Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction

Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction

Tác giả: Leonardo de Bear

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1341650

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1650 lượt.

áng cả căn phòng làm nỏ trở nên lung linh. Ngẩng
đầu dậy cô nhìn thấy Zenka ngồi bình thản bên cây guitar, đôi tay vẫn
lướt trên những dây đàn bằng kim loại và cây guitar bên cạnh anh nhẹ
nhàng tuôn ra những âm thanh trầm ấm. Nilk cảm thấy, trong vài giây, anh ta chợt tỏa một thứ ánh sáng lấp lánh, ngạc nhiên trước ánh sáng đó,
định thần lại cô nhận ra những thứ hư ảo đó bắt nguồn từ đám phụ kiện
kim loại với đủ dạng hình thù quái dị trên người Zenka. Anh ta trông
chẳng khác gì mấy tên thích làm trò càn quấy – cô thầm nghĩ.

- Dậy rồi thì đi làm gì đó đi!

Câu nói của Zenka làm cô giật mình, hơi hốt hoảng, cô nhanh chóng đứng dậy:

- Bài vừa rồi nghe buồn ghê!

- “Song from a secret garden” – Anh ta không ngẩng lên nhìn cô, chỉ hờ hững nói vậy.

- À, ra vậy.

Nilk nhìn thấy anh ta ghi gì đó lên tập sheet trước mặt bằng tay trái, tò mò cô lại hỏi

- Anh thuận tay trái sao?

- Không, tôi chỉ dùng tay trái khi viết nhạc và một số việc linh tinh khác.

- Lạ nhỉ!

- Thế cho “độc”.

- Chẳng cần làm thế thì với đống phụ kiện của anh anh đã đủ quái lắm rồi

- Chẳng là gì cả, chỉ là dùng cho vui – Anh ta ngáp dài một tiếng – Cô không định vào nhà tắm sao?

Nilk nghe thấy anh ta nói vậy, cô lẳng lặng chui vào
nhà tắm. Nhìn thấy mình trong gương cô ngượng tới mức muốn chui luôn
xuống đất. Trong gương nhìn lại cô là hình ảnh một cô gái với đôi mắt
sưng húp vì khóc, gương mặt lem nhem vì mascara và phấn trôi xuống thành mấy dòng đen tím dưới khóe mắt.

- Trời ơi, cái mặt thế này mà lại còn không biết xấu hổ nữa, thảm nào anh ta không thèm nhìn mình lấy một chút nào, giờ thì
chẳng biết ai quái dị hơn ai nữa! – Huyền gục đầu vào tường.

Rón rén bước ra phòng khách, không thấy Zenka đâu, cô
lại lò dò đi vào bếp và thấy anh ta đang nấu gì đó. Đứng nhìn anh hồi
lâu, đột nhiên Nilk nhớ lại khoảnh khắc của ngày hôm qua khi Zenka nhìn
cô với ánh mắt ấm áp và dịu dàng, nhớ tới bàn tay mềm mại như con gái
khi chạm vào tay mình, cô thấy ngượng, hai má nóng bừng.

- Cô không định đứng đó mãi đấy chứ?

- Tôi …

- Hay là cô định phát kiến ra phương pháp hấp thụ chất dinh dưỡng từ xa?

- Không … tôi chỉ … tối qua chắc là đã làm phiền anh.

- Không phải là phiền … mà là cực phiền! Tôi không thể
hiểu nổi cô, vừa ngủ vừa quẫy đạp lung tung lại còn vừa nói mơ nữa chứ!
Lúc ngủ cô quậy tung trời như thế thì chả trách bình thường luôn gây
chuyện.

- Tôi không có mà!

- Đương nhiên, cô ngủ thì cô làm sao mà biết được! – Zenka nhếch mép.

- Tôi …

- Không phải nói gì đâu, ăn sáng nhanh rồi đi học!

- Anh không ăn sao?

- Cô có ăn tối từ 6 giờ không? Lát nữa tôi sẽ ăn!

Huyền cắm cúi ngồi ăn một mình trong khi Zenka ngồi ôm cuốn “The Da Vinci code” nguyên gốc.

- Anh có thể đọc được sách tiếng Anh à?

- Tôi biết vừa đủ để dùng.

- Tôi biết mỗi tiếng Pháp thôi, tôi muốn sang đó học
lắm, gửi hồ sơ rồi nhưng chưa được, nếu được đợi tốt nghiệp tôi sẽ đi
luôn – Huyền bắt đầu nói huyên thuyên.

- Chuyện ngày hôm qua, Zenka ngưng lại một lát, cô đừng nghĩ ngợi gì nhiều, nên quên đi thì hơn, nếu cảm thấy ấm ức không chịu
nổi thì cứ nói ra, nhưng đừng kể lể với người khác, không biết người ta
sẽ nghĩ gì rồi mang tiếng xấu thì không tốt.

- Hôm qua, tôi thật sự chỉ sợ quá thôi, tôi chưa bị quấy rối bao giờ!

- Cô không va chạm gì nhiều lắm nên có sợ cũng không lạ.

- Vậy chứ anh thì sao? Không lẽ là có kinh nghiệm gì chắc?

- Không, chỉ là không ai đụng vào tôi được thôi.



Chương 3: Những Vết Thương, Rạn Nứt, Quyết Định Và Nỗi Lo Của Ông Anh



Quay vào phòng sau khi Nilk đi khỏi, Zenka nhấc máy gọi
điện cho anh Thành xin lỗi vì đã không quay lại, cậu cũng xin lỗi cả anh Trung chủ quán vì tự ý nghỉ việc

- Em không phải bận tâm về chuyện đó đâu! – Trung nói – Hôm qua có vui không?

- Vui là sao?

- Anh thấy em đột nhiên có hứng thú với phụ nữ như thế, không biết tối qua liệu có…

- Không có chuyện đó đâu, anh đừng hiểu nhầm.

- Vậy là không có gì giữa hai đứa sao?

- Không có đâu ạ!

- Vậy thì em phải làm bù thôi, tuần này em sẽ không được nghỉ!

- Vâng!

Cúp máy, cậu chui vào phòng tắm, vừa bước chân ra ngoài thì điện thoại lại reo vang:

- Anh Minh à? Có chuyện gì vậy anh?

- Nghe nói tối qua em đưa Huyền về nhà rồi không quay lại?

- Lại thêm tin đồn thất thiệt gì đây, không có chuyện gì đâu ạ! – Zenka chán nản.

- Không có gì là sao?

- Nếu anh muốn “có vấn đề” thì hôm qua cô ta hơi sốt, mê sảng cả đêm, vì thế em không bỏ cô ta ở nhà một mình được.

- Vậy bây giờ cô bé ổn chưa?

- Đi học rồi, không nhớ gì đâu.

- Em lại nói năng cộc lốc rồi đấy, có muốn anh cho một trận không?

-


Insane