XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vượt Qua Lôi Trì

Vượt Qua Lôi Trì

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Ngày cập nhật: 04:22 22/12/2015

Lượt xem: 1341253

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1253 lượt.

sẽ có thể gặp nguy hiểm bất ngờ…”
Nhất thời, sắc mặt người đàn ông tái nhợt, liều mạng lau mồ hôi.
“Trác Siêu Việt cho anh một tháng bao nhiêu tiền?” Cô đột nhiên hỏi.
Người đàn ông trầm mặc, thà chết không nhận tội.
“Vậy anh bảo Trác Siêu Việt đến gặp tôi.”
“Đừng, đừng!” Người đàn ông sợ hãi, “Giám đốc nói tôi ở đây học hỏi kinh nghiệm, năm sau cho tôi thăng chức, tôi xin cô. Với tôi mà nói, đây là cơ hội ngàn năm có một.”
Action 4
Xuân lại về, hoa lại nở, mặt trời chói chang như mùa hè.
Ở vùng nông thôn Sát Nhã bé nhỏ, bắt mắt nhất là tòa nhà hai tầng màu trắng, cánh cửa sổ bóng loáng vẫn sáng đèn trong đêm.
Căn nhà đó vẫn xây trên căn nhà nhỏ cô ở đã hai năm, nhưng nội thất đã được đổi lại, chiếc giường đôi rắn chắc phủ ga đệm màu lam nhạt thanh lịch, một màu lam trong suốt như màu trời.
Đây là nhà của cô và Trác Siêu Việt, không trang hoàng xa hoa nhưng lại vô cùng ấm áp.
Trác Siêu Việt kéo rèm cửa sổ, từ trên bếp lò lấy xuống ấm nước sôi, pha một chén trà, đặt trên bàn học.
“Còn chưa chấm xong?” Hắn từ sau ôm lấy thắt lưng Mộc Mộc, chóp mũi chôn ở sau gáy cô, hít sâu mùi hương thoải mái dễ chịu.
“Sắp xong, sắp xong! Chờ em mười phút nữa, được không?”
“Một giờ trước em cũng nói như vậy.”
Mộc Mộc kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn đồng hồ trên trường, kim đồng hồ chẳng hay lúc nào đã chỉ hơn mười hai giờ.
“Mười phút cuối cùng, em cam đoan!”
Trác Siêu Việt không bàn luận gì thêm, chậm rãi thổi chén trà nóng: “Hình như ngày hôm qua em nói muốn xây thư viện cho học sinh!”
Nói đến đề tài này, Mộc Mộc lập tức buông lỏng bút trong tay, tiến đến trước mặt hắn: “Anh đã suy nghĩ chưa?”
“Hai mươi vạn chắc là đủ nhỉ?”
“Đủ dủ!”
“Vậy em tính toán cảm tạ nhà đầu tư bằng cách nào đây?”
Suy nghĩ nhanh chóng, Mộc Mộc lập tức lộ vẻ mặt lấy lòng, ngồi trên đùi, ngón tay khẽ lật lật cổ áo hắn, vẻ mặt sẵn sàng hy sinh một cách vô cùng thành thạo: “Ông chủ Trác, anh muốn cảm tạ thế nào đây?”
“Nguyên tắc cũ, năm vạn, một đêm…” Hắn thản nhiên đáp.
“Không phải rõ ràng là năm vạn một lần sao?” Nhà tư bản keo kiệt, tuy rằng nghe ra cùng là một giá, nhưng thực chất lại cách biệt một trời.
“Vậy sao?”
“Đúng vậy.” Trong lòng cô vụng trộm tính toán, làm thế nào có thể kiếm đủ số tiền xây thư viện trong đêm nay.
“Được!” Trác Siêu Việt ôm lấy cô, đặt ở trên giường.
Cả một đêm, hắn không chút nào ngừng nghỉ thu nhận lấy thù lao của mình, cho đến khi Mộc Mộc không kịp thở kháng nghị: “Anh… nhất định là anh cố ý…”
Người nào đó cảm thấy mĩ mãn viết chi phiếu năm vạn, đặt trong tay cô: “Anh luôn nói lời giữ lời.”
“Lần sau em muốn tính công đúng hạn!”
Action 5
Thư viện rốt cuộc cũng xây xong, đầy phòng mùi sách làm cho người ta sảng khoái.
Bọn nhỏ hưng phấn vội vã tìm những cuốn sách mình yêu thích.
Trác Siêu Việt dựa bàn học, hai tay chống sau người, nhàn nhã mở miệng: “Tất cả sách ở đây các cháu phải xem thật nghiêm túc, bởi vì cô giáo Tô của các cháu, để có được những cuốn sách này đã vất vả vô cùng…”
Tác giả: Ha ha, gần đây bận rộn cho việc xuất bản “Vượt Qua Lôi Trì”, đoạn phiên ngoại này được yêu cầu viết thêm, post lên để mọi người bình luận.
Phiên ngoại động phòng hoa chúc và thầy giáo Dương cũng sẽ được lục tục post lên, mọi người đừng nóng vội, phiên ngoại nhất định sẽ có!






Action 1
Những bông tuyết đại hàn bay rải rác, đảo mắt là đem toàn bộ Sát Nhã bao trùm trong màu trắng.Mộc Mộc lăn qua lộn lại trên giường lần thứ N, rốt cuộc không chịu nổi, mò ra khỏi ổ chăn lạnh lẽo, lấy di động.Thử ấn một dãy số, không hết tiền, cũng không trục trặc mạng lưới thông tin, vậy tại sao Trác Siêu Việt lại ba ngày liên tục rồi không gọi cho cô?
Mà hắn, ba ngày trước rõ ràng nói sau khi xuống máy bay nhất định sẽ gọi điện lại.
Rốt cuộc là vì sao?Không phải là người nào đó trong quá trình công tác sẽ hồng hạnh vượt tường chứ?
Nghĩ đến khả năng như vậy, sự luống cuống cùng nghi ngờ ngợp như tuyết trắng, bao trùm cả trời đất.Cô không chút do dự ấn một dãy số quen thuộc, điện thoại không có người nhấc máy.Cô bất khuất tiếp tục gọi, rốt cuộc, trong sự kiên trì không ngừng nỗ lực, một giọng nói ngọt ngào ân cần vang lên, “Alo, xin chào!”
“Ngày mai có một hợp đồng quan trọng cần ký, anh ở công ty xem lại.” Người nào đó trôi chảy đáp.
“Được rồi, vậy em không quấy rầy anh, anh tiếp tục làm việc đi.”
Điện thoại nhanh chóng cúp máy.
Action 2
Tiếng chuông điện thoại lại thanh thoát vang lên, Mộc Mộc nhìn qua, là số máy bàn công ty Trác Siêu Việt.
“Còn có việc gì sao?” Có người biết rõ còn cố tình hỏi.
“Anh cảm thấy anh có nghĩa vụ phải an ủi một trái tim đang ghen tuông nào đó.”
Khóe miệng Mộc Mộc không khỏi cong thành một đường cong xinh đẹp, “Được rồi, nếu như vậy sẽ làm cho anh có cảm giác thích thú, bây giờ có thể bắt đầu.”
“Đầu tiên, tuy rằng thư ký của anh rất xinh đẹp, nhưng anh cho rằng em đáng yêu hơn cô ấy một chút.”