một kẻ trộm bí mật.
Kỳ thật nửa đoạn trước đúng, cô đích xác không có cách nào ngủ tốt, phần đoạn sau không phải làm kẻ trộm, mà là đang làm tiểu nô lệ khổ mệnh.
Tên Nhị vương gia bá đạo kia thể lực tốt làm cô kinh ngạc, một buổi tối ăn cô sạch sẽ, quả thực bao tử của anh giống như đại sảnh lớn có thể chứa tới một trăm chín mươi chín người cùng vào ăn, bộ dạng không ăn đủ chắc chắn không cam lòng, cho nên sáng sớm hôm nay hại cô thiếu chút nữa không thể rời khỏi giường.
Tiếng chuô