Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Tác giả: Li Gia Tặc Nương

Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015

Lượt xem: 134914

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/914 lượt.

chàng Lục Cẩm đó có bệnh gì không tiện nói ra, cho nên anh mới không tiện nói cho tôi biết. Không sao, anh cứ len lén nói mình tôi nghe thôi, tôi sẽ không nói cho người khác đâu.”
Vốn dĩ Trang Minh cầm lấy cái chén chuẩn bị uống nước, nhưng khi nghe đến những lời của cô, lập tức mạnh mẽ phun hết ra, sau đó có chút kính sợ nhìn cô, nói: “Như vậy theo cô thấy, Lục Cẩm có bệnh gì không tiện nói vậy?”
Cô cắn cắn môi, dù sao vừa rồi cũng đã cố quyết tâm bằng bất cứ giá nào, cũng không cần thiết giả bộ rụt rè gì nữa. Cô nhìn Trang Minh, nhỏ giọng nói: “À, ừm, ờ.. Có phải anh ta bị cái kia hay không?”
“Cái kia?” Trang Minh nhíu mày.
“Chính là chứng ‘Không cứng nổi’(bất lực)’ đó.” Cô đáp, ánh mắt nhìn Trang Minh có chút oán niệm. Thật là, cần phải nói huỵch tẹt như thế mới hiểu sao.
Vì thế, Trang Minh từ vừa rồi phun nước, hiện tại biến thành ho khan kịch liệt…
“Tôi đoán đúng rồi sao, đoán đúng rồi sao?” Vẻ mặt cô tràn đầy hưng phấn nhìn Trang Minh, biểu hiện của anh ta hiện tại theo ý cô nghĩ chính là bị cô nói trúng rồi, sau đó anh ta mới chột dạ .
Một lát sau, Trang Minh mới cầm khăn tay nhẹ nhàng xoa xoa miệng, sau đó nhìn cô nói: “Yên tâm, nếu anh ta thật sự có loại bệnh không tiện nói đó, tôi nhất định sẽ là người đầu tiên thong báo với cô.”
囧.
Ban đêm.
Trong tay cô cầm nhiệt kế, đi về hướng phòng bệnh của Lục Cẩm. Xem phản ứng của viện trưởng đại nhân trước đó, Lục Cẩm hẳn là một người thực bình thường, không có bệnh gì không tiện nói, nhưng vì sao hắn lại muốn nằm viện chứ?
Chơi vui sao? Tuyệt đối không có khả năng, chỗ nào không chơi chạy đến bệnh viện có gì vui để chơi chứ?
Cô kiểm tra nhiệt kế trong tay, trong lòng bất đắc dĩ, rõ ràng anh ta không bị bệnh gì mà.
Không bệnh, sao mỗi ngày đều phải lấy nhiệt kế đo nhiệt độ anh ta làm gì?
Nhưng mà, xem như nể mặt tiền vậy, nên cô quyết định sẽ làm người nhàm chán như thế. Hí hí.
Bước vào cửa phòng, cô liền cảm giác được không khí không đúng. Bởi vì có ám ảnh trước đó, cô tựa hồ cảm giác được trong không khí đó có hòa lẫn một luồng hơi thở nguy hiểm, đập vào mặt.
Cô nhất thời có chút khẩn trương, liếc mắt nhìn chung quanh một cái, sau đó nhìn Lục Cẩm nằm nghiêng ở trên giường. Giờ phút này hai mắt của anh ta lóe lên tia sáng lạ thường, đang gắt gao nhìn cô chằm chằm!
“Anh… Anh muốn làm gì.” Không biết vì sao, khi nhìn thấy ánh mắt như thế của Lục Cẩm trong lòng cô có chút sợ hãi.
Khóe miệng Lục Cẩm lộ ra một nụ cười, nói: “Không có gì, chỉ muốn nhìn em.”
Cô cảnh giác nhìn anh ta, không biết anh ta lần này có thể làm ra chuyện gì dại dột hay không, bởi vì ánh mắt anh ta lần này rất tà ác !
Lục Cẩm bỗng nhiên khẽ rên một tiếng, hàng mày đẹp cau lại, vẻ mặt thống khổ nhìn cô nói: “Tôi giống như phát sốt , đầu có chút đau.”
“Không phải chứ!” Cô nhất thời quên nguy hiểm đang tồn tại, rất nhanh chạy đến trước mặt Lục Cẩm, đưa tay đặt ở trên trán của anh ta, “Sao đột nhiên lại phát sốt?”
Ủa, Đâu có sốt? Cô kỳ quái nhìn Lục Cẩm.
Ai ngờ, Lục Cẩm không nhanh không chậm nói với cô, “Em biết không? Trưa nay, Trang Minh có đến đây.”
“À.” Viện trưởng đại nhân tới, đâu có chuyện gì liên quan tới cô? Hơn nữa viện trưởng đại nhân tới thăm bệnh nhân VIP thực bình thường thôi, huống chi anh ta lại là khách quý mà.
“Sau đó, Trang Minh có kể tôi nghe một chuyện cười, anh ấy nói là em kể cho anh ấy. ” Lục Cẩm nhìn cô, cười cười nói.
“Chuyện cười?” Cô nhất thời không phản ứng kịp.
“Ừm, chuyện cười.” Lục Cẩm nói.
Khoan đã, chuyện cười? !
Cô nhất thời vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lục Cẩm.
“Trang Minh nói với tôi, em đi hỏi anh ta, có phải tôi bị bệnh gì không tiện nói hay không, sau đó em nói với anh ta, có phải tôi bị bệnh‘Không cứng nổi’ hay không.” Nói đến đây, Lục Cẩm tay mắt lanh lẹ bắt lấy cô vừa mới chuẩn bị chạy trốn, nháy mắt đem cô đặt ở trên giường, trong mắt lóe lên ánh sáng tà ác, nói: “Kỳ thật, vấn đề này em nên hỏi tôi. Tôi rốt cuộc có cứng nổi hay không, em tự mình thử xem chẳng phải sẽ biết ?”
Nói xong, một luồng hơi nóng thổi tới trên mặt cô…
Tác giả có việc muốn nói: khụ khụ, mặt đỏ thổi qua. . .
Khụ khụ, kỳ thật truyện này rất không thuần khiết nga. . .






Phi lễ a ~~
Vẻ mặt cô kinh hoàng nhìn anh ta, trong lòng nghĩ giờ phút này nên gọi là gì: Cưỡng gian? Hình như anh ta vẫn chưa làm. Phi lễ? Ặc, hình như mình nói có ai tin không nhỉ?
Lục Cẩm nở nụ cười một tiếng, gõ đầu của cô một chút, nói: “Vì sao em còn có thể bình tĩnh như thế? Cái đầu heo của em rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?”
“Nghĩ hiện tại nên thét chói tai như thế nào mới tốt.” Cô theo bản năng hồi đáp.
“Xì.” Vẻ mặt Lục Cẩm tràn đầy ý cười nhìn cô, nhéo nhéo khuôn mặt của cô, nói: “Cô bé con này, thật sự rất làm cho tôi…”
… Biến thái!
Dọc theo đường đi, cô thập phần rối rắm đi về phía văn phòng. Đếu do tên khốn kiếp đó, không có việc gì lại đột nhiên cắn cô, xem ra về sau không nên gọi hắn là cuồng khỏa thân, hẳn nên gọi h