pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh

Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh

Tác giả: Ann

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1341053

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1053 lượt.

uy sẽ là của tao

Dường như con người nó, nét mặt nó luôn tỏ ra bình tĩnh trong những chuyện như vầy. nó nhìn Đại Ánh ánh mắt thách thức

-Vậy sao cô không giết tôi ngay đi?

Ánh mắt căm thù Đại Ánh nghiến răng

-Đâu để mày chết dễ như vậy được. Tao hận mày như vậy thì phải hành hạ mày từ từ cho mày chịu đau đớn đến chết.

Nó nhìn Đại ánh cười nhạt, ánh mắt trống rỗng . nó đã quá mệt mỏi, toàn thân rã rời bây giờ nó chỉ muốn ngủ
thôi. Nó nhắm mắt giọng bất cần

-Tùy cô!

Đại ánh càng điên lên , cô ta trừng trừng nhìn nó.

-Mày nghĩ nhắm mắt lại chờ đợi là được sao? tao sẽ cho mày biết thế nào là đau đớn

Đứng dậy Đại Ánh bước tới gần nó. Dùng chân cô ta đạp mạnh lên cổ chân nó

-Chết nè

Cơn đau làm nó mở mắt, Đại ánh tiếp tục
đè mạnh chân cô ta lên cổ chân nó. Chân đau làm mặt nó trắng bệch, nhưng khuôn mặt vẫn bình thản lạ thường

-CÔ thật đáng thương

-Cái gì?-Đại Ánh ngạc nhiên nhìn nó

-Tôi nói cô thật đáng thương, phải hành
hạ người khác mới có thể vui vẻ, luôn muốn chiếm đoạt hạnh phúc của
người khác và nghĩ rằng có nó sẽ hạnh phúc.

-Mày im đi, nói nhiều

Đại Ánh tức giận dùng cây gỗ gần đó quất mạnh vào người nó.

-Ha ha, sao? biết thế nào là đau đớn chưa

-Nếu hành hạ tôi làm cô thấy vui như vậy thì coi như trước khi chết tôi cũng có ích.

-Được, vậy tao sẽ làm cho mày phải quỳ xin tha

Để chứng minh cho hành động của mình Đại Ánh dùng chân đá mạnh vào người nó, nhiều nhất là vùng bụng

-Mày chết đi.

Đại Ánh dồn bao tức giận vào người nó, do lực tác động quá mạnh khóe môi nó bắt đầu chảy máu.

-sao? mày thấy thế nào? Bây giờ ai thắng ai thua đây?

Nó mệt mỏi không trả lời, mồ hôi túa ra
trên trán , trong đầu nó bây giờ chỉ còn lại hình ảnh của hắn mà thôi,
bấc giác môi nó mấp mấy

-Gia…gia Huy..

-Ha ha thật tội cho mày, đừng nghĩ gia Huy sẽ tới đây cứu mày. Đừng hy vọng nữa.

Nó nằm dưới sàn, khuôn mặt trắng bệch, toàn thân rã rời. nhìn nó mà Đại Ánh hả dạ vô cùng

-Chưa hết đâu, tao còn một món quà nữa dành cho mày đây.

Lấy trong giỏ ra một con dao nhỏ, cúi xuống bên nó

-tao sẽ cho mày chết thật khó coi

Đại Ánh không ngần ngại đưa con dao sáng choang sắc nhọn lên khắp mặt nó, cô ta muốn thấy vẻ sợ hãi của kẻ thù
nhưng nó vẫn không biến sắc

-Được, mày giỏi lắm để coi mày còn cứng đầu được bao lâu.

Đại Ánh vung con dao sắc bén định rạch một đường trên mặt nó thì một giọng nói làm cô ta khựng lại

-Cô nghĩ mình đang làm gì vậy?

Quay lại, phía sau cô ta là Trung Vĩ, người của Trung Vĩ nhiều hơn nên tất nhiên anh ta chiếm ưu thế

-Sao anh biết chỗ này?

-Cô không cần biết, chỉ cần trả lại “vật phẩm” cho tôi

-Không đời nào, cô ta là của tôi.

Cạch….

-Thật phiền phức

Nói một cách chán nản Trung Vĩ đồng thời lên đạn chỉa súng vào đầu Đại Ánh

-Anh dám?

-Thử nhé

Khuôn mặt thích thú đó khiến Đại Ảnh biết mình đang đối mặt với một tên liều mạng.

Thấy cô ta im lặng Trung Vĩ nhếch môi

-Đưa con nhỏ đó đi

Một tên thuộc hạ tháo dây trói, bế nó lên. Nó vẫn mở mắt nhưng không phản kháng cũng không nói gì, nó đã kiệt sức.

Nhìn Đại Ánh Trung Vĩ mỉa mai

-Bây giờ tôi biết vì sao tên Gia Huy chọn con nhóc đó chứ không phải cô rồi

-Cái…cái gì?

-Cô ….. Quá tầm thường ha ha ha

Để lại một tràng cười dài Trung Vĩ bỏ đi. Đại ánh nắm chặt tay ánh mắt căm tức

-Đồ đê tiện!

Đưa nó tới một nơi cách đó không xa, cuối cùng nó cũng được ngồi dựa lưng vào một gốc cây. Trung Vĩ ra lệnh cho đám thuộc hạ

-Gọi cho chồng cô ta đi

Quay sang Trung Vĩ nâng cằm nó đưa chai nước đút cho nó một ít nước

-Thấy chưa, ở chỗ anh sung sướng không chịu, bỏ trốn làm gì bây giờ thương tích đầy mình.

Nhìn nó Trung Vĩ bỗng thấy thích thú

-Cô em cũng xinh nhỉ?

-Bỏ bàn tay dơ bẩn của mày ra ngay

Hắn và Mạnh Khang cùng đám vệ sĩ đứng phía sau giọng đầy đe dọa

Nhìn sang nó hắn hơi nhíu mày

-Trung Vỹ?

-À…đừng có nhìn tao như vậy, không phải tại tao đâu.

Ngồi xuống Trung Vĩ cầm dao kề sát cổ nó

-Nhưng nếu bây giờ mày không chịu nhượng bộ thì kết quả cuối cùng là …tại mày đó

-Mày muốn sao?

-Ha ha, mày biết mà.

Hắn quay sang Mạnh Khang

-Tất cả không được xen vào

Trung Vĩ đắc ý

-Xử nó đi

Đám người kia hùng hổ cầm gậy xông vào

-Gia Huy cẩn thận

Sau tiếng của mạnh Khang một cây gậy vụt mạnh từ phía sau khiến hắn khụy xuống. khuôn mặt vẫn không tỏ ra một chút sắc thái.

-Gia…Gia Huy…

Nó thấy tất cả, nghe tất cả môi mấp mấy gọi tên hắn, không biết hắn nghe không chỉ thấy ánh mắt hướng về phía nó.

-CÔ…cô làm gì