
Tác giả: bigsun
Ngày cập nhật: 23:57 15/12/2015
Lượt xem: 134938
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/938 lượt.
tiếng :
_ “Oan gia ngỏ hẹp” - A! Tại sao tôi và hắn cùng thốt lên một câu làm ai cũng ngạc nhiên nhìn.
_ Wou !!! Tôi đã nói là hai người hợp nhau lắm mà, ngay cả lời nói cũng giống nhau nữa. - Nam Cường láu táu nói
_ Hứ !!! Ai hợp với cậu ta chứ. - Hai ... zza và lại một lần nữa tôi và cậu ta cùng thốt lên một câu
_ Đấy thế mà bảo là không hợp, lần đầu thì xem như ngẫu nhiên đi nhưng đến lần thứ hai thì ...
_ Nam Cường, cậu đang đùa với tớ đó hả ? - Hình như tên Hoàng Phi đó đã giận lên rồi
_ Ôi thôi đại ca, tớ không giám đâu ....
_ Thôi nào, bây giờ chơi đi không nên để không khí đang vui vẻ lại trở nên căng thẳng chứ ! Khi nào tớ hô bắt đầu là mọi người nhanh ngậm bánh và ăn nhé phải ăn thật nhanh vào đó !!!
Tôi miễn cưỡng quay mặt lại và ngậm cái bánh. Tiếng của Trà My đã vang lên :
_ Bắt đầu !!!
Mọi cặp kia thì lo ăn ngấu ăn nghiến chỉ riêng cặp tôi, à không chỉ riêng tôi ngồi gặm từng chút, từng chút
_ Này cậu là người hay thỏ mà ăn bằng cách gặm nhấm vậy ? - Hoàng Phi gắt gỏng nói
_ Tớ ... tớ ... biết rồi, từ ... từ ...
Wei ... đúng là đẹp như thiên thần, sao nhìn ở gốc độ nào cậu ta cũng đẹp hết vậy nhỉ ??? “thình .. thịch ... thình ... thịch” i du sao lúc này tim tôi đập nhanh như muốn vọt nhảy ra ngoài luôn đấy, ôi chắc là tôi bị vẻ đẹp của cậu ta quyến rủ rồi. Không được mày tỉnh lại mau, cậu ta là kẻ thù lớn nhất của đời mày đó. Hứ đúng vậy tỉnh lại, tỉnh lại .... Lúc này tôi mới để ý cặp đôi Nhật Vũ đang đùa vui hạnh phúc người cười người nhai bánh. Tim tôi thắt lại nó sắp muốn vỡ ra thành trăm mảnh. Tôi thật ngốc ... ngốc khi đi mến một người không hề quan tâm đến tình cảm của mình ... Bây giờ tôi mới hiểu thế nào là cảm giác bị bỏ rơi. Nó cô đơn, buồn tẻ lắm ... Chẳng lẽ tôi sinh ra để luôn làm một người thừa thải ??? Có ai hiểu cái cảm giác của tôi không !!!! Nước mắt, nước mắt ... Tại sao nó lại tuông ra vào lúc này. Tôi ... tôi không biết làm gì liền đứng phắt dậy :
_ Xin lỗi mọi người, tớ ... tớ có việc gấp. Tớ phải đi đây, hẹn gặp lại mọi người nhé !!!
_ Nhật Hạ ... Nhật Hạ .... Cậu sao vậy ??? - Nhỏ Phương hét gọi theo
_ Để tớ chạy theo xem sao. - Nhật Vũ nói
_ Đã bảo cậu ấy có việc gấp mà cậu chạy theo làm gì, có cần phải quan tâm đến thế không ? - Mỹ Tuyết bực bội nói
_ Thôi Nhật Vũ đừng làm Mỹ Tuyết buồn nữa tớ nghĩ Nhật Hạ có việc gấp thật đấy.
_ Mọi người tranh cãi nhau làm gì, đằng nào đội Nhật Hạ cũng về cuối, phải chấp thuận điều kiện của mọi người. Tớ có ý này điều kiện của tụi mình là Hoàng Phi, cậu cùng một đội với Nhật Hạ bậy giờ cậu phải chạy theo cậu ấy xem thế nào. Còn bọn tớ tiếp tục đi tăng hai. Hoàng Phi có gì phải phone cho tụi này nhé !!!
_ Cậu đùa đó à ! - Hoàng Phi hét toáng lên
_ Sao lại đùa, bậy giờ tụi tớ không sợ đâu bởi vì đậy là điều kiện từ đầu cậu cũng đã chịu rồi còn gì !!! Bảo Nam nhanh chóng lên tiếng.
_ Đúng đấy .... đúng đấy .... - Mọi người hùa theo
_ Hey, sao số tui lại xui xẻo thế này ????
_ Nhanh đi theo đi còn chần chờ gì nữa.
Cậu ta chậm chạp bước đi ....
~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~
Hu Hu Hu Hu Hu
Tôi muốn khóc, khóc thật to .... Lòng tôi lúc này rối bời chẳng nghĩ được gì cả. Tôi uể oải bước lại ghế đá ở công viên ngồi xuống. Lúc tôi cô đơn nhất cũng không có người bên cạnh. Tôi rất muốn điện cho chị hai nhưng không dám vì tôi sợ chị lo lắng. Ước gì có Rey ở đây cậu ấy sẽ an ủi tôi. Rey là một người bạn thân của tôi ở Thuỵ Điển cậu ấy rất tốt bụng luôn quan tâm lo lắng cho tôi. Ở bên cậu ấy tôi thấy rất an toàn, thoải mái ....
_ Cô bé, làm gì mà ngồi ở đây một mình vậy ?
_ Đúng đấy, có chuyện gì buồn à ?
_ Đi với tụi anh đi, hết buồn ngay ý mà cô bé dễ thương !!!
_ Các ... các người là ai ??? - Tôi lo lắng lên tiếng _ Tôi không quen các người, tránh ra đi !!!
_ Ô hô, sao lại bỏ lỡ một cô bé dễ thương như thế này chứ ??? Đi với tụi anh đi - Hắn kéo tay tôi
_ Không, bỏ bàn tay dơ bẩn của ngươi ra đi
Bốp
_ Con này láo. Dám bảo tay anh mày bẩn hả ??? Được để cho cô bé biết tay anh bẩn cỡ nào nhé !!!
_ Á .... Á ... Á. Cứu ... Cứu với, có ai không cứu với
Không không thể nào đời tôi phải kết thúc trong tay của mấy tên rác rưởi này sao ??? Nhật Vũ, Rey ơi cứu tớ với tớ không muốn, không muốn mà ... Tôi cố gắng vùng vẫy ...
_ Tụi bây giữ nó chặt lại ...
Hết rồi, hết thật rồi ....
_ Này, tụi bây hèn hạ đến mức một đám con trai mà đi ăn hiếp một đứa con gái như vậy sao ??? Không thấy nhục à ??? Lũ hèn
_ Mày là thằng nào, chuyện không liên quan thì biến đi đừng để tao động tay.
_ Có giỏi thì nhào vô. Tao đây chẳng sợ.
_ Láo toét, anh em xông lên dạy cho thằng nhãi này một bài học đi.
_ Xin mời.
Bốp ... Rầm ... Bụp .... Rắc ... Bộ