Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Tác giả: Hồng Cửu

Ngày cập nhật: 23:59 15/12/2015

Lượt xem: 1341104

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1104 lượt.

i môi,
hơi tê tê. Tôi trợn mắt, u oán vô hạn liếc Đỗ Thăng nói: “Cũng biết anh không
phải thích nuôi cơm
chỉ thích cho ăn)
, làm chuyện xấu hôn người
ta ra thành như vậy!”.

Vẻ mặt Đỗ Thăng vẫn chưa thỏa mãn, lại mút bờ môi tôi một cái, tâm tình vô cùng
sảng khoái kêu phục vụ đưa đồ ăn vào.

Lúc nhân viên phục vụ tiến vào, tôi ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, trên
mặt nóng rát tựa như bị bôi tầng tầng lớp lớp nước ớt ép. Đỗ Thăng nói, bộ mặt
nhân viên phục vụ so với tôi còn đỏ hơn, tựa như mông đại sư huynh (hic, cái nì ý
là khỉ con nha, chứ không phải của Triệu “sư huynh” đâu a *.^)


Lúc ăn cơm, cuối cùng tôi cũng nhớ ra tôi tới chỗ Đỗ Thăng là để hỏi một vấn
đề. Tôi hỏi anh: “Ngày đó, anh từ thành phố B trở về gấp, là vì em à?”

Đỗ Thăng xấu xa nhìn tôi nói: “Phẩm Phẩm, nếu em đáp ứng đến chỗ anh ở, anh
liền nói cho em biết!”

Tôi căm tức nhìn Đỗ Thăng nói: “Nếu anh không nói cho em biết, về sau đừng hòng
chạm vào em!”

Đỗ Thăng nhướn mắt nói: “Hắc, vậy thì anh sẽ nhất định cưỡng ép! Nếu không thì
như vậy đi, chỉ cần em đáp ứng đêm nay theo anh về nhà, anh liền nói cho em hết
thảy”.

Tôi bĩu môi nói: “Không!”

Đỗ Thăng tà khí nhìn tôi nói: “Phẩm Phẩm, em có muốn đem quan hệ của chúng ta
công khai? Anh thật sự muốn!”

Tôi nghe xong lời này sĩ khí lập tức xẹp xuống, ủy khuất lẩm bẩm nói: “Anh lại
khi dễ em!”.

Đỗ Thăng nhéo nhéo hai má đang tức giận của tôi, cười hì hì hỏi: “Ếch xanh nhỏ,
đêm nay có đồng ý đến nhà anh không? Anh có thể cùng em đếm sao a!”

Tôi nhìn khuôn vô cùng tuấn mỹ tươi cười, lộ vẻ cực kỳ gian trá, đáng bị đánh
đòn của anh, không nói hai lời, cầm tay anh đưa lên miệng, hung hăng cắn một
cái. Đỗ Thăng bị tôi cắn, “ai ui”, kêu thảm thiết một tiếng!

Nghe tiếng kêu “ai ui”, cả người tôi thấy sảng khoái không nói nên lời!

Cuối cùng không chịu được Đỗ Thăng đeo bám dai dẳng, tôi bất đắc dĩ đành đồng ý
buổi tối cùng anh về nhà. Đỗ Thăng cũng giữ lời, đem chuyện ngày hôm đó kể tôi
nghe.

Nguyên lai, anh cự tuyệt hạng mục hợp tác này, là muốn bức tôi tự mình phải đi
tìm anh. Anh nói, anh vốn cho rằng sau khi bác bỏ hợp đồng hợp tác, tôi nhất
định sẽ đi tìm anh. Không ngờ kết quả khi anh đi họp ở thành phố B lại nghe trợ
lý nói chúng tôi đã cùng công ty khác ký kết. Cho nên khi biết việc này, anh
vội vã muốn trở về gấp, đem hạng mục này từ công ty đó đoạt lại.

Đỗ Thăng nói với tôi, ngày đó tại sân bay thành phố B, khi anh mở mắt đột nhiên
thấy tôi xuất hiện, tim anh đập mạnh điên cuồng không thôi.

Anh nói, anh có cảm giác mất mà tìm được, mừng như điên, trong nháy mắt tràn ra
trái tim.

Anh nói, khi anh nhìn thấy tôi, tựa như nhìn thấy bầu trời đầy pháo hoa



Chương 17: Chuyện Có Huyền Cơ (Tức Là Có Ý Nghĩa Khác)




Ăn xong bữa trưa Đỗ Thăng
dẫn tôi

trở về Vĩ Sĩ, trong lòng tôi cảm thấy, đi theo anh ra ngoài rồi lại cùng trở
về, cho dù không có nắm tay hay động tác thân mật gì nhưng như vậy cũng đủ cho
người ta bàn luận xôn xao rồi.

Trở lại phòng làm việc của ĐỗThăng, tôi ngồi ở một bên nghiên cứu các hạng mục
theo trình tự, Đỗ Thăng thì xử lý công việc của mình. Đỗ Thăng không hổ là
thiên tài IT, khi tôi không hiểu chỗ nào dù đã vắt óc suy nghĩ vẫn không được
thì tôi đưa cho Đỗ Thăng, anh chỉ liếc mắt một cái là biết phải làm như thế
nào.

Tôi hỏi Đỗ Thăng: “Công tử, anh là người hay yêu? Làm sao lợi hại như thế?”

Đỗ Thăng nói: “Anh là anh đẹp trai.”

Sấm!

Buổi chiều Đỗ Thăng nhận được một cuộc điện thoại, vừa mới bắt đầu còn nói
tiếng Trung, kết quả nói một lát sau liền thay đổi thành tiếng Anh. Cuộc điện
thoại này đã nói rất lâu, Đỗ Thăng càng nói thì tốc độ càng nhanh giọng nói
càng lạnh. Sau khi Đỗ Thăng để điện thoại xuống sắc mặt hết sức không tốt, anh
trầm mặc một hồi giống như là đang tự hỏi cái gì, sau đó gọi điện cho trợ lý
nói anh ta phải đặt vé máy bay đi Newyork trong thời gian sớm nhất cho anh.

Đỗ Thăng ôm tôi ở trong ngực dịu dàng nói với tôi: “Nha đầu, nhà anh có một số
việc cần anh đi xử lý. Sợ rằng anh phải đi đến một tuần, em phải ngoan ngoãn,
chờ anh trở lại, biết không!”

Tôi nhe răng với Đỗ Thăng cười một cách tự nhiên nói: “Được! Anh cứ việc yên
tâm đi xử lý chuyện nhà, thời gian dài hơn chút nữa cũng không sao! Hì hì!”

Đỗ Thăng cau mày nói: “Anh thế nào lại có cảm giác như hậu viện muốn bốc cháy?
Không được, Phẩm Phẩm, em viết cho anh tờ giấy cam đoan, bảo đảm em ngoan
ngoãn, không được nói chuyện với “tiểu nam sinh”, không được nhìn thấy “anh đẹp
trai” liền lộ vẻ háo sắc, không được cãi nhau ầm ĩ với sư huynh em.”

Tôi trợn to hai mắt hỏi Đỗ Thăng: “Sao lúc này lại lôi sư huynh em vào đây? Hơn
nữa lại còn cùng gộp lại chung với tiểu nam sinh và anh đẹp trai? Đỗ tổng
chuyện này không đúng, ảnh là cấp bậc cao cấp, không thể gộp chung với hai nhóm
kia được, thật là thật giả lẫn


XtGem Forum catalog