Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Tác giả: Li Gia Tặc Nương

Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015

Lượt xem: 134913

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/913 lượt.

ởi vì ánh mắt hắn mới nhìn cô vừa rồi, rất tà ác .
Nụ cười của anh rất muốn ăn đạp mà, cô khẽ cắn môi, sau đó nhìn anh ta nói: “Đến đây, đem nhiệt kế đưa cho tôi.”
Tiếp nhận nhiệt kế Lục Cẩm đưa qua, cô xem một chút, phát hiện nhiệt độ cơ thể của anh ta thập phần bình thường. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, theo cô quan sát, trên người anh ta quả thật một chút miệng vết thương đều không có, ở bên trong cũng không biết. Còn có một vấn đề thần kỳ là, anh ta ở bệnh viện mấy ngày nay, giống như không hề có cô gái nào đến thăm anh ta. Chuyện này theo đạo lý mà nói là không có khả năng, dáng dấp anh ta tuấn tú đến mức giống như yêu nghiệt thế, nhìn thế nào cũng không có khả năng không có bạn gái, hơn nữa có bối cảnh lại là người có tiền.
Khoan, đợi chút…
Không có bạn gái? Đến bệnh viện?
Chẳng lẽ? Chẳng lẽ nói! Chẳng lẽ nói cô đã gặp được chứng‘Không cứng nổi’ (bất lực)’ trong truyền thuyết sao?! Cô càng nghĩ càng cảm thấy đúng, bằng không một người đang khỏe mạnh như thế, sao lại đột nhiên chạy đến bệnh viện chứ?
Thì ra nguyên nhân là vì cái kia, khụ khụ, tính năng nam giới không đủ hoàn thiện, nên mới…
Vì thế, cô mang theo ánh mắt tiếc hận nhìn Lục Cẩm. Ai, một thanh niên anh tuấn như thế, liền bị hủy như vậy.
“Sao lại dùng cái loại ánh mắt này nhìn tôi?” Lục Cẩm ban đầu biểu tình có chút khó hiểu, sau đó hơi hé miệng cười, nói: “Có phải em đang có ý gì với tôi?”
Ai, cô lắc lắc đầu, dùng ánh mắt càng thêm tiếc hận nhìn Lục Cẩm. Có phải những người bị chứng ‘Không cứng nổi’, thế giới nội tâm đều là cường đại cùng tự kỷ như vậy hay không? Quên đi, cô phải thông cảm cho hắn.
Nghĩ đến đây, cô nhìn hắn lộ ra một nụ cười an ủi theo tiêu chuẩn, nói: “Yên tâm đi, anh nhất định sẽ khỏe mà.”
Lục Cẩm khẽ nhíu mày, nhìn cô khó hiểu nói: ” Rốt cuộc em đang nói gì đó?”
“Cái kia… Tôi nói…” Cô vắt hết óc nghĩ nghĩ, không biết vấn đề này có thể hỏi ra khẩu hay không. Bởi vì cô không biết sau khi đem vấn đề này hỏi ra ngoài, có thể trực tiếp bị đe dọa tính mạng hay không, nhưng cô thật sự rất tò mò, rất muốn dự đoán của mình được xác nhận.
Cứ mãi suy nghĩ, sự hiếu kì trong lòng rốt cục đã chiến thắng sợ hãi. Vì thế, cô nhìn anh ta, hỏi thật cẩn thận: “Sao anh lại muốn vào bệnh viện vậy, bởi tôi thấy trên người anh đâu có bị thương, cũng không có phát sốt hay cảm mạo.”
“Bởi vì tôi chưa từng vào bệnh viện, cho nên muốn vào đây chơi một chút.” Lục Cẩm trả lời thập phần thoải mái.
“Không có khả năng. ” Cô lập tức phủ quyết, làm sao có thể chưa từng vào bệnh viện chứ, cho dù không bị qua bệnh nặng, nhưng cảm mạo ho khan chắc cũng có mà “Nếu anh thực sự chưa từng vào bệnh viện, vậy trước đây khi anh bệnh thì làm sao? Không có khả năng chỉ uống thuốc là tự khỏi được.”
“Đó có cái gì mà không có khả năng. ” Trên mặt Lục Cẩm lộ ra vẻ buồn cười: “Bởi vì nhà tôi có đội ngũ bác sĩ riêng cho gia đình, cho nên căn bản không cần đến bệnh viện, ở nhà có thể trị.”
“…” Kẻ có tiền cuộc sống chính là xa xỉ như vậy! Nhưng cô vẫn không tin anh ta vì muốn vào đây du lịch hay nghỉ mát gì đó mới vào đây, tuyệt đối là vì có bệnh gì đó không tiện nói ra, chẳng qua anh ta không chịu nói cho người khác mà thôi.
Nghĩ đến trước đó anh ta dám dùng hành vi vô lại với cô, cô quyết định, nhất định phải vạch trần bí mật này. Sau đó nếu anh ta dám dùng lời nói khiếm nhã gì đó, cô có thể thừa cơ uy hiếp anh ta!
Ha ha, đến hỏi viện trưởng đại nhân không phải sẽ biết sao, Cô suy nghĩ tràn đầy tự tin.
“Viện trưởng đại nhân.” Cô dùng thanh âm tự nhận là có thể ngọt chết người, kêu gọi Trang Minh đang ngồi phía sau bàn làm việc vĩ đại của anh ta.
“Có chuyện gì, nói.” Trang Minh đầu cũng không nâng, trước sau như một vùi đầu vào công việc.
Cô có tật giật mình nhẹ đóng cửa lại, sau đó chạy chậm đến trước bàn, nhỏ giọng nói: “Viện trưởng đại nhân, chắc chắn anh biết vì sao tên cuồng khỏa thân đó muốn nằm viện chứ.”
“Cuồng khỏa thân?” Trang Minh thế này mới ngẩng đầu, tựa hồ không rõ cô đang nói cái gì.
“Chính là gã Lục Cẩm đó.” Cô lập tức giải thích nói.
Trang Minh nghe vậy, khóe miệng khẽ nở nụ cười, nói: “Cô cố chấp thật.”
“Mau nói cho tôi biết đi, tôi biết anh nhất định sẽ biết !” Hai mắt cô sáng lấp lánh, chờ mong nhìn Trang Minh.
“Tôi cũng không biết.” Trang Minh nhún nhún vai, tỏ vẻ mình cũng không biết.
Viện trưởng đại nhân cũng sẽ không biết? Đánh chết cô cũng sẽ không tin! Vì thế, cô mang vẻ mặt cầu xin nhìn Trang Minh, nói: “Viện trưởng đại nhân, anh đừng gạt tôi, anh là viện trưởng viện này, chắc chắn đối với chuyện lớn nhỏ trong bệnh viện đều rõ như lòng bàn tay, huống chi anh chàng Lục Cẩm đó không phải là khách quý của anh sao? Vậy anh càng thêm không có khả năng không biết .”
“Cũng bởi vì anh ta là khách quý, cho nên rất nhiều chuyện tôi không tiện hỏi đến.” Trang Minh đáp.
“Viện trưởng đại nhân…” Cô lắc lắc cái mặt, vì sao viện trưởng đại nhân không chịu nói vậy?
Trong đầu cô khẽ xoay chuyển, quyết định bằng bất cứ giá nào , nói: “Viện trưởng đại nhân, có phải anh


Polly po-cket