Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Anh Có Sợ Em Không?

Anh Có Sợ Em Không?

Tác giả: Fly

Ngày cập nhật: 23:55 15/12/2015

Lượt xem: 1341427

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1427 lượt.

Ánh mắt thất
thần như người mất hồn, hai tay lả vào đùi, đôi vai hiên ngang
ngày nào giờ tưởng chừng như cũng rũ cả xuống. Quang Anh giờ
đây không thể coi là Quang Anh được. Xin hãy tạm quên đi hình ảnh huy hoàng của anh trong một khoảng thời gian!

- Này anh bạn.

Một tiếng gọi vang lên, Quang Anh liền quay sang người ngồi cạnh
mình. Anh ta có lẽ cũng trạc tuổi anh, là người ngoại quốc.
Mắt xanh như đại dương, tóc vàng như ánh nắng thu rực rỡ và
diệu kì. Chiếc mũi không cao cho lắm nhưng lại rất hài hòa với khuôn mặt. Dưới cằm, có một đường râu xanh mọc làm tăng lên vẻ nam tính cho anh ta. Quang Anh mỉm cười đáp lại câu nói kia:

- Có chuyện gì sao? - Tiếng Anh của anh không phải là chuẩn
nhưng cũng có thể gọi là tạm được và an toàn trong giao tiếp.

- Anh có chuyện gì không vui sao?

Quang Anh cảm thấy anh chàng này hơi bị rỗi việc thì phải. Anh
có chuyện gì thì liên quan gì đến nồi cơm nhà anh ta cơ chứ?
Và họ có quen nhau không? Không! Thậm chí cái cảnh đã từng
lướt qua nhau còn chẳng có chứ đừng nói đã nhìn thấy mặt.
Nghĩ vậy, Quang Anh chợt thấy xã hội ngày nay phát triển quá
cho nên bản tình lười của con người bị chuyển hóa thành dạng
thích lo chuyện bao đồng!

Tuy là vậy, nhưng Quang Anh vẫn hiểu chút phép tắc khi đối nhân xử thế:

- Có một số chuyện không như ý muốn thôi.

Cứ tưởng anh ta có câu trả lời rồi là thôi, ai ngờ anh ta lại
càng hứng thú hơn nữa khiến Quang Anh chỉ muốn đập vỡ cái ô
cửa bên cạnh mình để nhảy xuống dưới. Các bạn biết đấy, khi
người ta buồn bực, họ chỉ muốn tách xa hoàn toàn với thế
giới xung quanh.

Anh chàng đó liền reo lên:

- A! Tôi cũng có những chuyện không như ý muốn đây.

Lạy hồn, anh ta có vẻ gì là gặp chuyện không vui không? Nếu có thì chắc nó ở cái dạng này: Buồn vì đời không cho anh ta
buồn!.

Quang Anh lườm nguýt anh ta mấy lần nhưng dường như người bạn -
vừa - mới - quen này chẳng chịu hiểu cho những cái nhìn đầy
thân thương của anh cái gì cả.

Lại thêm một chuyện không như ý muốn nữa. Tại sao lúc mình muồn được yên thì đời chẳng cho ta yên?

- Anh có chuyện gì nào? - Quang Anh mệt mỏi hỏi lấy lệ.

- Tôi á? Vợ tôi đòi li hôn với tôi.

- Vậy à? Chia buồn nhé!

Khoan!

Anh ta nói cái gì nhỉ? Quang Anh như gặp được tri âm tri kỉ giữa chốn đời phù du. Thật không ngờ lại trùng hợp đến vậy. Anh
cũng bị Đường Thi bắt kí vào cái tờ giấy có chữ "Đơn Li hôn"
to bự chảng. E hèm! Cái này tuy hơi xấu hổ nhưng người bên cạnh anh không thấy ngại thì anh còn giữ kẽ làm gì?

Thế là đồng chí Quang Anh như nhặt được vài nghìn lẻ trong lúc thèm bánh mì:

- Vợ anh đòi li hôn? Vì lí do gì?

Anh chàng kia chợt tắt ngấm nụ cười tươi vừa rồi. Thay vào đó
là một vẻ buồn rầu. Có lẽ trước đó anh ta đã cố dùng cái
mặt nạ này để ngụy trang. Và cuối cùng là không chịu được
nữa thì phải tìm người để giải tỏa nỗi lòng. Ai ngờ lại
đúng ngươi như vậy!

Có lúc ông trời cũng mở được một mắt để ân xá cho nhân dân!

- Thực ra...không phải lỗi của cô ấy! Là do tôi không tốt.

"Tôi không tốt."

Câu nói này như đập thẳng vào tâm khảm Quang Anh. Tại sao đàn
ông khi bị người mình yêu thương "dọa" bỏ hay là "đá" thật thì
lại có cái ý nghĩ: "Mình không tốt! Do mình không tốt nên cô
ấy mới nhẫn tâm vứt bỏ mình" như vậy?

Có đôi lúc, Quang Anh cũng đã nghĩ như vậy đấy. Anh đã từng tự vơ lấy hết trách nhiệm về mình, đã từng căm ghét bản thân
mình không có đủ những cái tốt để Đường Thi được hạnh phúc.
Đã từng có ý nghĩ...sẽ kí vào đơn li hôn kia để giải thoát
cho cô ấy. Nhưng rồi lí trí anh đã đi hơn một bước so với tình
cảm. Không phải là do anh! Là do cô ấy khó hiểu và chỉ biết
nghĩ cho riêng mình. Nếu muốn li hôn với anh thì tốt nhất là cô ấy nên cho anh biết lí do. Nếu cô ấy nói được, anh sẽ chấp
nhận kí vào đó mà không có bất cứ hành vi gì gọi là níu
kéo.

Cho dù chắc chắn anh sẽ bị tổn thương.

Quang Anh trầm ngâm hồi lâu rồi lại tiếp tục câu chuyện với anh chàng kia:

- Sao? Anh có lỗi gì? Hãy suy nghĩ thấu đáo, biết đâu cô ấy mới là người có lỗi thì sao?

Tuy nhiên, anh chàng kia vẫn cứ khăng khăng chuyện đi đến nước này là do một mình anh ta ngu ngốc lắp ráp lên:

- Tôi đã ngoại tình! Tôi là một thằng tồi phải không? Vợ tôi
là một người rất tốt, th